"Không sợ chết!"
Tháp Linh hừ lạnh một tiếng, Thông Thần Cảnh tép riu mà cũng đòi chiếm giữ nó!
Ba giọt máu bắn về phía tầng một tháp Trấn Ma, đột nhiên, ở tầng một xuất hiện ảo ảnh của thú dữ, như thể chúng đã sống dậy, trở thành vật sống có máu có thịt, lần lượt hiện ra!
Có thần long ngao du chín tầng mây, đi đến tầng mây nào là sấm sét đùng đoàng đến đó, thiên địa biến sắc.
Có phượng hoàng bay ra từ liệt hỏa, từ trong tro tàn sống lại, vỗ cánh, mạnh mẽ bay xuyên qua núi.
Có bạch hổ gầm trời, đạp vỡ hư không.
Có kỳ lân hạ thế, oai phong trấn đời....
Tất cả các loại thú dữ đều giống như thật sự tồn tại.
Một hơi thở viễn cổ tản mát khắp không gian, phơi bày một bức tranh.
Trong bức tranh đó, một tòa tháp màu đen từ trên trời rơi xuống, tầng một chuyển động, thần khóc quỷ gào, vô số thần ma lập tức hóa thành phấn vụn.
Tầng hai chuyển động, đốt núi nấu biển, đất đai sụp đổ. Trên tầng trời thứ chín, có thần hạ thế, thân cao ngàn trượng, kéo theo sấm sét, hóa thành cầu vồng,
nhưng vừa bị tháp đen đụng phải, cơ thể lập tức vỡ vụn, máu chảy thành dòng.
Hình ảnh đột ngột dừng lại ở đây.
Ông già mặc đồ đen dường như bị bức tranh làm cho khiếp sợ, hét lên như kẻ điên, thất khiếu chảy máu, một làn khói đen bốc lên từ đỉnh đầu, bị hình ảnh kia đốt cháy linh hồn!
Thi thể ông ta bị thu vào tháp Trấn Ma
"Di mau!"
Tháp Linh nhanh chóng bắt lấy Vương Bác Thần và Nhạc Ẩn Long, trốn vào trong hư không.
Họ vừa mới rời đi, có mấy người mặc đồ đen xuất hiện, người nào cũng là Thông Thần Cảnh.
Mấy người họ liếc mắt nhìn nhau, có người mỉm cười một cách kỳ quái.
Tất cả đều biết rõ mọi người đến đây là vì cái gì.
Có người đề nghị: "Mọi người, hay là chúng ta liên thủ? Đắc tội với Thiên Đình, nếu chỉ đánh một mình thì khó mà chống lại được"
Có người cười chế nhạo: "Ha ha, sợ cái gì? Lão phu rất muốn biết, các người là ai? Không biết có bạn cũ trong đây không.
Có người thì hừ lạnh.
"Xem ra số người che giấu thận phận không ít, đều bị Vương Bác Thần dọa sợ rồi? Cuộc tranh giành này sẽ hạ màn sớm thôi."
Một số người không nói gì, sợ bị bại lộ thân phận.
Ở giai đoạn này, ai bị bại lộ thân phận đầu tiên, người đó sẽ chết sớm nhất.
Vật chất thần tính có hạn, chết một người là bớt một đối thủ cạnh tranh.
"Đừng giấu giếm nữa, đến vì cái gì, mọi người đều biết. Nguyên thọ của chúng ta không dài, hy vọng duy nhất nằm trên người Vương Bác Thần, bây giờ lục đục chẳng ích gì, trước mắt phải bắt Vương Bác Thần, mọi người thảo luận rồi chia ra hành động!"
Cũng có người cười một cách kỳ lạ: "Không biết ở đây có người của Thiên Đình không nhỉ?"
Lời này vừa nói ra, tất cả bắt đầu sinh lòng cảnh giác.
Ai biết được ở đây có ai là người của Thiên Đình không?
Tất cả đều giấu đi diện mạo thật, rất khó để nói là có hay không.
"Bớt nói nhảm đi, ai bắt được Vương Bác Thần thì cậu ta là của người đó! Bây giờ Vương Bác Thần có thể giết một lúc hai Thông Thần Cảnh, nếu còn để mặc cậu ta mạnh thêm, e rằng sẽ uy hiếp đến cả chúng ta!"
Thiên phú tu luyện của Vương Bác Thần khiến họ cảm thấy bị đe dọa.
Một tên yêu nghiệt thiên phú đầy mình như vậy, họ nhất định không được để anh có đủ thời gian để mạnh lên.
Nếu không thì ăn đủ!
Chỉ trong vòng bốn năm năm ngắn ngủi, anh đã sắp đột phá Thông Thần Cảnh!
Nếu cho anh thêm thời gian, một khi luyện thành Thông Thần Cảnh, ai biết có chuyện quái gì xảy ra không?
Mấy người không nói gì nữa, tiếp tục truy đuổi.
Nói không chừng, Thiên Đình đã phái người tới.
Bất cứ ai trong năm lão đại thần xuất hiện đều sẽ là mối uy hiếp lớn với họ.
Nhất định phải đến trước Thiên Đình, bắt Vương Bác Thần lấy ra một ít vật chất thần tính.
Ở phía bên kia, Vương Bác Thần đang chửi thầm trong bụng.
Mấy người này chơi đủ chưa vậy.
Đừng để anh biết họ là ai, nếu không anh nhất định sẽ khiến họ đoạn tử tuyệt tôn!
Bây giờ, Vương Bác Thần cũng không tin người của Ẩn Thế Cổ Tộc nữa.
Nhất là mấy ông già Thông Thần Cảnh, đều là một đám người điên.
Khả năng cao là người nhà họ Dạ cũng che giấu thân phận truy đuổi anh.
Ai mà biết được.
Cẩn tắc vô áy náy!
"Đám người chó má này, chờ ông đây mạnh lên, sẽ đi giết từng tên một!"
Nhạc Ẩn Long tức miệng mắng lớn, anh ta vất vả lắm mới trở thành cao thủ Linh Đài Cảnh đỉnh phong, dù gì cũng được tính là cường giả.
Trước khi ra khỏi lãnh địa Thần Thương, vẫn còn dương dương tự đắc.
Vương Bác Thần đằng đằng sát khí nói: "Đừng nóng vội, sớm muộn sẽ giết sạch bọn chúng!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất