Thần lão phương Bắc bị Vương Bác Thần dồn ép, trong lòng chửi thề.
Thực lực của đối phương thể hiện ra không kém ông ta, cũng là ngang tài ngang sức.
Nhưng như vậy sẽ bất lợi cho ông ta.
Thậm chí ông ta còn đoán thực lực thực sự của Vương Bác Thần còn mạnh hơn thế.
Nhưng tại sao vẫn chưa bùng nổ?
Chỉ có một mục đích duy nhất là làm rối loạn Thiên Đình, cuối cùng tấn công Đại Thần Tôn.
Chết tiệt, Vương Bác Thần lấy được truyền thừa của Thái Đế nên mới có cơ hội lật ngược ván cờ.
Vương Bác Thần còn chưa bộc lộ hết thực lực, chẳng lẽ đang chờ Đại Thần Tôn xuất hiện?
Thần lão phương Tây và thần lão phương Nam cuống cuồng, nếu Thần lão phương Bắc còn không tránh ra, một khi Phược Thần trận đổ xuống, đến Thần lão phương Bắc cũng bị khống chế.
Rõ ràng Vương Bác Thần đang lợi dụng Thần lão phương Bắc để câu cá!
Mà lúc này mấy người Dạ Thừa đã đuổi kịp, ngăn cản đường lui của Thần lão phương Bắc.
Thần lão phương Bắc tuyệt vọng, ông ta không có khả năng trốn thoát.
Lần này họ đều dùng bản thể, chết đi rồi sẽ không còn hy vọng sống lại.
Thần lão phương Bắc bi phẫn gầm lên: "Vương Bác Thần, cậu thật sự muốn làm kẻ thù với chúng tôi sao? Chẳng lẽ cậu không nghĩ đến sự sống chết của mẹ mình sao?"
Lúc này, ông ta chỉ có thể dùng Lý Kì để uy hiếp Vương Bác Thần.
Ông ta vô cùng tức giận, nhưng Vương Bác Thần lại không phối hợp, thậm chí còn phản kích.
Lý Kì nằm trong tay họ!
Dạ Thừa truyền âm: "Bác Thần, bắt sống ông ta, đổi lấy mẹ cậu"
Họ biết Lý Kì là niềm hy vọng, cũng là điểm yếu của Vương Bác Thần.
Nếu Lý Kì xảy ra chuyện, Vương Bác Thần chắc chắn sẽ phát điên.
Nhưng Vương Bác Thần không nói gì, đấm một quyền vào ngực Thần lão phương Bắc, cú đấm mạnh đến nỗi khiến ông ta ngã cái rầm xuống đất, nôn ra máu.
Trong máu còn lẫn cả nội tạng.
"Vương Bác Thần, thả Thần lão phương Bắc ra, nếu không, mẹ cậu sẽ phải chết!"
Thần lão phương Nam và Thần lão phương Tây đồng thời uy hiếp, tốc độ của Phược Thần trận cũng chậm đi rất nhiều.
"Con mẹ mày!"
Đôi mắt của Vương Bác Thần đỏ ngầu, đầy tia máu, anh giận dữ gầm lên, dùng chân đạp mạnh vào Thần lão phương Bắc.
Trong mắt Thần lão phương Bắc hiện lên vẻ khó hiểu, vì sao Vương Bác Thần lại không quan tâm đến sự sống chết của mẹ mình?
Ông ta nghĩ mãi cũng không ra, chẳng phải Vương Bác Thần muốn cứu mẹ sao? Sao họ uy hiếp chẳng có tác dụng gì vậy?
Thần lão phương Bắc không hiểu, đây rõ ràng là một kế hoạch hoàn mỹ.
Họ cho rằng chỉ cần lấy Lý Kì ra uy hiếp, Vương Bác Thần nhất định sẽ thỏa hiệp.
Nhưng họ đã tính sai!
"Giết cho tôi!"
Vương Bác Thần không thèm quan tâm, nện từng quyền vào người Thần lão phương Bắc, cơ thể ông ta lập tức vỡ nát, chết bất đắc kỳ tử.
Đám người Dạ Thừa ngẩn cả người.
Đồng thời, trong lòng đau âm ỉ.
Vương Bác Thần đã dùng hành động để đưa ra sự lựa chọn.
Lựa chọn này có thể sẽ trực tiếp dẫn đến cái chết của Lý Kì.
Nhưng Vương Bác Thần vẫn không thỏa hiệp.
"Giết!"
Dạ Mặc hét lớn, không ngừng đánh vào Phược Thần trận.
Dạ Thừa và hai người khác dùng toàn lực, muốn phá vỡ Phược Thần trận.
Đôi mắt của Vương Bác Thần phủ đầy tia máu, anh không còn sự lựa chọn nào khác, cũng không có đường lui.
Chỉ có một cách duy nhất là tìm lối thoát trong tuyệt vọng.
Thiên Đình sẽ không tha cho mẹ anh.
Cho dù anh thỏa hiệp, cho dù anh quỳ xuống cầu xin, Thiên Đình cũng sẽ không tha cho mẹ anh.
Đã vậy, thì giết hết đi!
Nếu mẹ anh phải chết, thì tất cả những người liên quan đến Thiên Đình cũng phải chết!
Phản ứng của Vương Bác Thần khiến Thần lão phương Nam và Thần lão phương Tây thất kinh, họ đã tính sai!
Dùng Lý Kì uy hiếp chỉ khiến Vương Bác Thần trở nên điên cuồng hơn, không ai có thể kiềm chế được anh!
Càng khiến cho Vương Bác Thần không thỏa hiệp!
"Toàn lực trấn áp!"
Vương Bác Thần giống như kẻ điên, ngưng tụ quy tắc lực trong tay, phóng lên cao, dùng hai tay nắm lấy những xiềng xích quy tắc đó, tay không kéo căng ra!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất