Lâm Cảnh chết rồi. 

Tất cả mọi người đều nhìn thấy, Lâm Cảnh bị một chưởng của Lâm Thiên Thành đáng nát đầu. 

Cái chết của Lâm Thiên Minh không có ai nhìn thấy, nhưng cái chết của Lâm Cảnh thì bọn họ lại tận mắt nhìn thấy. 

Lâm Thiên Thành, không thể chối cãi! 

"Cảnh Nhi!" 

Lâm Thiên Thành bị điên rồi, ông ta không thể ngờ đến, mình sẽ tự tay giết chết con trai. 

"Cút hết ra cho tôi!!" 

Hai mắt Lâm Thiên Thành đỏ ngàu, thực lực Thần Kiều Cảnh tứ trọng được bộc phát toàn bộ, uy áp đáng sợ được phóng ra, không nương tay nữa. 

"Lâm Thiên Thành, có bản lĩnh thì ông giết chết chúng tôi đi!" 

Lâm Thiên Nghĩa bị luồng uy áp này ép đến phun ra máu tươi, tức giận hét lên một tiếng. 

Bốn người bọn họ, đều là Linh Đài cảnh điên phong, lúc trước Lâm Thiên Thành không ra chiêu mạnh nhất, ngay cả uy áp cũng không phóng ra. 

Nên bọn họ còn có thể đấu được. 

Nhưng bây giờ, Lâm Cảnh đã chết, đã kích thích Lâm Thiên Thành. 

Toàn bộ uy áp đã được phóng ra, Lâm Thiên Nghĩa và những người khác đã có chút không chống đỡ được nữa. 

Thần Kiều Cảnh và Thiên Đài cảnh điên phong hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau. 

Lâm Đạo, Lâm Ngọc Thành, Lâm Lâm rất không cam lòng, sau ngày hôm nay, Lâm Thiên Thành nhất định sẽ ra tay với họ rất tàn độc. 

Ba người nhìn nhau, đã đi đến bước đường này, một là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng, ra tay trước để chiếm ưu thế. "Lâm Thiên Thành, ông đừng cố chấp mê muội không chịu tỉnh ngộ nữa!" 

Ba người đồng thời bộc phát, chống lại uy áp của Lâm Thiên Thành, lập tức đột phát đến Thần Kiều Cảnh nhất trọng. 

Liên tục tấn công về phía Lâm Thiên Thành. 

Nhìn thấy những người này, huynh đệ bất hòa, ba con chém giết nhau, Vương Bác Thần nhìn mà cảm thấy rất thích thú. 

Quả nhiên, mấy lão già này, ai cũng ẩn giấu thực lực. 

Lâm Đạo, Lâm Ngọc Thành, Lâm Lâm đã đột phá Thiên Kiều Cảnh từ lâu rồi. 

May là anh không ra tay trước. 

Nếu không không biết sẽ phải chết như thế nào. 

Nếu như ra tay trước, ba người này đều là Thần Kiều cảnh nhất trọng, mà Lâm Thiên Thành là Thần Kiều cảnh tứ trọng, bản thân anh chỉ là Thần Kiều cảnh nhị trọng, về cơ bản sẽ không có cơ hội sống sót. 

Lâm Thiên Thành vô cùng tức giận: "Các người cút ra cho tôi, đừng ép tôi giết người! Vì đối phó với tôi mà bắt đầu để lộ ra thực lực thực sự rồi sao? Các người là một đám ngu xuẩn, bị cái đồ chó chết lão Phùng kia lừa!" 

Ba người không nói một lời nào, dốc sức ra tay. 

Bây giờ đã không còn là chuyện 90 nghìn tỷ nữa, mà là ba người bọn họ lo lắng, Lâm Thiên Thành đã giết chết con trai của mình, sau này sẽ giận chó đánh mèo, trút giận lên ba người bọn họ. 

Đặc biệt là, Lâm Thiên Thành vẫn còn ghi hận chuyện năm đó, bây giờ lại có xung đột, cho dù Lâm Thiên Thành thề độc sau này sẽ không ra tay, bọn họ cũng không tin. 

Ai tin thì người đó là tên ngốc! 

"Vậy các người đi chết hết đi!" 

Lâm Thiên Thành nảy sinh ý định giết người. 

Ông ta chưa từng nghĩ đến, bản thân lại rơi vào bước đường này! 

Bị gia tộc phản bội! 

Đặc biệt là, ông ta lỡ tay giết chết con trai, mấy người này vẫn không chịu buông tha. 

Bùm! 

Tốc độ của Lâm Thiên Thành rất nhanh, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Lâm Đạo, trên nắm đấm mang theo tia sáng màu vàng, đấm mạnh vào đầu Lâm Đạo. 

Lâm Đạo vội vàng lùi về sau, tốc độ vô cùng nhanh, đã là tốc độ mà người bình thường không thể nhìn được. 

Nhưng ông ta nhanh đến đâu thì Lâm Thiên Thành còn nhanh hơn, một chưởng đã đánh vào ngực ông ta. 

Lâm Đạo bay ra, Lâm Ngọc Thành và Lâm Lâm, sắc mặt thay đổi, ra tay từ phía sau của Lâm Thiên Thành. Lâm Thiên Thành giống như có mắt ở đằng sau, tránh đi, sau đó đột nhiên xuất hiện phía sau Lâm Ngọc Thành. 

"Tránh ra!" 

Lúc này, Lâm Thiên Nghĩa vội vàng đi đến, đạo dài chém ra, lưỡi dao dài mấy mét chém về phía cổ Lâm Thiên Thành. 

"Lão nhị, ông cút ra cho tôi!" 

Lâm Thiên Thành quay người đá một chân ra, sức lực rất mạnh, đá đến mức Lâm Thiên Nghĩa ngã mạnh xuống đất. 

Có thể nhìn ra, ông ta đã nương tay. 

Dù sao cũng là em trai ruốt của mình. 

Nếu không bây giờ Lâm Thiên Nghĩa đã thành người chết rồi. 

Nhưng ông ta nương tay, Vương Bác Thần sẽ không nương tay. 

"Nhị gia, ông không sao chứ." 

Vương Bác Thần vội vàng chạy đến, giả vờ muốn bảo vệ Lâm Thiên Nghĩa, nhưng lại âm thầm ra tay, một cây kim bạc đột nhiên đâm vào đầu Lâm Thiên Nghĩa. 

Lâm Thiên Nghĩa chết ngay lập tức! 

"Nhị gia, nhị gia!!" 

Vương Bác Thần đau khổ hét lên, tức giận trách mắng Lâm Thiên Thành: "Gia chủ, tại sao ông lại độc ác như vậy, ngay cả nhị gia cũng không bỏ qua!" 

Cái gì? 

eyJpdiI6InkrQmV1V2pzVjQ2Z1lqWU4rcnRvY1E9PSIsInZhbHVlIjoiUG0zZ1hmZWk5d3NyU09WT2h2XC9WWlNKMnNMXC9BeFJGOXNhOFhiOVJONTFVUzRLNk1BeCs0d3ExRTdZSjJ2Skc3V2lYWVpydEMyTng5VjdTVXArMXZyRjgrZkRBbnBTKzRWeEtST1licXdWWktMVDE2TVg1cTkxRWl2UVNQaG5rcSIsIm1hYyI6ImYxOGQxM2VhOTdlMzQ3YzJkNDM0ZTJhYjI0YjBkZmMzMmU2NTVkMjA5YmJjYTE1Y2RkMGMyNzk0YWQ1ZDdlMDkifQ==
eyJpdiI6ImFXTElZdEMxREt4MVZOaE9iNHNmUUE9PSIsInZhbHVlIjoiSFluNWtIMVVmXC83TXU1aXFMUjNpWEw1M2Q0Z2JvSnlINTJwM29GbkF6T3hMRlFOZWpaa1plOHFWa2ZJbCtvakNYR0cxbjdZNmtFM3pxQmNkMTN4cjU5VXFXUCtDU2VzemRPNkJDSXduM0kreFB5OENcL3p6a0M3YlVJNVVGNUdZNGx6Y29ZeGJUcm54OVpQRUYzNHN5OSt0VG5jaEtVWDlYVHJXcnVza0VhazEyS2dGQkNYRkQ3ajliMmhMcmpCd0siLCJtYWMiOiI4MGNlYWQ5NjU0OTAwZDI1NTk3ZjBlNTNlN2IzYTM1YzVjODI0MTMzMmQzNWY3ZDdjMTg2NDI4NDdkNDhmYzNhIn0=

Lâm Đạo, Lâm Ngọc Thành, Lâm Lâm, khuôn mặt ba người tràn đầy sự sợ hãi!

Ads
';
Advertisement