"Đám người Dạ Mặc đã liên lạc được rồi"
Rời khỏi Quỷ Thần Điện, Dạ Thừa rất nhanh đã liên lạc được với Dạ Mặc.
Liên lạc xong, Dạ Thừa lo lắng nói: "Lần này có rất nhiều người đi vào, trừ gia tộc thủ hộ, còn có Đồ Long Điện, Bách Hoa Cốc, Thanh Dương Tông, nhà họ Từ, nhà họ Châu, nhà họ Tiền, nhà họ Hứa... Về cơ bản cổ tộc ẩn thế đều tới, đều đang tranh giành cơ hội lần này."
"Tôi nhìn trông dễ bắt nạt vậy à?"
Vương Bác Thần cười lạnh lùng, mới đầu anh chỉ muốn lừa giết Hắc Tôn giả ở đây, không ngờ có người nhiều tới như vậy.
"Tới cũng tốt, ngược lại không cần tôi đi tìm từng nhà một. Những gia tộc và môn phái này đều từng âm thầm cử người truy sát tôi nhỉ? Những người bị Châu Thành giết chính là tới từ những gia tộc này nhỉ?"
Dạ Thừa đoán được suy nghĩ của Vương Bác Thần.
Sau khi cảm thấy rất hoang mang, ngay lập tức rợn người.
Vương Bác Thần vậy mà muốn lừa giết tất cả những người này!
Nhiều gia tộc như vậy, về cơ bản người tới đều có thực lực Thông Thần Cảnh.
Đặc biệt là những người tranh đoạt cơ duyên, về cơ bản đều là người có thực lực Thông Thần Cảnh cửu cung.
Cho dù Vương Bác Thần đã tới Thông Thần Cảnh cửu cung, nhưng nhiều người như vậy đều tới đối phó anh.
Nếu liên thủ, anh làm sao đối phó?
Đừng nói còn có người của bên phía Thiên Đình đang nhìn như hổ rình mồi.
Cục diện rất không tốt.
"Chỉ có thể phá từng bên, nhưng như vậy cũng sẽ đánh rắn động cỏ."
Dạ Phong trầm mặc hồi lâu, cũng không biết nên nói gì.
Mấy nghìn năm nay người bị nhiều cường giả đối phó như này, cũng chỉ có một mình Vương Bác Thần.
Lá gan của tên này thật sự lớn.
Cho dù lúc này rồi, cái anh nghĩ không phải chạy trốn bảo toàn thực lực, mà là làm sao lừa giết tất cả.
Thật sự là một kẻ cuồng sát!
"Trước tiên tìm Hắc Tôn giả, một đám người mấy nghìn năm cũng không thể thành công, sống lay lắt nhiều năm như này thì có thể thành công sao? Chẳng qua chỉ là một đám phế vật thôi."
Vương Bác Thần bình tĩnh nói: "Nhìn lại lịch sử, bất cứ một anh hùng, bá chủ nào, có ai không phải đứng lên vào lúc đó? Đâu có ai không phải quật khởi trong hoàn cảnh khó khăn? Đối với bá chủ thật sự, hoặc là chiến tử, hoặc là thành công, tuyệt đối không sống lay lắt.
"Những người này, lúc đó đối mặt với khó khăn đã chùn bước, hiện nay lẽ nào dám liều giết? Bọn họ sống lay lắt mấy nghìn năm, không phải là để thành Thần sao? Không phải là để tiếp tục sống lay lắt hay sao? Tôi ngược lại muốn xem thử, bọn họ có dám liều mạng với tôi hay không!"
Lời này khiến ba người Dạ Thừa có hơi xấu hổ, bọn họ năm đó cũng chọn che giấu thực lực.
Nhưng che giấu tới bây giờ lại vẫn không thể thay đổi cái gì, ngược lại càng quẫn bách hơn năm đó.
Có lẽ Vương Bác Thần nói đúng.
Người có thể làm việc lớn, đặt ở lúc nào cũng có thể thành công.
Người không thể làm việc lớn, cho dù cho kẻ đó cơ hội, kẻ đó cũng không nắm được!
"Bên phía Thiên Đình có dấu vết không?"
Trong lúc bất tri bất giác, Vương Bác Thần trở thành xương sống trong mấy người bọn họ.
Phân phó việc cũng rất tự nhiên.
Mà mấy người Dạ Thừa hình như vẫn chưa ý thức được vấn đề này.
"Vẫn chưa, địa điểm tiến vào của tất cả các gia tộc đều là phân tán, không thể tra được. Nhưng bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ tới Quỷ Thần Điện, nếu bên chúng ta có một nhóm lớn các cường giả thì có thể mai phục ở Quỷ Thần Điện, nhân cơ hội giết..."
Dạ Thừa nói tới mức bản thân cũng không nói tiếp được nữa.
Nếu bên bọn họ có người, cũng không tới mức bị ép tới mức này.
Mai phục rồi giết rõ ràng không có hy vọng, làm không tốt còn sẽ trộm gà không được mà mất ngay nắm thóc, bị người ta giết ngược.
Tuy không thể ra tay trong thời gian dài, nhưng giết một nhóm người cũng đủ rồi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất