Nghe Tam tiểu thư nói vậy, đám thanh niên thiên tài vô cùng xấu hổ, nhưng lại không thể phản bác.
Diệp Phàm nhìn đám thiên tài mặt mày xám xịt, lắc đầu cười khẩy: "Mấy người cũng được coi là công tử bột nhà có điều kiện cơ mà, làm cái gì không làm, lại đi nịnh hót bám váy đàn bà, bị người ta mắng phế vật mà cũng không dám cãi lại. Đúng là chưa thấy ai hèn được như mấy người!”
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Lời nói của Diệp Phàm khiến đám thiên tài tức đến đỏ mặt tía tai, trừng mắt nhìn hắn đầy căm phẫn.
"Thằng nhãi ranh, có bản lĩnh thì mày tự ra đây đánh với bọn tao, đứng núp sau lưng người khác thì còn gì là bản lĩnh đàn ông nữa!” Một tên thiên tài chỉ tay vào Diệp Phàm, tức giận gào lớn.
"Muốn đánh với tao hả? Bọn mày chắc chưa?" Diệp Phàm liếc nhìn đám thiên tài, nhếch môi cười khẩy.
"Có cái gì mà không chắc? Hay mày không dám?” Đám thiên tài nhao nhao kêu lên. Tuy vừa rồi bị Thất Giới đánh bại, nhưng bọn họ không tin Diệp Phàm cũng mạnh như Thất Giới.
Đúng là cũng có những kẻ mạnh đến mức chỉ cần một chiêu đã đánh bại được tất cả bọn họ như Thất Giới, nhưng mấy tên quái vật như vậy cũng đâu phải dạng đại trà, không thể nào xuất hiện cùng lúc hai người ở đây được.
Nếu không thì Thế Giới Đại Thiên sẽ hỗn loạn mất!!
Nghĩ như vậy, cả đám mới dám khiêu khích Diệp Phàm, cũng muốn nhân cơ hội gỡ gạc lại chút mặt mũi trước mặt Tam tiểu thư.
Diệp Phàm đưa tay sờ mũi, khẽ cười mấy tiếng, vừa định nói gì đó thì bất chợt, một âm thanh ngọt ngào, mềm mại vang lên: "Đối phó với bọn bất tài vô dụng đó, cần gì thiếu chủ phải đích thân ra tay?"
Xoẹt!
Một bóng lưng yêu kiều xuất hiện trước mặt Diệp Phàm, không phải ai xa lạ mà chính là Cơ Như Yên đã lâu không gặp.
Mái tóc của Cơ Như Yên giờ đã dài như thác nước, buông xõa trên vai, cô ta mặc váy dài bó sát màu tím, tôn lên vóc dáng gợi cảm. Khuôn mặt xinh đẹp động lòng người, đặc biệt là đôi mắt quyến rũ trời sinh, khiến người ta chỉ cần nhìn một cái là say đắm, khó lòng thoát ra được.
Khi Cơ Như Yên xuất hiện, một mùi hương thơm ngát như hoa lan xộc vào mũi Diệp Phàm, khiến trái tim hắn khẽ rung động.
Cơ Như Yên nhìn Diệp Phàm, giọng nói dịu dàng: "Thiếu chủ, bọn phế vật ấy anh cứ giao cho tôi."
Cơ Như Yên nói xong, đôi mắt quyến rũ liếc nhìn Diệp Phàm. Chỉ một cái liếc mắt ấy thôi đã khiến máu trong người Diệp Phàm sôi lên sùng sục, trong người như dấy lên ngọn lửa vô hình, khiến đầu óc hắn rối bời.
Diệp Phàm vội hít sâu một hơi, áp chế sự kích động trong người, kinh hãi nhìn Cơ Như Yên. Cơ Như Yên bây giờ càng thêm kiều diễm, quyến rũ hơn trước. Chỉ một ánh mắt thôi mà đã khiến người có ý chí kiên định như hắn suýt thì mất khống chế, đủ thấy ma lực quyến rũ của cô ta hiện tại mạnh mẽ đến nhường nào.
Thể chất Thiên Sinh Mị Thể của cô ta thật sự đáng sợ, đến Diệp Phàm cũng phải chấn động!
Ngay sau đó, Cơ Như Yên xoay người nhìn về phía đám thiên tài kia, dáng người uyển chuyển đi về phía bọn họ, môi nở nụ cười mê hoặc. Kết hợp với ánh mắt long lanh ngập nước, Cơ Như Yên đã khiến cả đám thiên tài lập tức sa vào lưới tình. Cả đám sững người nhìn chằm chằm Cơ Như Yên, máu nóng trong người sôi trào mãnh liệt.
"Mấy anh thấy tôi có đẹp không?" Cơ Như Yên đi đến trước mặt đám thiên tài, cất giọng hỏi.
"Đẹp! Đẹp hết nước chấm!" Cả đám thiên tài đồng thanh đáp.
"Vậy mấy anh có tình nguyện làm mọi chuyện vì tôi không?”
Cơ Như Yên tiếp tục hỏi, giọng nói mềm mại như rót mật vào tai khiến lửa dục trong người đám thiên tài càng thêm sục sôi, vội vàng đáp: "Tình nguyện!! Đương nhiên là tình nguyện!!”
"Vậy, mấy anh có thể vì tôi mà lấy mạng đồng đội của mình không?! Ai là người chiến thắng cuối cùng sẽ có được tôi!"
Cơ Như Yên vừa dứt lời, cả đám thiên tài như trúng bùa mê thuốc lú, không chút do dự ra tay với những người bên cạnh.
Ầm ầm ầm!!!
Ai nấy đều dốc hết sức lực, không chút nương tay, đánh nhau kịch liệt, ngươi chết ta sống!
Rất nhanh, một loạt tiếng nổ vang lên, cả đám thiên tài tàn sát lẫn nhau, tất cả đều chết rất thảm.
Cảnh tượng kinh hoàng khiến những người chứng kiến đều kinh hãi. Ban đầu, bọn họ cũng bị nhan sắc của Cơ Như Yên mê hoặc, nhưng giờ phút này, nhìn cô ta, bọn họ đều cảm thấy lạnh sống lưng, không nhịn được mà rùng mình.
Trong mắt bọn họ, Cơ Như Yên lúc này chẳng khác gì một đoá hoa anh túc độc, vô cùng hấp dẫn nhưng lại nguy hiểm chết người.
Chỉ vài câu nói mà có thể khiến cả đám thiên tài trên bảng xếp hạng chém giết nhau đến chết, thủ đoạn của cô ta thật sự quá đáng sợ!
Ngay cả Thất Giới khi chứng kiến cảnh vừa rồi cũng không khỏi thốt lên: "Mẹ kiếp, bà chị đó đáng sợ vãi ấy!”
Chỉ có Diệp Phàm là vẫn bình tĩnh.
Hắn biết thể chất của Cơ Như Yên bây giờ đang mạnh đến mức nào, ngay cả hắn cũng suýt nữa không khống chế được, huống chi là đám thiên tài kia. Việc bọn họ trúng chiêu của Thiên Sinh Mị Thể, sa vào lưới tình với Cơ Như Yên, nhận lấy kết cục thê thảm thế kia là điều dễ hiểu.
Lúc này, Tam tiểu thư quay sang, liếc nhìn Cơ Như Yên, hừ lạnh: "Thứ lẳng lơ!"
"Chị gái à, chị cũng muốn đối phó với thiếu chủ nhà tôi đúng không?" Cơ Như Yên nhìn sang Tam tiểu thư, nhẹ nhàng nói.
"Cái chiêu mê hoặc của cô không có tác dụng với tôi đâu!" Tam tiểu thư quát lớn, trên người bùng phát khí lạnh khủng bố, cuồn cuộn lao về phía Cơ Như Yên.
Những nơi mà luồng khí đó quét qua, bốn phía lập tức đóng băng!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất