Suối Tiên Trong Mơ

Thuận Hoà đế chậm rãi nhắm mắt lại, thanh âm xung đột hòa với tiếng va chạm của vũ khí bên ngoài kia càng lúc càng rõ ràng.

Mãi đến khi chạng vạng phủ xuống, trên mặt đất phản chiếu ánh trời chiều, theo kẽ hở tiến vào.

Vết m.á.u đỏ tươi trên mặt đất đã gần thẫm lại, Xu Xu vẫn ôm Phó Hạo, Phó Hạo vừa được uống sữa no nê bèn lăn ra ngủ.

Vừa ra ngoài đại điện liền nghe thấy tiếng của chỉ huy sứ cẩm y vệ Dương Khiếu, “Hoàng thượng, giải quyết xong cả rồi.”

Vi Viện Sử tiến lên mở cửa nội điện, thấy trên Đại điện có vô số t.h.i t.h.ể ngã xuống, m.á.u chảy thành sông, Nhị hoàng tử Phó Lệ Nguyên với Ninh phi đều bị chế ngự.

Thuận Hoà đế nhìn thấy bạt ngàn t.h.i t.h.ể bên ngoài, đứng dậy đi ra ngoài nội điện, nói với Dương Khiếu: “Đưa Thái tử phi và tiểu Hoàng tôn về Đông cung trước đi.”

Xu Xu ôm Phó Hạo đứng dậy, nàng không thể giúp gì ở đây cả.

Dương Khiếu tuân lệnh, đưa thái tử phi và tiểu hoàng tôn trở về Đông Cung, khi đi ngang qua Phó Lệ Nguyên, chính là Nhị hoàng tử cả người đầy m.á.u đột nhiên gọi Xu Xu lại, Xu Xu ôm Phó Hạo quay đầu nhìn hắn.

Phó Lệ Nguyên nhìn Xu Xu, trong mắt đã mất đi quá nửa ánh sáng, hắn ta hỏi, “Có phải nàng rất hận ta không?”

Hắn ta luôn mong rằng một ngày nào đó sẽ có thể chiếm được nàng, thậm chí vì nàng mà không muốn tổn thương Phó Hạo, nhưng mà tạm thời ủy khuất nàng một chút, chờ khi hắn ngồi yên trên vương vị sẽ đối xử với nàng thật tốt.

Ánh mắt của Xu Xu vô cùng bình tĩnh, nàng nói: “Ta chưa bao giờ hận người, với ta mà nói thì ngươi chính là Phó Lệ Nguyên.”

Đối với nàng mà nói, Phó Lệ Nguyên là hoàng đệ của thái tử, mà nhiều hơn thì ngay cả người xa lạ cũng không bằng, trước khi nói hận, chi bằng nói thấy hắn rất đáng thương.

Ý tứ trong lời này, Phó Lệ Nguyên đã hiểu, hắn cười khổ một tiếng.

Ninh phi bên cạnh đường như đã phát điên, bà ta ra sức giãy dụa, căm hận nhìn Xu Xu bằng khuôn mặt dữ tợn, bộ dáng điên cuồng, hận không thể nhào lên cắn c.h.ế.t Xu Xu, “Con tiện phụ này, nếu không phải tại ngươi thì sao con ta thất bại được chứ!” Nàng ta quay sang mắng Phó Lệ Nguyên, “Bản cung đã sớm bảo con phái người giải quyết ả đi, nếu không tại ả thì chúng ta sẽ không thất bại thế này, con …”

Còn không chờ bà ta mắng xong, Thuận Hoà đế sắc mặt xanh mét nói: “Bịt miệng lại cho ta!” Sao có thể để nàng ta sỉ nhục Xu Xu như vậy được chứ.

Lập tức có cẩm y vệ tiến lên bịt miệng Ninh phi.

Dương Khiếu tiếp tục đưa Xu Xu rời đi, trước khi Xu Xu rời khỏi đại điện còn nghe thấy tiếng rên rỉ đau đớn của cẩm y vệ bịt miệng Trữ phi kia, hình như là bị bà ta cắn vào tay, sau đó là thanh âm cầu xin đau khổ của Ninh phi, “Hoàng thượng, thiếp, nô tì cũng không định mưu hại ngài, ngài đối xử với hoàng nhi bất công nên nô tì mới nhất thời hồ đồ, hoàng thượng…”

Xu Xu không muốn nghe tiếp nữa, ôm Phó Hạo bước xuống bậc thang.

Bên ngoài cũng là m.á.u chảy thành sông, thi cốt chất chồng, Xu Xu đi thẳng qua đó, lòng bàn chân cũng dính dớp vết màu gần như đã chuyển đen.

Nhanh chóng trở lại Đông cung, cung nữ nhìn thấy Xu Xu an toàn trở về đều thở phào nhẹ nhõm.

Xu Xu trở lại Đông cung, sai người chuẩn bị nước ấm rồi cẩn thẩn rửa mặt chải đầu, tẩy sạch mùi m.á.u trên người, tắm rửa sạch sẽ cho Phó Hạo, cuối cùng dùng bữa tối qua loa rồi sớm lên giường đi ngủ.

Ngày tiếp theo, Xu Xu ra lệnh cho cung tì trong Đông cung đừng có đi hỏi thăm xung quanh, chủ yếu ở lại Đông cung chiếu cố nàng và Phó Hạo thật tốt là được.

Kỳ thật nàng mới sinh con không được bao lâu, những chuyện khác cũng không muốn quản nhiều.

Đảo mắt đã là mấy ngày sau, mặc dù Xu Xu không cho cung tì hỏi thăm tình cung biến ngày ấy, nhưng mà nàng vẫn biết được kết quả đằng sau.

Là Triệu quý phi đến đây nói cho nàng.

Giữa đợt cung biến này còn có bàn tay của thái hậu nhúng vào, nên thái hậu và Ninh phi bị tách ra nhốt trong lãnh cung, Nhị hoàng tử cũng bị tạm giam, có lẽ bọn họ sẽ không bị tử hình hay c.h.é.m đầu, nhưng những triều thần và tướng quân tham dự việc này đều bị tịch thu tài sản, c.h.é.m đầu đều đã chém, sung quân cũng đã xong.

Xu Xu không nói thêm cái gì, nàng còn nhớ mong Thái tử điện hạ ở Biên thành.

Hắn vẫn còn cổ trùng trong người, đã gần bảy tháng rồi, nhớ tới ảnh hưởng của loại cổ kia đối với người, trái tim Xu Xu như bị bóp nghẹt.

Triệu quý phi cũng không biết chuyện thái tử trúng cổ trùng, cứ nghĩ là Xu Xu quá lo lắng cho thái Tử bèn an ủi nàng: “Xu Xu đừng quá lo lắng, hai ngày trước biên thành truyền đến chiến báo, điện hạ đại thắng rồi, nhưng mà lại để Phùng Bắc vương kia trốn thoát.”

Nói Đến Phùng Bắc vương, Triệu quý phi thở dài, “Phụ vương con tra hỏi Nhị hoàng tử, đúng là Nhị hoàng tử cấu kết với Phùng Bắc Vương, loại độc kia cũng là Phùng Bắc vương đưa cho hắn.”

eyJpdiI6InY2Wm8xMjFTeUh1UXJSZFJZWlNNZnc9PSIsInZhbHVlIjoialVHZ1E2Y29TOXdId0FkMHNQd1p0STZvQ1l4RU5nOEY4OUNUVHpwa2U2TlZiQlFvQ3NqU1VTN1pUOFJXaEZ4WWYxS1FMR2l2YVVXNEExUTFiUTl2Zm5NNVpZVERpQ2wrY3dyenpxaFpcL2JrRDBPY0cxQSt6dzNEcUpnZnpBSUw1MVJHUXcrNmpDWjJDbVVSNFwvZ2xyK3dYUW1mZDBNOFkzUlRLajcya0xQZnM9IiwibWFjIjoiYmZkNjk0ZTA1MzVkZWM3ZDYxNDI2Mzg5NzIzMWRlNjFlOWExODdlZDc0YjQ4YjQ1ZWQwYmRmYjY5MjI3ZDQ3OSJ9
eyJpdiI6Im4zWnRxZDhzZ1VWNWNCaGF0N1VaVXc9PSIsInZhbHVlIjoidlhrTUhmVnFrWWJ3TDlmc1pZZDZSWVRlaEJ2ZFEzdjBVaUZIbTRXVmxKSE8yMzJhRVBXMDc2UVVXUmhndkNOVWRDUytWR3NmME5xR3VqZ2NHVkxCdWJVMHJxTnNZN0xhZitSblBFT0dPUmY0XC9TWTBJMHNiSUt6ZUxqZE9yQXVuODlweUg3V2JWM0R3WXRvR0owdmozTlJCTjR6NktRazlyQ2lxOEF4b0ozc25cLytrUkUzTVBpRWl5cW9pbk9SVGEwOHFUZkFqenN3ZVh4YkRrVWZKZjN0TjBoU0dycXVWaFhNOTRwcjlxejlhaTZcLzVGRStDYVlCTWI4TFpmQlVjK1czcFI2WGlia1ozNUw5Z2xJbFpaK2h4K3FVNjRETWx6Ymc3V0lqNWdiRTRUdVhqVEV6aDF3V2ptWlVIaGdKMEUiLCJtYWMiOiJlNWNkZTgwZDgxYWM1YTI5ZWExMDY0NWNkZTBmODcwYWQ1M2U1ZmE5MTVjOWE0ZjcwZGYyNGRlYzBlMzA0YmFhIn0=

Sau khi dùng xong bữa tối, nàng bảo Trân Châu đem Mập Mạp ra, Mập Mạp chính là con cổ trùng màu trắng mà Phù Hoa đưa cho Xu Xu, mới qua mấy tháng mà con trùng kia đã béo thêm một vòng lớn, hình như cơ thể đã dài gấp đôi so với mấy tháng trước.

Ads
';
Advertisement