Thần Chủ Ở Rể (Thần chủ bí ẩn) Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà

 

Vương Bác Thần sững lại trước cách gọi của Thần Giáp Vàng. 

Ba anh em Dạ Thừa cũng đơ người. 

Mấy tên mặc đồ đen khác càng bối rối hơn. 

Vương Bác Thần là Thần Quân? Thần Quân nào? 

Sao tự nhiên cậu ta thành Thần Quân? Vừa rồi cậu ta còn ra tay tấn công Quỷ Thần Điện, bây giờ bên bọn họ có một người chết, Vương Bác Thần lại được đối đãi khách sáo? 

Cái quái gì đang diễn ra vậy? 

"Ông đang gọi tôi à?" 

Vương Bác Thần không biết chuyện gì đang xảy ra. 

Thần Giáp Vàng đáp xuống đất, một chân quỳ xuống, máy móc nói: "Ta Châu Thành, bái kiến Thần Quân" 

Ông ta dường như chỉ có một vài ký ức, nhưng không có trình tự. 

Không hề trả lời câu hỏi của Vương Bác Thần. 

Ba người Dạ Thừa vui mừng khôn xiết, không ngờ lại có chuyện như vậy. 

Lần này, Thiên Đình xui xẻo rồi! 

Họ chưa bao giờ tưởng tượng được vị này lại cung kính với Vương Bác Thần như vậy! 

Người áo đen ngẩn ra, không khỏi cảm thấy có chút hoang đường, lần này đúng là tự bê đá đập vào chân rồi! 

Vương Bác Thần nham hiểm nhìn mười mấy người mặc đồ đen, cười khẩy nói: "Sao, hiện tại các ngươi không uy hiếp tôi nữa à?" 

Có người nói: "Vương Bác Thần, giữa chúng ta không có thù" 

Họ không dám tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra với họ nếu Vương Bác Thần có thể kiểm soát Thần Quân Giáp Vàng này. 

Vương Bác Thần chưa bao giờ có ấn tượng tốt về họ. 

Một người khác nói: "Vương Bác Thần, mục tiêu của bọn ta chỉ là trở thành thần, ba tên khốn vừa nãy uy hiếp cậu không liên quan gì đến bọn ta." 

Họ thẳng thừng phản bội ba người vừa nói chuyện ban nãy. 

Ba người kia cả giận, lúc này cũng không còn cách nào khác, vội vàng nói: "Vương Bác Thần, vừa rồi hết thảy đều là hiểu lầm, bọn ta chỉ nhất thời vạ miệng, không có ý uy hiếp cậu." 

"Đúng vậy, bọn ta không có xung đột lợi ích với cậu, bọn ta chỉ muốn thành thần" 

"Vương Bác Thần, tha cho ta đi, ta sẽ làm cho cậu ba việc!" 

Ba người họ sốt ruột hết cả lên. 

Vương Bác Thần nhếch miệng cười nói: "Bây giờ hối hận cũng đã muộn! Sớm biết vậy thì đâu có làm! Thích đe doạ tôi đúng không?" 

Anh nhìn về phía Thần Giáp Vàng, nói: "Châu Thành, có người muốn công kích thánh điện, mở ra thông đạo của Tu La Giới, lén cấu kết với Tu La Giới, là quân phản tặc, nên xử tội như thế nào?" 

Châu Thành vẫn nói một cách máy móc như cũ: "Giết không tha!" 

"Được!" 

Vương Bác Thần chỉ vào khoảng hơn chục người và nói: "Giết những tên khốn này, mục đích chúng đến đây là để mở thông đạo đến Tu La Giới" 

Châu Thành máy móc quay đầu lại, toàn thân được bao phủ bởi giáp vàng, thản nhiên nói: "Đế có lệnh, những kẻ nào lén cấu kết với Tu La Giới, toàn bộ gia tộc sẽ bị diệt trừ. Chết!" 

Nói xong trực tiếp tấn công. 

"Mau chay!" 

Cả ba người kia chạy bạt mạng. 

Những người còn lại cũng không cam lòng tụt lại, thậm chí có người còn tấn công đồng đội, muốn dùng tính mạng của đồng đội để trì hoãn, có thời gian chạy trốn. 

Nhưng Châu Thành ra tay rất nhanh. 

Một bàn tay khổng lồ giáng xuống, mấy tên mặc đồ đen chết ngay lập tức. 

"Bây giờ còn không ra tay, còn chờ cái gì!" 

Vương Bác Thần hét vào mặt đám Dạ Thừa vẫn chưa hoàn hồn sau cú sốc. 

"Giết chúng!" 

Dạ Minh hét lớn, nhanh chóng ra tay. 

Dạ Thừa và Dạ Phong cũng ra tay trong sự hoang mang, họ thực sự không hiểu được sao Vương Bác Thần lại trở thành Thần Quân. 

Nhưng bọn họ còn chưa kịp ra tay, những người áo đen đang chạy trốn kia tựa hồ bị thứ gì đó vây lại, thân thể nổ tung giữa không trung, hồn phi phách tán. 

Vương Bác Thần thầm nuốt nước miếng, may mắn vừa rồi anh không bay, nơi này thật sự quỷ dị, ai bay đều sẽ chết. 

Chẳng trách vừa nãy bọn chúng đều ở trên mặt đất. 

"Thần Quân, mời." 

Châu Thành thậm chí không thèm nhìn mấy tên áo đen đã chết, như thể ông ta chỉ đập chết vài con ruồi. 

Vương Bác Thần cũng rất thấp thỏm, lỡ đâu phát hiện anh không phải là Thần Quân mà Châu Thành nói đến, anh chết chắc. 

Vừa nãy anh muốn đi vào, nhưng chỉ là muốn liều một phen, hố chết những tên khốn đó. 

Bây giờ mối đe dọa đã biến mất, thay vào đó hơi lo lắng. 

Dạ Thừa dường như cũng nhìn thấy sự do dự của Vương Bác Thần, thở dài trong lòng. 

Vừa mới nãy sảng khoái bao nhiêu thì bây giờ lại đáng sợ bấy nhiêu. 

Nơi này rất kỳ quái, đột nhiên xuất hiện một tên Châu Thành, ai biết là người hay quỷ? 

Hơn nữa nhìn bộ dạng của đối phương, căn bản không thể nào là người! 

"Đi vào thôi, không có lựa chọn." 

Vương Bác Thần truyền âm, bất đắc dĩ cười khổ, lần này tự hố mình luôn rồi. 

eyJpdiI6IjBvbmlBVzJOZUhLbVZmbkZVekd6MkE9PSIsInZhbHVlIjoiRWhBYk9wdXNidUhVQ25tWVFjYWF2WkFUK3pmenNOWU9ocmI5eHRZMWY1RnZacWpEdXZTYTRTM0JhZmRCRlJlNER6T2htY1B4VmNwNm5HUkJjbkcyYUFmODBMNGhSWGp3aDZhSEJUV1c0N2drTzdRN0ZEUG1IN3FLcnU5eGxcLzZBZUZvbHBzaGhQUXUycGRjUlI3RVJadEpiXC9NaHNvZ0x3cE54and3Z1llZWc9IiwibWFjIjoiNTA0MTg3YzczNzE3MTRhOThhMWYyODhkMzRhMTVkM2U0ODYyZmRkYTVmZTM3YWM3YTUyMTIyMDBlNzRlMDY2MyJ9
eyJpdiI6Ink0Y25lZGZLWDVoTVwvMHVpZjZMZzZnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlUyY29WREs3TVJPZVhiXC81RmlDRHlBb1NvOHBsOFRrUldpeFhzYjg5QWRRN0h4OUk0QnU3YlRYTktIcklOUFwvRUtsWEVIdkRWMkNmSWtyUnlWUGRGNnNlXC9YY3RiVWczU3RGaGhVYmtheWV5N014V05reXZUK1JoQVU3eG1jalZJS1Z0dWFqVHVrcVlZemZVaHpYSWpJU1FVY212aklxS3MyVUtiaW5WcDNxQllqZDhIVVIzNkhjajl5T1FEZHRVODljY25rUGtvblVNZ2RrSkxHaFdFTkJvZmZCSjdMTVY2aTl2a0hOUFNrU1lZUmZMeHdOaFVkUXJ2cFZKeXc2VEIyK254Y1cyaUNleXhqOXVpWExZNlhRPT0iLCJtYWMiOiI0ZGYzOTM2ZmFjOTAwM2MzMWQwMGQ0NjZjZGVlZGFmNzg2MGIyYzk5MmU1MTA1OTRmZjg0MTVkZWM4Yjk0YzlmIn0=

Họ cũng rất tò mò về những gì bên trong Quỷ Thần Điện.

Ads
';
Advertisement