Vương Bác Thần khẽ giật mình, anh có thể cảm nhận được một khí tức quen thuộc giữa luồng sáng trắng ấy.
Đây chính là của Thanh Hà để lại!
"Thanh Hà..."
Vương Bác Thần rơi nước mắt đầy mặt.
Triệu Thanh Hà mất tích, anh vẫn không bộc lộ nỗi đau ra bên ngoài, cố gắng dằn nó xuống đáy lòng.
Lúc này lại nhìn thấy vật mà Triệu Thanh Hà để lại trong cơ thể anh, phút chốc đau lòng không thôi, khó mà kiềm chế được.
"Thanh Hà, anh nhất định sẽ tìm thấy em."
Vương Bác Thần lau khô nước mắt tiếp tục phi độ thần kiều.
Chỉ có khi có được sức mạnh cường đại rồi thì anh mới có thể cứu mẹ và tìm vợ.
Theo sự xuất hiện của ánh sáng này, thần hồn của Vương Bác Thần vốn đã bị hồn hỏa thiêu đốt đến mức chỉ còn lại khoảng chừng hai ba mươi cm lại bắt đầu tăng vọt một lần nữa, trở nên đậm màu hơn.
Rốt cuộc thần hồn phi độ thần kiều thành công, bước vào không gian huyệt thần đình.
Thần hồn của anh trở nên mạnh hơn trước kia rất nhiều, bắt đầu định vị vị trí thiên môn.
Vương Bác Thần nghiến chặt răng, trái tim nhói lên như bị dao cứa.
Anh cẩn thận cảm nhận được vị trí thiên môn, trong mi tâm thần hồn chợt bộc phát ra một cột sáng phóng thẳng lên tận trời.
Trong mơ hồ, dường như là có thứ gì đó được kết nối!
Thiên môn!
Vương Bác Thần không dám thả lỏng, sau khi định vị thành công rồi anh vẫn tiếp tục, cầu thần kéo dài, vị trí nối đến thiên môn.
Cùng lúc đó, trong bầu trời đen kịt ở bên ngoài với những đám mây đen bỗng nhiên lại tách ra một khe hở.
Đám mây đen hình thành một vòng xoáy to lớn, ở giữa vòng xoáy có xuất hiện ánh sáng bảy màu.
Trên bầu trời mơ hồ có một cánh cửa xuất hiện.
Thiên môn hình chiếu!
"Không hay rồi, Vương Bác Thần đã định vị được thiên môn, chết tiệt!"
Đám người Thần Kiều cảnh thần bí đang rất lo lắng.
"Sao chuyện này có thể xảy ra được chứ, lúc trước Vương Bác Thần chỉ là Thần Kiều cảnh lục trọng, chưa đến một ngày mà sao cậu ta lại có thể liên tục đột phá tam đại khiếu huyệt?"
"Yêu nghiệt, đây chính là một tên yêu nghiệt! Lập tức mang tòa tháp này đi đi!"
Bọn họ liền sốt ruột, trước kia Vương Bác Thần chỉ mới là Thần Kiều cảnh lục trọng mà đã có thể giết hai tên Thông Thần cảnh, còn có một tôn thần.
Nếu như anh đột phá vào Thông Thần cảnh thì còn đến mức nào nữa!
Mấy người bọn họ tiếp tục phát lực muốn mang tháp Trấn Ma đi.
Nhưng tháp Trấn Ma như bám rễ nảy mầm, cho dù bọn họ có làm cách nào đi nữa thì cũng không thể đá động đến nó dù là một chút.
Lúc này, tháp Trấn Ma chỉ có ba tầng dưới cùng nhất là thực thể, sáu tầng phía trên đều là hư ảnh.
"Lũ sâu bọ các người tiếp tục gãi ngứa cho tháp gia đi!"
Tháp Linh không ngừng kích thích đám người này, chỉ cần Vương Bác Thần có thể đột phá Thông Thần cảnh thành công, đến lúc đó kích hoạt tầng thứ nhất, đám người này căn bản không phải là đối thủ.
Mấy tên thần bí này liền sốt ruột, còn cứ kéo dài thời gian như vậy thì người khác sẽ chạy đến mất.
Trong số bọn họ, người có thực lực mạnh nhất cũng chỉ có Thông Thần cảnh nhị cung, nếu như người bên phía Thiên Đình chạy đến đây hoặc là những cường giả khác xuất hiện, chắc chắn là bọn họ sẽ không được hưởng lợi chút nào.
"Không hay rồi, nấc thang lên trời đã xuất hiện, Vương Bác Thần sắp thành công rồi!"
Có người hét lên một tiếng.
Chỉ nhìn thấy bên trong bầu trời có xuất hiện hư ảnh của một cây cầu thần bảy màu, hóa thành bậc thang kéo dài lên đến thiên môn, đã sắp đến vị trí thiên
môn.
Hiện tượng kỳ lạ này chỉ xuất hiện khi đột phá Thông Thần cảnh.
Bọn họ cũng chỉ có thể nhìn xem, không thể đánh tan được tháp Trấn Ma, chỉ có thể trơ mắt nhìn Vương Bác Thần đột phá.
Bậc thang bảy màu đang được chậm rãi hình thành, lúc này đã xuất hiện lên đến cấp năm.
"Còn thiếu bốn cấp nữa, mọi người cố gắng dốc hết sức mình, nếu như Vương Bác Thần đột phá thì chúng ta sẽ không còn đường sống đâu."
Tất cả mọi người đều bị dọa đến nỗi thay đổi sắc mặt.
Có người cảm thấy nản chí.
Lúc đầu chỉ muốn bắt được Vương Bác Thần, sau đó lấy vật chất thần tính ra, mà đối với việc sử dụng cửa trời trong tương lai, bọn họ đều đang chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Nhưng bây giờ Vương Bác Thần sắp đột phá vào Thông Thần cảnh nhất cung.
Mà tòa tháp màu đen cổ quái này lại không dễ bị đánh tan, có tiếp tục cũng tốn công vô ích mà thôi.
"Mọi người, tôi rút lui."
Có người vội vàng rời sân, không muốn tiếp tục nữa.
"Mẹ nó, chúng ta chỉ còn cách thành công có một bước nữa, lúc này ông lại lùi là có ý gì?!"
"Không ngăn cản được đâu."
Còn có người vô cùng thất vọng.
"Thần cung xuất hiện rồi!"
Một người áo đen thở dài.
Cùng lúc đó, hư ảnh của Vương Bác Thần đã đặt chân lên bậc thang thứ nhất.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất