Khi hôn lễ chuẩn bị bắt đầu, có một nhân vật lớn đã tới, đây thực sự là một nhân vật lớn, đến Cố Quân Thượng cũng chỉ mới gặp được vài lần.
Mọi người thấy Thẩm Đường tự nhiên nói chuyện với nhân vật lớn này thì đều ngơ ngác, cái này cái này cái này, đây thật sự là một cô bé đến từ nông thôn sao?
Một cô bé tới từ nông thôn có thể quen biết được một nhân vật lớn như vậy hả?
Viện trưởng viện nghiên cứu khoa học cũng cười ha ha đứng bên cạnh tiếp khách, viện trưởng cũng biết một chút về chuyện nhân vật lớn này sắp xếp cho Thẩm Đường tới nhà máy sản xuất vũ khí, bây giờ người này có thể bỏ thời gian từ trong trăm công nghìn việc để tới tham gia hôn lễ của Thẩm Đường thì đã đủ để thấy được người này đã coi trọng tài năng của cô.
Người mới có thể được xem trọng đó chính là điều tốt, huống hồ sau này Thẩm Đường chính là thành viên dự bị của viện nghiên cứu khoa học của bọn họ, vì vậy bây giờ viện trưởng cảm thấy rất vinh dự.
Thẩm Lăng Phong và cha của anh ta đương nhiên cũng nhìn ra hôm nay Thẩm Đường đều tiếp xúc với toàn nhân vật lớn, nhưng bọn họ đã lăn lộn trong thương trường nhiều năm, vì vậy vẫn có mắt nhìn biết bây giờ không nên tới làm quen. Tránh cho việc không lấy lòng được người ta mà còn bị người ta chán ghét không để mắt tới.
Thẩm Lăng Phong nhìn Thẩm Đường đang đứng cạnh Cố Thịnh và nói chuyện với nhân vật lớn ở cách đó không xa, trong lòng anh ta thầm hối hận, nếu biết trước Thẩm Đường có tương lai như vậy thì lúc trước anh ta tuyệt đối sử không xử lý một vài chuyện như thế.
Vốn dĩ anh ta và Thẩm Đường chính là anh em họ, cho dù quan hệ không tốt đẹp, nhưng vẫn tốt hơn bây giờ, hiện tại người nhà họ Thẩm bọn họ có lẽ chẳng khác gì một vài người xa lạ ở trong mắt Thẩm Đường.
Đến thiệp mời hôn lễ của Thẩm Đường cũng là Thẩm Lăng Phong tự tìm tới cửa nhà Thẩm Đại Chí, người làm chú là ông chỉ có thể khách sáo đưa thiệp mời, nếu không hôm nay anh ta cũng không thể tham dự hôn lễ của Thẩm Đường.
Dù sao cũng bận rộn rất nhiều việc, vì vậy người mặc quân phục kia cũng không ở lại quá lâu, thậm chí còn không kịp chờ hôn lễ bắt đầu đã phải vội vàng rời đi, nhưng dù như thế cũng đã đủ cho Thẩm Đường mặt mũi rồi.
Hôn lễ bắt đầu, Thẩm Đường và Cố Thịnh tới từng bàn mời rượu, cho đù rượu của Cố Thịnh đã được pha nước, nhưng vẫn phải uống rất nhiều. Trong khoảng thời gian này, anh phải chạy đến nhà vệ sinh vài lần.
Cuối cùng vẫn là người lớn hai bên thấy không nỡ, cười trách cứ đám thanh niên ồn ào này một hồi, lúc này Cố Thịnh mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Buổi tối, Thẩm Đường vốn tưởng mấy thanh niên bạn bè của Cố Thịnh chắc chắn sẽ không bỏ qua việc náo động phòng, nhưng vào đêm tân hôn, Cố Thịnh trở về mà đằng sau không có một ai.
Trong phòng, ánh mắt nóng rực của Cố Thịnh nhìn chằm chằm Thẩm Đường đang ngoan ngoãn ngồi trên giường của anh, trong lòng nóng như lửa đốt.
Đây là căn phòng của anh, mà cô lại đang ngồi trên giường của anh, màu đỏ chót tươi vui của giường làm nổi bật lên làn da trắng nõn của Thẩm Đường, gương mặt như tranh vẽ.
Thẩm Đường chú ý tới ánh mắt nóng như lửa của Cố Thịnh, gương mặt của cô bắt đầu nóng lên, cô nhìn đằng sau Cố Thịnh rồi mềm mại hỏi: “Mấy người bạn của anh không đi theo anh ạ?”
“Ừm, bọn họ bận lắm.” Cố Thịnh không để ý đáp lại một câu, anh đánh giá cô với ánh mắt nóng hổi, cảm thấy nhìn thế nào cũng không đủ.
Cuối cùng, cô đã biến thành vợ của anh rồi!
Cố Thịnh chậm rãi cất bước đi tới bên cạnh Thẩm Đường, anh đưa tay đặt lên bờ vai mảnh khảnh của Thẩm Đường.
Cảm nhận được bàn tay ấm áp của người đàn ông đặt lên vai mình, Thẩm Đường cảm thấy hơi bất an.
A a a, sau đó có phải sẽ diễn ra một vài hành động không phù hợp với trẻ em, đúng không?
Trái tim nhỏ bé của cô đập thình thịch thình thịch, tuy đã sống hai đời, nhưng Thẩm Đường hoàn toàn không có kinh nghiệm về mặt này, kiến thức duy nhất của cô chỉ là qua sách vở, nhưng lại chưa từng được thực hành đâu.
Nghe nói sẽ rất đau, nghĩ như vậy càng khiên Thẩm Đường căng thẳng hơn, cô rất sợ đau.
Nếu cô bị đau, cô sợ rằng mình sẽ không nhịn được mà đáp người đàn ông này xuống giường mất.
Cảnh tượng đó, Thẩm Đường vừa nghĩ tới đã cảm thấy rất xấu hổ.
Cố Thịnh khoác vai Thẩm Đường và cảm nhận được cơ thể của cô đang căng cứng vô cùng rõ ràng, anh cụp mắt nhìn dáng vẻ ngượng ngùng không dám ngẩng đầu lên nhìn anh của cô gái, trong lòng Cố Thịnh lập tức bốc lửa.
Ngọn lửa này từ trong lòng Cố Thịnh đốt cháy sang nơi khác, anh nhìn đôi môi đỏ mọng của cô, cuối cùng không khống chế nổi đưa cánh tay kéo cô vào lòng.
Theo động tác của Cố Thịnh, Thẩm Đường cũng không quá xấu hổ, cả cơ thể mềm mại của cô ngã vào trong lòng Cố Thịnh, tiếng hét ngạc nhiên của cô còn chưa kịp phát ra thì đã bị đôi môi mỏng của người đàn ông chặn lại.
Tràn ngập hơi thở của người đàn ông.
Ở một khía cạnh nào đó, đàn ông luôn có khả năng tự học rất mạnh mẽ.
Còn suy nghĩ muốn đạp người đàn ông xuống giường của Thẩm Đường vào lúc trước cũng không xảy ra, bởi một chút sức lực của Thẩm Đường vốn chỉ được coi như là gãi ngứa với Cố Thịnh, đừng nói đến đạp xuống, cả đêm nay cô còn không có cơ hội để nhấc chân lên.
Một đêm xuân kéo dài, giọng nói nghẹn ngào của người phụ nữ mềm mại kéo dài tới tận sáng sớm...
Hôm sau, cả người Thẩm Đường mềm oặt nằm trên giường, Thẩm Đường vẫn chưa mở mắt, nhưng vẫn có thể cảm nhận được cả người không có chỗ nào không đau nhức.
Trong lòng Thẩm Đường thầm mắng tên cún Cố Thịnh, quá độc ác!
Cố Thịnh chắc chắn là một con cún, không chỉ thích cắn người khác, mà một vài chuyện khác cũng rất chó.
Nhớ tới một vài cảnh tượng của tối hôm qua, Thẩm Đường không nhịn được đỏ bừng mặt, sau đó chui vào trong chăn.
Hu hu hu, quá khó xử mà.
“Cạch!” một tiếng.
Cửa phòng bị ai đó mở ra từ bên ngoài, ngay sau đó, bóng dáng cao lớn của Cố Thịnh lập tức bước từ bên ngoài vào, trên tay cầm một cốc sữa bò, anh nhìn Thẩm Đường đang trốn ở trong chăn, ánh mắt lập tức trở nên dịu dàng, ý cười tràn ngập trong đôi mắt.
Thẩm Đường nằm trong chăn vểnh tai lên, khi nghe thấy tiếng bước chân càng ngày càng tới gần, sau đó cô cảm thấy giường lún xuống, Cố Thịnh ngồi xuống giường.
Thẩm Đường đang vểnh tai lên nghe tiếng động lập tức cảm thấy người đàn ông muốn kéo chăn của mình, vì vậy Thẩm Đường bắt đầu phản kháng.
Cố Thịnh nhìn thấy động tác phản kháng của người nào đó đang nằm trong chăn, anh không nhịn được mà khẽ bật cười, giọng cười trầm thấp của người đàn ông vẫn dễ nghe như vậy.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất