Suối Tiên Trong Mơ

Tất nhiên chuyện này không thể nói lung tung ra ngoài.

Nàng ấy thấy bệnh tình của thái tử mỗi ngày một nặng hơn, cuối cùng cũng sẽ đến ngày này.

Nàng ấy đứng trong đình viện, đến lúc bầu trời tối đen, trong lòng cũng tràn đầy tuyệt vọng, nếu thái tử thực sự ra đi thì chỉ sợ thái tử phi…

Trân Châu không được phép nghĩ lung tung, vì bước chân vội vã của Linh Lung đang đi qua bên này đã cắt ngang dòng suy nghĩ của nàng ấy.

Linh Lung và Trân Châu đều là hai đại nha hoàn bên người lúc trước của Xu Xu, theo vào cung, đều là người Xu Xu tin cậy nhất.

Sau khi Linh Lung đi qua, sắc mặt có chút kỳ lạ, nhỏ giọng nói với Trân Châu: “Trân Châu tỷ, tỷ mau qua thư phòng xem một chút đi.”

“Thư phòng làm sao vậy?” Lúc này làm sao Trân Châu có thời gian đi qua thư phòng chứ.

Linh Lung lo lắng nói: “Không biết vì sao con cổ trùng béo thái tử phi nuôi lại rơi xuống đất, hơn, hơn nữa khắp thư phòng đều là mùi thơm rất lạ lùng.”

Trân Châu ngẩn ra, nàng ấy nhớ con cổ trùng béo kia, lúc trước mới đến nó còn chưa bằng ngón cái, bây giờ đã sắp bằng hai quả đ.ấ.m tay nàng ấy rồi.

Hơn nữa vẫn được xem là cổ trùng, trong khoảng thời gian này thái tử phi đang nuôi cổ.

Nhưng Trân Châu nghĩ lúc này e là thái tử phi cũng sẽ mặc kệ cổ trùng béo, do dự một lúc, cuối cùng vẫn đi theo Linh Lung qua phòng thuốc xem sao.

Còn chưa đi vào trong phòng thuốc, Trân Châu đã ngửi thấy một mùi thơm lạ lùng nồng nặc.

Trân Châu kinh ngạc, đẩy thư phòng ra, đã thấy hộp gấm rơi trên mặt đất, còn có con cổ trùng béo kia đang động đậy, có vẻ như nó muốn ra ngoài.

Chuyện này thực sự quá bất thường, lại thêm mùi hương kỳ lạ khắp phòng, trong lòng Trân Châu luôn có cảm giác rất lạ. Nàng ấy cảm thấy dù thế nào thì cũng nên mang cổ trùng béo sang cho thái tử phi xem.

Trân Châu tùy tiện tìm cái tráp, bỏ con cổ trùng béo vào trong, lập tức chạy về phía tẩm cung thái tử phi.

Khoảng cách càng gần, mùi thơm lạ lùng kia lại càng nồng đậm.

Thậm chí Trân Châu có chút choáng váng đầu óc.

Lúc ôm cái tráp chạy đến tẩm cung, trong đại điện có tiếng khóc của Hoàng đế và Triệu quý phi.

Trong tẩm cung mơ hồ truyền đến tiếng khóc tuyệt vọng của thái tử phi.

Trong lòng Trân Châu hồi hộp, ôm cái tráp đứng ngoài đại điện, không biết làm thế nào cho phải, chẳng lẽ điện hạ đã…

Trân Châu do dự, cuối cùng vẫn ôm tráp quỳ xuống, dập đầu nói: “Nô tỳ Trân Châu cầu kiến thái tử phi, cổ trùng thái tử phi nuôi phát ra mùi thơm lạ lùng, nô tỳ không biết nên làm thế nào.”

“Vào đi.” Giờ phút này, tinh thần Thuận Hòa đế cũng rất hoảng hốt, thậm chí ông còn không nghe rõ Trân Châu đang nói gì.

Trân Châu ôm tráp lảo đảo xông vào trong tẩm cung, thái tử phi đang quỳ trên giường thất thanh khóc rống lên, người trên giường gần như không có chút động tĩnh gì.

Sắc mặt Trân Châu tái mét, cuối cùng vẫn ôm cái tráp qua nói: “Nương nương, cổ trùng béo có chút kỳ quái…”

Xu Xu làm sao nghe thấy được, giác quan của nàng như đã đi nơi khác, tim cũng không còn.

“Nương nương…” Trân Châu cũng khóc theo.

Cái tráp trong tay nàng ta đột nhiên rung động, hình như cổ trùng béo va chạm ở bên trong, Trân Châu vốn không ôm chặt, bị va chạm như vậy, cái tráp liền rơi trên mặt đất.

Con cổ trùng béo kia còn mũm mĩm hơn mấy tháng trước rất nhiều, nó rơi ra khỏi tráp, tỏa mùi thơm khắp nhà.

Nhưng Xu Xu vốn không ngửi thấy.

Trân Châu cũng không biết nên làm thế nào cho phải, đang muốn lặng lẽ đi ra thì thấy con cổ trùng béo trên mặt đất nhúc nhích bò về phía Xu Xu.

Chuyện này thực sự quá bất thường, Trân Châu do dự rồi cầm con cổ trùng béo lên, đặt nó ở bên cạnh giường, sau đó vỗ nhẹ bả vai Xu Xu, nói: “Nương nương…” Nhất thời nàng ấy cũng không biết phải nói gì.

Đột nhiên bị vỗ vào bả vai, dường như Xu Xu hoàn hồn, nàng ngửi thấy mùi thơm lạ lùng khắp căn phòng.

Nàng nhìn thấy con cổ trùng béo trong tay , nó gần như to bằng hai nắm đ.ấ.m tay nàng đang ngọ quậy về phía điện hạ.

Không biết tại sao, Xu Xu đột nhiên tỉnh táo lại.

Thân thể nàng kịch liệt run rẩy, trong lòng như có linh tính.

“Mau, đi lấy d.a.o găm qua dây.” Xu Xu run giọng nói.

Thân thể nàng mềm nhũn, căn bản không thể động đậy.

Trân Châu nghe nói, vội vàng xoay người đi tìm d.a.o găm qua, Xu Xu cầm lấy, tay nàng cũng run rẩy kịch liệt, khó khăn lắm hai tay mới cầm được dao, sau đó run rẩy vạch một đường trên cổ tay điện hạ.

Vệt m.á.u màu đen sẫm chảy ra, cổ trùng béo lại nhanh chóng bò về phía dòng m.á.u đang chảy ra.

eyJpdiI6Im5JdjVLMldzVHVjcFVIb3htQjVsc2c9PSIsInZhbHVlIjoiZG1jMGZIaFpcLzNWUUpKOUxQRndIQlBid0tHMnNDSHVuUlRpN2NNQjJrQnRQWFEwTlF6aXFwVzYxbUxzYXhQbXBjK3BIYXBTQXZBczM3Tyttb09laUE0dStDWWwzSnNaQ0MxSUlONlp5OHJMQkE5NTN5UjhZYjNxVTh2ZFlhWkppNkFcL2NLajU4ekRaMm9jN25zUzNiZTRnelpCSERKSUh5UDZ5RUVPa3JoR1NkcXdIR1NjeWVJUFJSNXNhbU41RXlSTEtTaXBnZEhwNDB5S1l4SmxGVGtzRGlyRWtreVVwRUVlUWsreFhnM0hCT3o3RnV4UU0wNlJWMFRlVEtnV1AydVd6NGdkaGNoMTRRa095SmpFY0k1QT09IiwibWFjIjoiNGJhMDI3MTdlYWJhYTI0Y2I2M2ExNWIxNjVhY2NjNGE5YmY5YmE4ZTY2YWEzMzk0ODg5MzAxM2U3NmNiN2IyYSJ9
eyJpdiI6Inc2ckFVKzhaN254emVDMFRaV01Fd0E9PSIsInZhbHVlIjoiXC9ldG12Q0w4eU00d09ISmpmKzlqTk45NjFCWXJpdUV1c1FGcWl4dVNLcG1TTTFCOXM3Mkp6eWlXeFJ6STlhTnllZXl2OXhjYkV2ZGhXcnA2Z2E3ZnRWUk5JNmRIVlVyejZTbDdRVGIwR3dWM2NKUVVWekNQelJSM24zQmxuN212VUN0K1NcLzI4bjl2NjlEVnFHSzZtVms2Um5kanYwd1IrNURJeENwejlOTmtGYmU4aklleitjakpzYlFTbzQyeGE4eUg4dkdPK1ViU1FUZlpCZHUyb0htTzJ4WGlXM2NVSXBGTzdRR244TnlGY3M1OEQ4QjVkOVl0MUREWFg4ZnJKSW1RbTJSdG9YQ21xbElCY0pyMXdKVkdFYzlcL21yXC92UDNueWtuQlVxYTE4ck41c3NseDQ4Yk1OTXhJMmRyZlNiem1Hb1ZCVjMya0ZZTjR5aTJxYlJsUzhCZlc5cHQ3bnZ0YWxwNEJqNldyR1ROM2pERHFpdGxKaHlsdW5iQnF6VyIsIm1hYyI6Ijg3MTk0M2UzYTAwY2IwODNkOTRkMDcyN2JlNTRhZjFlZTYyMTUyMmRiYjI0YmJmNDVjYjc2YWJjNDQ1YjVhZTAifQ==

Biểu hiện lần này của cổ trùng béo hoàn toàn khác với lần trước, đột nhiên Xu Xu có cảm giác kỳ quái.

Ads
';
Advertisement