Thần Chủ Ở Rể (Thần chủ bí ẩn) Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà

 

"Những kẻ đoạn tử tuyệt tôn này thật sự là điên rồi! Vì để thành Thần, ngay cả tổ tông cũng không cần nữa!" 

Dạ Minh tức tới mức mắng chửi không ngừng. 

Nhà họ Mặc vào lúc này dám tới cổ thành của nhà họ Mặc, không lo lắng vật không may mắn bên trong, điều nói chứng tỏ cái gì? 

Chứng tỏ nhà họ Mặc là một trong những kẻ phản bội! 

Trước kia nghi kỵ lẫn nhau, không ai biết người nào có vấn đề. 

Nhưng có một điểm trong lòng mọi người đều hiểu, ai dám tới cổ thành thì người đó là người phản bội! 

Bởi vì thứ không may mắn trong cổ thành bắt nguồn từ Tu La giới. 

Mà từ sau khi khóa trời, bên phía nhân gian đã không có năng lực thanh trừ những thứ không may mắn đó, vậy nên ai có thể thanh trừ thứ không may mắn, vậy nhất định có liên quan tới Tu La giới! 

Vương Bác Thần không nói gì. 

Cổ tộc ẩn thế sớm đã thối nát rồi. 

Đợi lần này ra được ngoài, tới lúc xử lý cổ tộc ẩn thế rồi. 

Chiến tranh thế giới sắp diễn ra, còn có Tu La giới nhìn như hổ rình mồi. 

Mặc kệ các nước khác như nào, Vương Bác Thần nhất định phải bảo vệ nước R. 

Mà con đường của Tu La giới lại ở trong nước R, đây sẽ là một kiếp nạn. 

Khu vực như Thái Sơn buộc phải thiết lập thành khu cấm. 

Cả nước R buộc phải trở thành khu cấm thần ma! 

Đây chính là suy nghĩ hiện nay của Vương Bác Thần. 

Còn về các nước khác, xem đám người Hàn Đỉnh có suy nghĩ gì. 

Các nước khác nếu muốn nhờ anh ra tay, cũng không phải không được. 

Nhưng buộc phải tôn nước R đứng đầu. 

Người không tôn nước R thì anh lười quản. 

Sống hay chết cũng không liên quan tới anh. 

Đương nhiên, tiền đề là có thể giải quyết hai khối u nhọt như Thiên Đình và cổ tộc ẩn thế, nếu không mọi thứ đều là nói suông. "Nhìn kiểu này bọn họ đã đi vào rồi." 

Đi tới trước một cái hồ, Dạ Thừa nói với Vương Bác Thần. 

7 đại cổ thành, khi khóa trời, do nhận thấy sự xâm nhập của thứ không may mắn của Tu La giới, tất cả đều chìm xuống dưới đáy. 

Mà lối vào của cổ thành nhà họ Mặc thì ở trong hồ nước này. 

"Đi vào thôi, trước tiêu tiêu diệt cường giả của nhà họ Mặc rồi tính. 

Vương Bác Thần đã hiểu đại khái tình hình của cường giả nhà họ Mặc. 

Cường giả Thông Thần Cảnh cửu cung có 3 người, lần lượt là Mặc Trung, Mặc Khung, Mặc Ngọc, dưới cửu cung cũng có mấy người. 

Đây mới là lực lượng thật sự của những cổ tộc ẩn thế này. 

Che giấu mấy nghìn năm, nếu không có lực lượng như này, Vương Bác Thần thế nào cũng không tin. 

Mà hôm đó nhà họ Lâm chỉ xuất hiện một lão tổ nhà họ Lâm là cường giả Thông Thần Cảnh, còn không phải là Thông Thần Cảnh cửu cung. 

Điều này khiến anh luôn rất nghi ngờ, cường giả bên phía nhà họ Lâm đi đâu rồi. 

Về sau mới biết là bị bên phía nhà họ Dạ liên thủ với người khác, âm thầm xử lý. 

Đây cũng là nguyên nhân Vương Bác Thần vẫn chọn tiếp tục hợp tác với nhà họ Dạ. 

Tuy chuyện nhà họ Dạ làm trước đó rất không ổn, nhưng nếu không có nhà họ Dạ, anh nhất định cũng sẽ bị những cường giả đó của nhà họ Lâm truy sát mà giết. 

Dù sao anh của lúc đó chỉ có thực lực Thần Kiều Cảnh. 

"Cẩn thận một chút, trong cổ thành tràn ngập thứ không may mắn, ở cổ thành của mỗi nhà đều có đại trận hộ pháp của mình, một khi bị kích hoạt, với lực lượng bây giờ của chúng ta khó thể đối kháng" 

Ở phương diện này, Dạ Phong hình như hiểu nhiều hơn một chút. 

Mà lúc này, Dạ Thừa và Dạ Minh cũng đi ở đằng sau Dạ Phong. 

"Cậu Vương, vẫn là để Dạ Phong dẫn đầu đi, ông ấy hiểu hơn về pháp trận, luôn nghiên cứu những thứ này. Nếu ông ấy cho rằng có nguy hiểm thì chúng ta tốt nhất đừng đi vào." 

Dạ Thừa giải thích với Vương Bác Thần. 

"Được." 

Vương Bác Thần gật đầu, bây giờ không phải lúc cậy mạnh. 

Mỗi người đều có sở trường riêng, đặc biệt là mảng pháp trận, Vương Bác Thần không hiểu nhiều. 

Tiếp xúc những sự vật cổ này cũng khá ít. 

Một khi sơ suất, vậy là chết không chỗ chôn thân! 

Không thể sơ ý. 

Dạ Phong đi vào con đường đầu tiên, rất cảnh giác. 

"Chú ý thu liễm khí tức, người của nhà họ Mặc xem ra thật sự là to gan, cho rằng không có ai biết dự định của bọn họ, lối vào vậy mà không có ai trông coi." 

Dạ Phong thở phào, nếu bên phía nhà họ Mặc có người canh ở đây thì cũng là một rắc rối. 

"Các ngài không lo lắng thứ không may mắn bên trong sao?" 

Vương Bác Thần bỗng hỏi. 

Dạ Thừa giải thích: "Thứ không may mắn chủ yếu ở trong thành, ngoài thành không có ảnh hưởng gì. Muốn đối phó với người của nhà họ Mặc, chúng ta chỉ có thể ở ngoài thành, nếu bọn họ vào thành thì chúng ta hết cách." 

Thì ra là vậy. 

eyJpdiI6Ik9TNHZwOVBVaFVuUWFLTVpzZUFneXc9PSIsInZhbHVlIjoiQkxRYnhVQlJYT3REVkhsZGtLYUVPWVE0Uk1jelNQQkhOckVmM3RXY1wvNTlEXC9ReGdzekhGT3VoQkZtMVlYb2Jybjd0azlKcHo0ZjIzRDQ3MUo1cFhKanQraDk1SVl3Mk9ISjBlcGN4a2wwbWJZOUJUNVNmOWRwWEkrRzFjTXFCeXhBZ0RmNUVkclZ5RzJvdURFVUtQUDliUTNwMnowT203ZzlteG8wNXFWSjY1WXZYbWFKeVo2M25xUVdKaDNEd1VaQW13VDg1QTNNc3VTU2lEa2V1ZFhwK0Q4UFkwcGk5NE9ueVRadEJ5eWlRPSIsIm1hYyI6IjdiZTVmMzk2NzY2ODJjMzJhMDI4ZGViZGI2OGE0M2UzNTU2ODFiZTYwYjBlN2JkZGRmMjY4NjQ5NWRiZDVkNTIifQ==
eyJpdiI6Ikw2dEcyUGNsQ1U3TlhFWHRGamtCTHc9PSIsInZhbHVlIjoiMWJyNjhxdkd3dVU4YUx1MkRwMzU5SmZnS29Wb3JSUDQreUdGazNEWEc2S1wvbEpua2hZdkJHWEpjMWZ1SGdKc0RGaUszdldIUmRSeHNwOXlYSm9SU1wvSVFQclhEQ2NMaTdVRW45NVdnZE1OY0lqMVhqMW96RHVNcUdTWGR3eGVUTFNRVkNZVU54N1F3QU9zam9nMWlpbDdsVVRmaGtJSE1UbGxwUmR1SXh2QVlxaksyOGhJRWpPU2VXcjRxeFRwSEFOcUl0aWI4QUlvWmhwbnc0ZGVcL1M2YlcyM1pFVGdvY05LaTFXbCtNTHBJTHFlSDM5V1lMMG1xeXlyTFZRUU52RTVHM0hEc2d1K3VuVzJ3QUF3aUZpZyt3cXVFOERSXC81RkZ2SjlkMTNKOFVYMG9PWDV5T044T2dZVFo4eU5RVlhXR2JkVVVyYWZCakZ4OFFqUUxPUUxWeXB6bUJXOWV4aDU3eHZkXC9aVTgzV2s9IiwibWFjIjoiMGY3NjU3YWI4Zjg1OTkxZGE2MGY0NWYxZmZmNTcyMmRlYzYyNzFhYjQ2MjkxMDhiMDQzYjhlNTI4MmJkOTc5NyJ9

Anh vẫn là lần đầu thấy thành trì lớn như này!

Ads
';
Advertisement