“À, cũng không có gì đâu, chỉ là nhân phẩm quá tốt thôi.” Thẩm Đường đắc ý đáp lại.
Hệ thống: …!
Trời ơi, quả nhiên nó không nên ôm bất cứ hy vọng nào với con người của ký chủ.
Đây quả là một ký chủ không cần mặt mũi, vô lo vô nghĩ mà!
Nhưng mà hệ thống nghĩ lại, ký chủ may mắn thì có phải nó cũng có thể dính chút may mắn đúng chứ.
Chắc là có thể rồi~
Từ khi nhận được xe đạp của hệ thống, ngày hôm sau Thẩm Đường vẫn còn vô cùng vui vẻ, tâm trạng tốt của cô kéo dài liên tục đến tận ngày nghỉ cuối tuần.
Thẩm Đường đắc ý trở lại nhà của anh trai, sau đó cô lại lo lắng mình nên làm thế nào để có thể quang minh chính đại mang cái xe đạp ra đường.
Sau khi ăn một bữa cơm với anh trai chị dâu và cháu trai xong, Thẩm Đường đã đặt niềm tin lên người chị dâu Lưu Mỹ Lan.
Vì vậy sau khi ăn xong, Thẩm Đường đã kéo chị dâu Lưu Mỹ Lan vào phòng cô với vẻ mặt đầy thần bí.
Vừa bước vào, Lưu Mỹ Lan đã nhìn thấy căn phòng được sắp xếp ngăn nắp gọn gàng, cô ấy cũng không cảm thấy kỳ lạ, dù sao từ trước đến nay, cô em chồng này luôn là người kĩ tính, bất kể ở phương diện nào cũng không giống với một cô bé ở nông thôn.
Thẩm Đường nhận thấy ánh mắt dò xét của Lưu Mỹ Lan, đợi một lúc lâu sau cô mới nở nụ cười ngọt ngào rồi kéo cánh tay của cô ấy ngồi lên ghế trong phòng cô, còn Thẩm Đường thì ngồi ở trên giường.
Không phải là Thẩm Đường ngang ngược, sở dĩ không để Lưu Mỹ Lan ngồi trên giường của mình là do thói quen cá nhân của Thẩm Đường, giường chính là ý thực lãnh thổ duy nhất của cô
Lưu Mỹ Lan thấy chút hành động này của Thẩm Đường thì cũng không tức giận, dù sao Thẩm Đường bây giờ tốt hơn Thẩm Đường yếu ớt lúc trước rất nhiều.
Lưu Mỹ Lan mở miệng nói trước: “Đường Đường à, em có chuyện gì thì cứ nói thẳng, dù sao chúng ta cũng là người một nhà, em có chuyện gì không thể để anh trai em nghe được sao?”
“Chị dâu, chẳng qua em thân với chị nên có chuyện gì tốt em đầu muốn thương lượng với chị dâu trước thôi, chị là người thẳng thắn nên em cũng không muốn vòng vo.”
Thẩm Đường nở nụ cười, cô nghiêng người ra trước một chút rồi nhẹ giọng nói: “Chị dâu, trong nhà một bạn học của em có một cái xe đạp muốn bán, chị yên tâm, cái xe này chắc chắn là xe mới, hơn nữa có thể giá cả cũng sẽ rẻ hơn một chút. Có chuyện tốt như vậy, em không thể không nghĩ đến em và chị được sao?”
“Thật hay giả thế, còn có chuyện tốt như vậy sao?” Lưu Mỹ Lan không thể tin được sẽ có chuyện tốt như vậy tìm đến nhà của bọn họ.
“Thật ạ, chị cứ tin em, em là người thế nào chị cũng biết rõ mà, em lừa gạt ai chứ sẽ không bao giờ lừa gạt người nhà đâu ạ, chị thấy vậy có đúng không? Hơn nữa em thấy nơi làm việc của chị ở quá xa, em chẳng qua chỉ cảm thấy đau lòng cho chị mà thôi, vì vậy nên khi vừa nghe được chuyện tốt này đã lập tức nghĩ tới chị đó.”
“Đương nhiên, nếu chị dâu không vui thì cứ coi như em chưa từng nói chuyện này ạ.” Thẩm Đường nói xong thì lén lút quan sát sắc mặt của Lưu Mỹ Lan, khi thấy một chút rung động ở trong mắt Lưu Mỹ Lan, Thẩm Đường lập tức híp đôi mắt ngấn nước của mình lại, trong mắt cô loé lên một tia sáng.
Ý tưởng này rất tốt bởi dù sao nếu bán chiếc xe đạp mới này cho người khác thì Thẩm Đường vẫn sẽ đau lòng.
Nếu bán cho người nhà mình, vậy có thể được tính là một công đôi việc, vừa có thể cho người nhà được lợi, lại vừa có thể có lợi cho chính bản thân Thẩm Đường, sau này nếu cô cần dùng xe thì không phải cũng tiện hơn sao?
“Nhưng mà anh của em có một cái xe đạp rồi.” Lưu Mỹ Lan hơi rầu rĩ nói.
“Ôi trời, chị dâu ơi, em cảm thấy rất thương chị đó, chị xem chị và anh trai em đi làm hai hướng khác nhau, mà anh em cũng không thể đưa chị đi được, nếu không thì anh ấy sẽ tới muộn. Mình có một cái xe đạp không phải sẽ tiện hơn rất nhiều sao? Hơn nữa chị dâu à, phụ nữ không thể để mình quá khổ được.”
Lưu Mỹ Lan nhìn Thẩm Đường với vẻ mặt khó hiểu, vì sao phụ nữ lại không thể làm mình khổ?
Những năm này không phải phụ nữ nên giúp chồng dạy con, trên hiếu thảo với người già, dưới hòa hợp với con cháu sao?
“Chị dâu tốt của em ơi, chị suy nghĩ thử một chút xem, cả một đời người phụ nữ đầu tắt mặt tối vì con cái còn có thể hiểu được, nhưng dưới điều kiện cho phép thì chúng ta cũng nên đối xử tốt với bản thân mình một chút chứ? Điều kiện của gia đình chúng ta cũng không tệ, chị và anh em đều có việc làm, mỗi tháng có tiền lương, nhà cũng đã có, vậy đối xử với mình tốt hơn một chút cũng được mà.”
Thấy Lưu Mỹ Lan vẫn chưa hiểu rõ, Thẩm Đường tiếp tục khuyên bảo:
“Chị dâu, chị chưa từng nghe qua sao? Phụ nữ phải sống lành mạnh hơn, dù sao thời gian cũng không bỏ qua chúng ta, phụ nữ nên đẹp như thế nào thì cứ đẹp như thế đó. Chị suy nghĩ thử xem, mỗi ngày chị đều phơi gió phơi nắng đi làm khiến làn da bị hư tổn như thế nào? Phụ nữ già rất nhanh, nhất là những người phụ nữ vất vả thì càng già nhanh hơn! Sau này nếu chị và anh em cùng đi ra ngoài với nhau mà người ta lại thấy chị già hơn anh em, vậy chị sẽ có cảm giác thế nào?”
Lưu Mỹ Lan tưởng tượng theo lời của Thẩm Đường... Không được, sao cô ấy có thể trở nên như thế được chứ?
Hơn nữa cô ấy còn nhỏ hơn Thẩm Quang Minh nửa tuổi đó!
Vì vậy, phải mua cái xe đạp này.
“Vậy Đường Đường à, giá cả có thể rẻ hơn bao nhiêu thế?” Nếu đã mua thì chuyện giá cả mới là trọng tâm.
Thẩm Đường giơ hai ngón tay trắng nõn lên khua khua, cô nói: “Con số này.”
“Hai trăm? Thế thì quá đắt rồi phải không?”
“Được rồi được rồi, Đường Đường em cố gắng bảo bạn học của em có thể rẻ hơn một chút không, còn nữa, tiện thể em thử nhìn xe rốt cuộc cái xe kia có phải xe mới không, chứ đừng để người ta lừa, chị dâu tin em nhưng em cũng phải nắm chặt chất lượng cho chị.” Lưu Mỹ Lan dặn dò.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất