“Tông chủ Ma tông chúng ta đã giết hơn một trăm cường giả đỉnh cao, cuối cùng bị thương nặng, bị lão tổ Đạo Tông hợp sức với lão tổ các thế lực lớn khác trấn áp trong đại lục Vạn Ma."
“Những người kia đã bày ra một đống đại trận bên trong đại lục Vạn Ma, phong tỏa hoàn toàn đại lục Vạn Ma, biến nơi đây thành khu vực cấm trong thế giới Đại Thiên!"
“Lúc đó ta được mệnh lệnh của tông chủ, yểm hộ một bộ phận đệ tử Ma đạo trốn thoát, sau đó tập hợp lại với các thế lực Ma đạo ở vị diện cấp trung. Ta định báo thù nhưng không ngờ lại bị thế lực này truy sát, cuối cùng phải rút lui về Ma vực để nghỉ ngơi lấy lại sức. Sau này, ta chỉ ở trong Ma vực để nâng cao sức mạnh của mình. Vài ngày trước, tu vi của ta đột phá nên muốn đến đại lục Vạn Ma cứu tông chủ, kết quả lại bị phát hiện, suýt chút nữa đã chết!
Ma Kình lạnh lùng nói, trong lời nói tràn ngập hận ý sâu sắc.
"Tại sao họ không giết chết tông chủ của các ngươi và tiêu diệt hoàn toàn mà lại giữ các ngươi lại?” Diệp Phàm tò mò thốt ra.
“Hừ, bọn họ không dám làm như vậy?" Ma Kình hừ lạnh nói.
“Vì sao?" Diệp Phàm tò mò hỏi.
“Ma đạo của ta không chỉ có truyền thừa ở vị diện cấp trung mà ở vị diện cấp cao cũng có truyền thừa. Mà thế lực Ma đạo ở vị diện cấp cao của chúng ta còn lớn hơn, nếu những tên Đạo Tông kia tiêu diệt hoàn toàn tông chủ và chúng ta, khiến Ma đạo ở vị diện này bị đứt đoạn truyền thừa, vậy thì thế lực Ma đạo ở vị diện cấp cao tất nhiên sẽ không bỏ qua, chắc chắn bọn họ sẽ ra tay. Đến lúc đó, e rằng những kẻ được gọi là danh môn chính phái đều không sống nổi nữa!"
Ma Kình nói từng chữ một.
“nếu như vậy thì tại sao bọn họ còn dám ra tay với đại lục Vạn Ma, không sợ thế lực Ma đạo ở vị diện cấp cao xử lý à?"
Diệp Phàm lại hỏi, mà trước sự nghi ngờ của hắn, Ma Kình cũng trả lời ngay: “Không chỉ thế lực Ma đạo chúng ta có truyền thừa ở vị diện cấp cao mà những thế lực khác trong thế giới Đại Thiên, ví dụ như thế lực Đạo Tông cũng có truyền thừa ở vị diện cấp cao. Giữa bọn họ có quy định, chỉ cần truyền thừa ở vị diện cấp trung của bọn họ không hoàn toàn bị đứt đoạn thì sẽ không nhúng tay vào chuyện của vị diện cấp trung!"
Sau khi nghe Ma Kình Giảng giải thích, cuối cùng Diệp Phàm cũng hiểu rõ những chuyện này. Hắn cũng không ngờ giữa vị diện cấp trung và vị diện cấp cao còn có mối liên hệ này!
“Ngươi cứ tĩnh dưỡng cho tốt trước đi. Ta sẽ cứu Tông chủ Ma tông ra!"
Diệp Phàm nhìn Ma Kình nói thẳng.
Mặc dù hắn cũng không muốn liên quan gì đến Ma đạo nhưng bất kể như thế nào, hắn cũng đã nhận được truyền thừa của Ma Thần Xi Vưu, mà Ma Kiếm điện và Ma Kình đều giúp hắn, hắn không thể phủi sạch quan hệ được. Bây giờ khi biết tình hình Ma tông, hắn không thể khoanh tay đứng nhìn!
“Cảm ơn chủ nhân nhưng thưa chủ nhân, tu vi của những lão già Đạo Tông và thế lực khác đều đạt đến đỉnh cao của vị diện này, bây giờ ngươi muốn đối kháng với bọn họ, sợ rằng sẽ rất khó!" Ma Kình nhắc nhở.
“Yên tâm đi, ta không phải người ngu, dù muốn cứu người cũng phải đủ thực lực mới được!" Diệp Phàm nhếch miệng.
Tiếp theo, sau khi Diệp Phàm xử lý xong chuyện của đại lục Thiên Thương, hắn quay trở về Hư Thiên Giới.
Trở lại Hư Thiên Giới, Diệp Phàm thông báo cho Thiên Cơ trưởng lão dẫn tinh nhuệ của Quỷ Cốc tiến về đại lục Thiên Thương, thay hắn khống chế đại lục Thiên Thương. Mà khi có được những tài nguyên của Đại lục Thiên Thương, thực lực Quỷ Cốc cũng có thể nhanh chóng tăng lên!
Lúc đầu, Diệp Phàm còn định để thế lực Bách Hoa Lâu đến thế giới Đại Thiên phát triển nhưng Cơ Như Yên vẫn đang bế quan, bởi vậy việc này chỉ có thể trì hoãn!
Sau đó, hắn tới phòng Lạc Trì Ngư, lúc này cô ta còn đang ngủ say.
Xoạt! Xoạt! Xoạt!
Diệp Phàm trực tiếp sử dụng Cửu U Hoàn Hồn Châm, thi triển liên tiếp hai mươi lăm châm đâm vào người Lạc Trì Ngư. Dưới sự trị liệu của hai mươi lăm châm này, cơ thể Lạc Trì Ngư đã khôi phục nhanh chóng.
Cửu U Hoàn Hồn Châm có tổng cộng tám mươi mốt châm, mỗi triển Diệp Phàm thêm một châm lại sinh ra hiệu quả hoàn toàn khác biệt, bây giờ hai mươi lăm châm này đã đủ để chữa khỏi cho Lạc Trì Ngư!
Nửa giờ sau, Lạc Trì Ngư tỉnh lại.
“Cuối cùng cô cũng tỉnh!"
Diệp Phàm nhìn Lạc Trì Ngư thản nhiên nói, đối phương nhìn hắn: “Cám ơn anh đã cứu tôi!"
“Cô không cần cảm ơn tôi, tôi cứu cô vì nể tình trước đó cô đã giải trừ khống chế, nếu không, tôi sẽ không cứu cô!" Diệp Phàm nhẹ nhàng nói.
"Xin lỗi, trước đó tôi làm như vậy chỉ vì muốn trở về tộc Lạc Thần báo thù!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất