CHƯƠNG 946

Vương Bác Thần đưa mắt nhìn, trên ghế chính, có một người đàn ông trung niên rất uy nghiêm ngồi đó, mặt trắng như ngọc, nhìn trông cũng chỉ khoảng 30-40 tuổi. 

Nhưng anh biết, tuổi tác thật chắc chắn không chỉ có nhiêu đây. 

Không cần hỏi cũng biết, vị này nhất định là gia chủ của nhà họ Lâm – Lâm Thiên Thành. 

Sắc mặt của ông ta nhìn trông có chút trắng của bệnh tật, giữa lông mày vấn vương một luồng tử khí. 

Nhìn thấy ông ta, trong lòng Vương Bác Thần hận không thể lập tức giết ông ta, nhưng anh biết, lúc này vẫn chưa thể trả thù cho mẹ. 

Nhất định phải nhịn. 

Sớm muộn sẽ có một ngày, anh sẽ tính toán hết mọi chuyện. 

Bắt tất cả người đáng chết trả giá bằng máu. 

Vương Bác Thần che giấu rất tốt suy nghĩ trong lòng, trên mặt thể hiện vẻ kích động, nhưng vừa thể hiện dáng vẻ chân thành sợ hãi, vội vàng ôm quyền cúi người bái kiến. 

"Vương Bác Thần bái kiến bác trai." 

"Không cần đa lễ." 

Lâm Thiên Thành vịn lên một chút, cảm khái nói: "Không ngờ con trai của em gái Lý Kì cũng lớn vậy rồi, thật là thế sự xoay vần. Cậu có thể tìm tới đây, thiết nghĩ là chịu vô số khổ sở, nói đi, cậu có yêu cầu gì, chỉ cần tôi có thể giúp được thì nhất định thỏa mãn cậu." 

Vương Bác Thần nghiến răng nghiến lợi nói: "Xin bác trai báo thù rửa hận cho mẹ cháu, mẹ cháu bị Thiên Đình bắt đi, cháu chỉ muốn tiêu diệt Thiên Đình, cứu mẹ cháu 

ra." 

Lâm Thiên Thành thở dài nói: "Haizz, tôi biết oán hận trong lòng cậu, chỉ là chuyện này tôi không giúp được cậu, vẫn phải dựa vào bản thân cậu. Tôi chỉ có thể âm thầm 

giúp cậu. Nói cái khác đi xem còn gì cần giúp không." 

Vương Bác Thần chuyển sát ý trên người mình sang phía Thiên Đình, giả bộ nghẹn ngào: "Bác trai, cháu không có mong cầu gì, chỉ hy vọng có thể tiêu diệt Thiên Đình, cứu mẹ cháu ra." 

"Đứa trẻ này, haizz. 

Lâm Thiên Thành lặng lẽ quan sát Vương Bác Thần, bỗng nói: "Năm đó Hiên Viên tộc bị diệt tộc, nhà họ Lâm cũng có trách nhiệm không thể chối từ. Dù sao nhà họ Lâm và Hiên Viên tộc năm đó là gia tộc anh em, lại không thể giúp được gì. Bây giờ cậu tìm tới cửa, về tình về lý, tôi đều nên giúp cậu một chút." 

Lão già này vẫn đang thăm dò mình. 

Trong lòng Vương Bác Thần thầm mắng một tiếng, giả bộ bất lực nói: "Bác trai, nói thật, trước đây cháu có chút oán hận với nhà họ Lâm, nhưng cháu những năm nay trải qua nhiều chuyện, cháu biết Thiên Đình thế lớn, có một vài chuyện cũng không làm được gì. Cháu tin nhà họ Lâm năm đó cũng không muốn nhìn Hiên Viên tộc bị diệt, nhưng Thiên Đình mạnh mẽ, nhà họ Lâm một khi ra tay, cũng sẽ gặp bất trắc. Bây giờ cháu không trách nhà họ Lâm, chỉ hận Thiên Đình." 

"Chuyện đối phó với Thiên Đình, cháu sẽ không kéo nhà họ Lâm xuống nước, lần này cháu tới cũng là âm thầm tới, định kết minh với nhà họ Lâm. Đồng thời, cháu hy vọng bác trai có thể cung cấp một ít công pháp cho cháu. Cháu biết lời thỉnh cầu này có chút làm khó người khác, nhưng người cháu hiện nay có thể xin giúp đỡ chỉ có nhà họ Lâm." 

Lời nói của Vương Bác Thần cực kỳ chặt chẽ, không nói mình chưa từng oán hận nhà họ Lâm, mà thoải mái thừa hận. 

Chỉ có như vậy mới có thể lấy được sự tin tưởng của Lâm Thiên Thành. 

Nếu nói không oán hận, Lâm Thiên Thành nhất định không tin. 

Lâm Thiên Thành gật đầu nói: "Nếu tôi là cậu, tôi cũng sẽ oán hận nhà họ Lâm, tôi có thể hiểu. Cậu đã đột phá Đằng Vân Cảnh tam trọng rồi à? Đã mở ba thần tàng?" 

Vương Bác Thần không hề che giấu: "Phải, không lâu trước mới vừa đột phá." 

Lão Phùng ở một bên nhắc nhở: "Gia chủ, cậu Vương chỉ dùng 1 tháng thì mở ra thần tàng thủy hành. 

"Ổ? Thật như vậy sao?" 

Lâm Thiên Thành cũng thầm kinh ngạc. 

Không ngờ ở giới thế tục trong tình trạng thiếu hụt công pháp Đằng Vân Cảnh, Vương Bác Thần vậy mà vẫn có thể tìm được ba bộ công pháp, chỉ dùng thời gian 1 tháng thì mở thành công thần tàng thủy hành. 

Người như này cho dù ở trong cổ tộc ẩn thế cũng tính là thiên tài rồi. 

Vương Bác Thần vội vàng nói: "Vâng thưa bác, chỉ là cháu tự mình mở linh tinh mà thôi. Bây giờ khí tức chưa ổn định, cũng vào lúc đó khi cưỡng chế mở đã để lại mầm bệnh." 

Điểm này Lâm Thiên Thành nhìn ra. 

Ngay từ lúc đầu khi Vương Bác Thần đi vào thì ông ta đã phát hiện khí tức của Vương Bác Thần có chút hư ảo, rõ ràng là thần tàng không ổn định. 

Lâm Thiên Thành trách cứ: "Vẫn là quá trẻ, quá nóng lòng. Mở thần tàng ngũ tạng, đầu tiên cần uẩn dưỡng ngũ tạng, mở từng chút một, sau đó rồi phân hóa ngũ linh. Nhìn dáng vẻ của cậu, cậu là sau khi cưỡng chế mở ra thì nhanh chóng dung hợp ngũ linh nhỉ?" 

Vương Bác Thần thể hiện vẻ không dám tin, nói: "Bác trai nói đúng, cháu không có người chỉ dẫn, luôn là tự mình mầy mò. Cộng thêm đã thức tỉnh hai lần dị huyết của nhà họ Vương, vậy nên mới mở thành công. Cháu cảm thấy trong cơ thể hình như còn ẩn chứa một loại năng lượng khác, hình như rất giống với dị huyết của nhà họ Vương, nhưng lại có hơi khác. Nhưng mỗi lần muốn bạo phát thì cứ cảm thấy thiếu cái gì đó." 

eyJpdiI6IlZwanUrK0YyXC9ONStOekVHM2VFMVdnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlZMbm85S2RqV0I3RjBUdWs4eHhyTVdxeW9JMEE3aUJQdjRDR1k4U09BRXpSQlNheVRyY1JjVGY0Y1lPMTRUaDVLQzhcLyt4SW5ZUWlLVDl5S3hpbFwvRzZ2T1Rxa2VwUVBNNDVwQVJmRHM3dDRvbTdOUjlCMGpcL3FvUkRhc1U0K2tGS1RKSmo2bGJYN090SFJtWllNSXB4SmpEQjdMdDdnY2xGSWwyNUFFSHB0TT0iLCJtYWMiOiI2NDdhNjRlZDdlYTkyOWYyOWU1MTY4MWEzMDY1NDdkYTU4MzAxN2NlMzBiZGIxZDcxYzI4NzNhYzk4YjdjMTdjIn0=
eyJpdiI6ImpoT1U3Zm4rd1RMaGJaYjg4eUN6MHc9PSIsInZhbHVlIjoiOENUK1EwamxqZXUrU3R0RUFKUDdnV0VVRW5CZGFzUTlDK2Y1MGFPSnpadVJLdmdrNnVDcnFkeXl0dnpOaVFNeW9yUFpSVDZZZ1NTRFRxT3Z3bUVxbHBJa2t3cEJsajdvbVZ5OTlIQkZPTXlMRWQ4Q1JsUHN3RklXUHo5ZUpzZVhOUlJReUNjWTFOY0pKdTJWYjk1dENrUHJIZ0VCck0xOEk0eTI3aFJrXC9tTT0iLCJtYWMiOiIzMzQ5ZWY1YWI5M2M1Yzc2ZTE0MGRmNmVkMWYwNzM4YzYwYzEwMjJhMDliZDE4MGY3N2NlMTUyZTE0ZjljODE2In0=

Là thần huyết của Hiên Viên tộc!

Ads
';
Advertisement