Dạ Anh Thư không để ý đến lời nói của chú hai, cô ta lạnh lùng lên tiếng: "Cháu không thể can thiệp vào quyết định của gia tộc, nhưng cháu hi vọng mọi người đừng hối hận.
Nói xong liền đứng dậy rời khỏi.
"Anh Thư bị chiều riết không ra gì cả, tiếp tục như vậy thì không hay đâu."
Dạ Vương tức tối nói.
Dạ Hoàng cũng không nói gì, mặc dù là con gái của ông ta, nhưng đây là do ông cụ chiều hư, ai mà dám nói cái gì chứ.
Dạ Mặc thì chẳng thèm để ý chút nào, vui vẻ nói: "Anh Thư nói không phải là không có lý, bây giờ chúng ta đầu tư cho Vương Bác Thần, là đưa than sưởi ấm trong ngày đông gió rét, đợi đến khi Vương Bác Thần phát triển rồi thì lúc đó sẽ trễ mất. Ta tổ chức cuộc họp gia tộc lần này là muốn nghe ý kiến của mọi người."
Dạ Vương nói: "Con vẫn khá là đồng ý với ý kiến của anh cả, chúng ta có thể đầu tư cho Vương Bác Thần, nhưng trước mắt cậu ta không có giá trị gì hết, chúng ta cũng đã nhìn thấy rất nhiều thiên tài, người chân chính phát triển thì mới có thể tính là thiên tài, thiên tài sớm tàn thì chẳng có tác dụng gì hết. Mặc dù Vương Bác Thần dùng khoảng thời gian năm năm ngắn ngủi để đột phá đến Thông Thần cảnh, nhưng kẻ thù của cậu ta là Thiên Đình, cậu ta gần như không có phần thắng."
Dạ Hoàng cũng nhẹ gật đầu: "Suy nghĩ về lợi ích của gia tộc, chúng ta có thể đầu tư cho Vương Bác Thần, nhưng cũng không thể quá chú trọng, chỉ có thể làm trong âm thầm, chờ đến lúc nào mà cậu ta chân chính có năng lực đối đầu với Thiên Đình thì chúng ta lại đầu tư cũng không muộn mà, chuyện quan trọng nhất hiện tại đó chính là kết thông gia với bên phía nhà họ Phong. Ba à, rốt cuộc thì ba có suy nghĩ gì về chuyện này? Anh Thư không muốn gả cho nhà đó, ba cũng không thể để tùy nó làm ẩu chứ."
Chuyện Dạ Anh Thư mang thai, ở cả nhà họ Dạ chỉ có Dạ Mặc và bà Ngô biết.
Hơn nữa dựa vào thủ đoạn của Dạ Mặc, muốn che giấu bụng của Dạ Anh Thư, người khác cũng không nhìn ra được.
Tất cả mọi người đều nhìn Dạ Mặc.
"Về chuyện của nhà họ Phong vẫn nên xem xem Anh Thư nghĩ như thế nào, cũng không nhất thiết phải để Anh Thư liên hôn mà"
Dạ Mặc thờ ơ nói.
Lựa chọn của Dạ Hoàng và Dạ Vương khiến ông ta cảm thấy có hơi thất vọng.
Bọn họ quá xem thường Vương Bác Thần rồi.
Dạ Hoàng nhíu mày nói: "Nhưng Phong Kiệt Nhân nhà họ Phong rất yêu thích Anh Thư, nhà họ Phong cũng chỉ muốn cưới Anh Thư, nếu như đổi thành người khác, có lẽ là nhà họ Phong sẽ không đồng ý."
Dạ Mặc nhìn Dạ Hoàng bằng ánh mắt âm trầm, thản nhiên nói: "Các con đã nhận định sai một chuyện, nhà họ Dạ chúng ta có thể phát triển đến bây giờ là dựa vào thực lực. Đương nhiên chuyện liên hôn còn có tầm quan trọng, dĩ nhiên là thực lực của nhà họ Phong cũng không tầm thường, nhưng không đáng để nhà họ Dạ chúng ta phải gả con cho."
"Còn chuyện liên quan đến Vương Bác Thần, phán đoán của các con có phần sai, đương nhiên bây giờ cậu ta không phải là đối thủ của Thiên Đình, nhưng nếu cộng thêm thế lực của nhà họ Dạ và các thế lực khác, vậy thì chưa chắc đâu, cái chúng ta cần là một con dê đầu đàn dám đứng ra khiêu chiến với Thiên Đình."
"Đối với chuyện đầu tư cho Vương Bác Thần, chúng ta nhất định hết sức chú trọng, cậu ta không có thực lực chống lại Thiên Đình thì chúng ta cho cậu ta có thực lực này, đây là chúng ta đang đánh cược tương lai, thân là gia chủ có đôi khi cần phải có quyết đoán như thế, không chỉ biết gìn giữ cái được truyền thừa lại, không biết tiến lên, chính là thiếu chút quyết đoán."
"Đương nhiên việc đầu tư cho Vương Bác Thần vẫn đang tiến hành trong âm thầm, còn nữa, Anh Thư đã mang thai, là con của Vương Bác Thần, nhưng Vương
Bác Thần lại không biết, đừng ai tiết lộ chuyện này, nếu không thì ta sẽ đích thân xử lý, chuyện còn lại thì tự bọn con suy nghĩ đi, ta đã già rồi, không thể chuyện gì cũng dựa vào ta."
Nói xong, Dạ Mặc trực tiếp biến mất.
Để lại đám người nhà họ Dạ ngơ ngác nhìn nhau.
Lời này của ông cụ khiến bọn họ sợ đến ngây người.
Anh Thư mang thai?
Là con của Vương Bác Thần?
Đây là chuyện khi nào, tại sao bọn họ lại không biết thế?
Dạ Vương nghiêm túc nhìn Dạ Hoàng: "Anh cả, xem ra cần phải bàn bạc kỹ hơn."
Dạ Hoàng xám xịt cả mặt, hận không thể xé xác Vương Bác Thần ra.
Con gái của ông ta mang thai, ông ta thân là ba mà lại không biết chuyện này.
Vẫn là Vương Bác Thần.
Chết tiệt!
Vương Bác Thần, cái thằng súc sinh nhà cậu, làm hại thanh danh của con gái tôi.
Đám người còn lại lắc đầu cười khổ, ông cụ đã lừa cả đám bọn họ mà.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất