Tính cách của Thẩm Quang Minh rất tốt, thật thà, cũng không có tâm địa gian xảo, từ khi tìm được Thẩm Quang Minh tới bây giờ, từ tận đáy lòng Lưu Mỹ Lan luôn cảm thấy ánh mắt của mình rất tót.
“Chị dâu này, em cứ cảm thấy kỳ lạ, chị xinh đẹp như vậy sao lại coi trọng anh em ạ?” Thẩm Đường bí mật quan sát sắc mặt của Lưu Mỹ Lan.
“Khụ khụ, cái đó, chị nhìn trúng anh trai em không phải là nhìn vẻ ngoài mà là coi trọng nhân phẩm của anh ấy.”
Trong lòng Lưu Mỹ Lan cảm thấy không được tự nhiên: Khụ khụ, em chồng khen cô ấy như thế khiến cô ấy rất xấu hổ.
Mà Lưu Mỹ Lan cũng biết tính cách của mình không tốt lắm, cũng chỉ có Thẩm Quang Minh tốt tính mới chịu đựng được cô ấy, nếu là người đàn ông khác thì có lẽ đã đánh cô ấy từ lâu rồi.
“Đúng rồi, có phải gần đây chị dâu ngủ không ngon đúng không ạ, làn da của chị hình như không tốt lắm?”
“Có một chút, gần đây công việc khá bận rộn.” Lưu Mỹ Lan trả lời.
Thẩm Đường thấy Lưu Mỹ Lan nói như vậy thì vội vàng lấy một hộp kem dưỡng từ trong túi mình vừa mang về, sau đó cô thẳng thắn nhét vào trong tay Lưu Mỹ Lan.
“Chị dâu, cái này em tặng chị.”
Lưu Mỹ Lan nhìn lọ kem dưỡng trong tay mình thì ngẩn người một lúc, sau khi lấy lại tinh thần, cô ấy mới ngượng ngùng nói: “Đường Đường em xem em kìa, cái này là có ý gì đây?”
“Không có gì đây ạ, em cố ý mua để tặng chị dâu đó.” Thẩm Đường cười tủm tỉm nói.
“Đường Đường, em quá lãng phí rồi.” Tuy ngoài miệng Lưu Mỹ Lan nói lãng phí, nhưng thật ra trong lòng lại rất vui vẻ.
Bây giờ cô ấy càng nhìn càng cảm thấy vừa mắt cô em chồng này, trước kia sao cô ấy lại không phát hiện em chồng hiểu chuyện như vậy chứ.
Thẩm Đường thấy Lưu Mỹ Lan vui vẻ thì cảm thấy người chị dâu này thật sự rất dễ dỗ dành.
Vì vậy mới nói, phòng trước vô hại luôn là tốt nhất.
Loại kem dưỡng này vốn là Thẩm Đường tự mua để thử nghiên cứu, nhưng nay lấy ra để dụ dỗ chị dâu cũng rất tốt.
Nửa tiếng sau, khi Thẩm Quang Minh ra khỏi phòng bếp thì Lưu Mỹ Lan và Thẩm Đường đã biến thành bạn bè tốt không giấu nhau bất cứ chuyện gì, dáng vẻ thân thiết kia khiến Thẩm Quang Minh cảm thấy hình như hôm nay mặt trời mọc ở phía tây thì phải?
Thẩm Quang Minh nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy một màu đen tối như mực thì anh ấy mới nhận ra bây giờ đã là đêm hôm khuya khoắt.
Tâm trạng tốt của Lưu Mỹ Lan đến ngày hôm sau khi Thẩm Đường dọn đồ định về thôn vẫn không thay đổi, thậm chí lúc Thẩm Đường trở về, Lưu Mỹ Lan còn cố ý lấy hai hộp trái cây đóng hộp để Thẩm Đường mang về cho cha mẹ ăn.
Thẩm Quang Minh đứng ở bên cạnh càng cảm thấy kỳ lạ, tối hôm qua anh ấy chỉ ở trong bếp chưa đầy một tiếng đồng hồ mà, rốt cuộc hai cô gái này đã xảy ra chuyện gì vậy?
Thái độ của Lưu Mỹ Lan chuyển biến quá nhanh rồi thì phải?
Sa khi tiễn Thẩm Đường về, cuối cùng Thẩm Quang Minh cũng không nhịn được mà mở miệng hỏi.
“Mỹ Lan, đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Xảy ra chuyện gì là thế nào?” Lưu Mỹ Lan không hiểu.
“Là em và Đường Đường đó, sao quan hệ của hai người lại trở nên tốt vậy?”
“Chỉ là em đột nhiên phát hiện em gái nhà anh rất đáng yêu.”
“Trước kia em có cảm thấy như thế đâu? Con gái các em đều thay đổi nhanh như vậy hả?”
Thẩm Quang Minh vừa nói xong thì lập tức cảm thấy bầu không khí xung quanh có chút không thích hợp, khi ngước mắt lên lai nhìn thấy Lưu Mỹ Lan đang trừng mắt nhìn mình, Thẩm Quang Minh lập tức nhận ra mình vừa nói sai: “Khụ khụ, không phải là anh nói em hay thay đổi đâu, à không, ý của anh là thái độ của em thay đổi quá nhanh. Khụ khụ, à thôi, anh muộn làm rồi.”
Không để Lưu Mỹ Lan kịp mở miệng, khát vọng sống sót khiến Thẩm Quang Minh lập tức chạy đi
Thôn Thượng Khê, nhà họ Ngô.
Ngô Xuân Ngọc cắn chặt môi ngồi xổm bên cạnh hàng rào ở sân sau.
Gần đây thanh danh của Ngô Xuân Ngọc ở trong thôn càng ngày càng xấu, hơn nữa cô ta đã mười tám tuổi rồi, ngoại hình lại không quá xuất sắc nên mấy ngày gần đây, người trong nhà đã bắt đầu có ý định gả cô ta đi.
Mới tối hôm qua, Ngô Xuân Ngọc nghe được cuộc thương lượng của Ngô Giang Thủy với mẹ mình, hai người họ muốn gả cô ta cho một người đàn ông già đã hơn ba mươi tuổi, bởi vì người đàn ông kia cho nhiều sính lễ nên cha cô ta là Ngô Giang Thủy định hai ngày nữa sẽ giải quyết chuyện này.
Ngay khi trong đầu Ngô Xuân Ngọc đang bối rối nghĩ cách giải quyết nguy cơ trước mặt như thế nào thì giọng nói của mẹ cô ta là Lý Tú vang lên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất