Điện chủ Phong Lôi Điện rơi xuống đất, điên cuồng phun máu, sắc mặt dữ tợn nhìn Diệp Phàm, quát lớn: "Thằng nhãi con hèn hạ!"  

 

"Hèn hạ ư? Hừ!"  

 

"Ông quên mình vừa làm gì rồi sao? Tôi chỉ lấy gậy ông đập lưng ông thôi!" Diệp Phàm khinh thường hừ lạnh.  

 

"Thằng nhãi..." Điện chủ Phong Lôi Điện trừng mắt nhìn Diệp Phàm, tức đến mức suýt nữa lại phun máu.  

 

Điện chủ Huyền Hoàng Điện thấy Diệp Phàm trong nháy mắt đã đánh bại hai đại Điện chủ, lông mày cũng nhíu chặt lại.  

 

"Hay cho câu lấy gậy ông đập lưng ông!" Đột nhiên, trên hư không truyền đến một tiếng khen ngợi.  

 

Diệp Phàm nhìn lướt qua, thấy một người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng, chắp tay sau lưng, đột ngột xuất hiện trên bầu trời cao chót vót.  

 

Người đàn ông này lơ lửng trên cao, ánh mắt sâu thẳm, trên người tỏa ra một cỗ uy áp vô hình, như thể cả thiên địa này đều nằm trong sự khống chế của ông ta.  

 

Người này vừa xuất hiện, không khí trong phạm vi vạn dặm quanh ông ta đều ngưng đọng, trong lòng tất cả mọi người đều vô cùng chấn động, như thể bị áp lực vô hình nào đó đè nén, thậm chí, không gian xung quanh bọn họ dường như cũng đang bị nghiền ép, khiến bọn họ không thể động đậy!  

 

"Thiên Khung Thánh Chủ!" Điện chủ Huyền Hoàng Điện nhìn người đàn ông vừa xuất hiện, đồng tử co rút lại, vẻ mặt nghiêm nghị lên tiếng.  

 

"Bái kiến Thiên Khung Thánh Chủ!"  

 

"Bái kiến Thiên Khung Thánh Chủ!"  

 

"Bái kiến Thiên Khung Thánh Chủ!"  

 

Trong nháy mắt, những tu hành giả của đại lục Thiên Thương đều quỳ xuống trước mặt người nọ, cung kính hô lớn.  

 

Lý do bọn họ cung kính quỳ lạy trước người đàn ông đó là vì thân phận của ông ta không hề đơn giản.  

 

Ông ta chính là Thiên Khung Thánh Chủ, người đứng đầu Thiên Khung Thánh Địa, đại diện cho "Nhất Thánh" trong "Nhất Thánh - Tam Điện" của đại lục Thiên Thương!  

 

Nhất Thánh - Tam Điện và Ngũ Tộc - Bát Tông vốn đã khác biệt một trời một vực, mà giữa Nhất Thánh và Tam Điện cũng có sự chênh lệch rất lớn!  

 

Thiên Cung Thánh Địa là bá chủ đứng đầu đại lục Thiên Thương, có lực uy hiếp tuyệt đối trên toàn bộ đại lục. Chính vì vậy, Thiên Khung Thánh Chủ chẳng khác nào chủ nhân của đại lục Thiên Thương, nên ông ta vừa xuất hiện đã được tất cả cường giả đang có mặt quỳ lạy, điều này cũng thể hiện địa vị tối thượng của Thiên Khung Thánh Chủ ở đại lục Thiên Thương!  

 

Nhìn thấy đám người của Đại lục Thiên Thương quỳ rạp trước người đàn ông kia, khóe miệng Diệp Phàm nhếch lên, nở nụ cười mỉa mai: “Không biết ông là ai nhưng ông cũng có chút bản lĩnh đấy, có thể khiến nhiều người quỳ lạy ông như thế!"  

 

"Kẻ yếu quỳ lạy kẻ mạnh, là chuyện vô cùng bình thường!" Thiên Khung Thánh Chủ mặt không biến sắc, giọng điệu tràn đầy sự khinh miệt của kẻ đứng trên vạn người, bộ dạng cao cao tại thượng, như đang quan sát chúng sinh!  

 

Diệp Phàm nghe vậy, lập tức nhíu mày.  

 

Hắn ghét nhất loại người ỷ vào thực lực mạnh mẽ mà tự cho mình là đúng, vênh váo tự đắc!  

 

Mà cái tên Thiên Khung Thánh Chủ kia vừa hay lại là loại người mà hắn ghét cay ghét đắng!  

 

"Cậu trai trẻ, ta thấy cậu có thiên phú dị bẩm, tiềm lực vô hạn, chi bằng gia nhập Thiên Cung Thánh Địa của ta đi. Ta nguyện ý thu nhận cậu làm đệ tử cuối cùng của ta, cậu có thể thoải mái nắm giữ Đế Binh kia, sau này cũng không có ai dám động đến cậu nữa. Còn ba tên Điện chủ kia, nếu cậu muốn chúng chết, ta có thể lập tức tiễn chúng xuống gặp Diêm Vương, cậu thấy thế nào?" Thiên Khung Thánh Chủ nhìn Diệp Phàm, thẳng thừng đề nghị.  

 

Xoẹt xoẹt xoẹt!!!  

 

Lời Thiên Khung Thánh Chủ vừa dứt, sắc mặt ba vị Điện chủ của Huyền Hoàng Điện, Bá Đao Điện và Phong Lôi Điện đều biến đổi, cau mày nhăn nhó, nhưng không ai dám lên tiếng phản bác Thiên Khung Thánh Chủ, bởi làm vậy chỉ khiến bọn họ chết nhanh hơn mà thôi.  

 

Ba vị Điện chủ hiểu rất rõ, cho dù là lúc đang ở thời kỳ đỉnh phong, kể cả khi bọn họ liên thủ cũng không phải đối thủ của Thiên Khung Thánh Chủ, huống chi hiện tại cả ba còn đang trọng thương.  

 

Cả ba lập tức lặng lẽ lấy ngọc giản truyền tin cầu cứu!  

eyJpdiI6ImdSam83NERKOElLeWJTZWRTalVSN2c9PSIsInZhbHVlIjoiTHZ1bGxKRnplb1BwRVhMc3MzV0hiQ2YwZmZldGM0bWZWVnFLZ3FlYlNMNE9LaFdmZzlBaUlwRVVuTXBLaHhUaCIsIm1hYyI6ImVlNGI0ODg1ZDIxYjczNzQ5ZDMzZTY3YmM1MWE0Yjg5MjZiNzU3NjU0NGMwYzI2YTI3NmZjYTQ0MzBhMDNlZDYifQ==
eyJpdiI6IlJXOHVvTXpKS08yZXNUV2ZcL2tYdTNnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Imo4bmhoVXRcL3U5d3lQdVwvT3BVUmhSMStHQzNUWmY2YUpERUNZZlJUb0c4bGROcXFJUis3T0VhSXpkQWRaQkwrQ3FaZUVPU21YXC9WSENmdmpFMENWQmxnbkNsRzNtYmRNdFlyMWpSTVNBN1VVUFNqXC9RT3FJQ0NMTUVUb2N4T25PN2xWWUNGSzhQU1R4bTdYS0QwTTVhTXh4aDFmWHpReEFDQ0xUWWE0Vk9sTE1BbXpJQzlHZW5ldk9PYkVlYVwvUVBTMTNkeCtrdVRYXC94RFwvVnhrSW8rOXZKUXh0RGdJMXZrWUJoN2pobGNWeFJVbXpNWFVrcytkRXFBWURyaXFjeUhSUHFjVmoyWkMwbGVIN2pWdTRcL1VmXC9QVFNEY0U0WWwzMjg5OEpKelA2RGFtR0ZHU3MzSzlnZFJ1a3M1dXpvQzNiQUJEVWp6MDVKRW44NHl6K2N4Tkp4bVRaQ1hUR0c1NEJXUzdGRHpUYXZwbWRmVDRXbm5lM3I4T01DcmlZQzM3Z00yMWNJTVQ4SWRvNUxwRStGbCtOaWtGR3pLMzBQVVpxVWRrWWZkWXZwQWRzNGNMUzlsN1hRNzlnaVRNTkZiWnlwZHZRTW5YNGdkUDBUUGs1S0tIQTBLeDNWMXcwWldBUjVmRjF4bmtjbUkzSEduMFJBVTFkU3ZnXC9aeHAyUTRLNnNocjZpc0J3Ymo0ZzFhU3NcL25waDZhcmhmVUJXYkFSdlNiSWlOUzQ3OUxxM0dhaHBBeHBFRHpBTjRZaHFWelQ3aFdaVHkxQkJZTm1kb0YwQ2xcL24rc2x6cHF4OTBDM3diUTBtT2hodUVvYzNSeG14eEtOWnErRVVWWU1wVnFKVUZlK1wvVWljZUpJcmcxT1Awc2h5UkZOS0ppMlBUZ3dybVdlVzFRTkFnS0lnYz0iLCJtYWMiOiIyZWM1ZGQ2ZTdhZDM2ZmZhYTI1OWQ4NWRmOWFiOWRmMzIxNDA4NTdjNzAyY2I3NTRlOWM3M2E0YWMxMWJkNjBkIn0=

Nhưng Diệp Phàm chỉ lạnh lùng cất tiếng: "Trở thành đệ tử của ông sao?" 

Ads
';
Advertisement