Lúc này, Phong Cửu Thiên tựa như một vị thần toát lên khí thế hùng vĩ, sức mạnh huyết mạch của thần trong cơ thể điên cuồng toát ra.
Phong Thiên Ấn!!!
Hai tay Phong Cửu Thiên kết ấn, mượn sức mạnh huyết mạch tung ra một chưởng ấn to lớn. Bàn tay to lớn này lao tới, toát ra khí thế vô cùng đáng sợ như muốn đè nát cả vùng trời.
Đòn Phong Thiên Ấn này đánh về phía Tuyết Vô Cơ như thể muốn hoàn toàn phong ấn cô ta.
“Băng Chi Kiếm, trảm!!!”
Tuyết Vô Cơ lạnh lùng đánh trả, những luồng khí lạnh tạo nên từ sức mạnh huyết mạch phát ra từ trong người cô ta ngưng tụ thành một thanh kiếm băng sắc bén, cô ta cầm kiếm chém xuống.
Ầm!!!
Thanh kiếm băng chém vào Phong Thiên Ấn và nổ trung, cả hai luồng sức mạnh đồng loạt biến mất.
Vút!
Tuyết Vô Cơ lập tức lao thẳng về phía Phong Cửu Thiên, hai người bắt đầu trận chiến lớn, sức mạnh huyết mạch của cả hai đồng loạt bùng phát, không ngừng tấn công vào nhau tạo nên một trận huyết chiến.
Cả Thương Khung của đại lục Huyền Thiên đều bị hai người bọn họ đánh nổ, từng hố đen lần lượt xuất hiện tại nơi đó.
Giờ đây Diệp Phàm lại trở thành người xem kịch, hắn cũng không ngờ Tuyết Vô Cơ lại có sức mạnh huyết mạch to lớn đến như vậy, với sức mạnh hiện giờ của cô ta, e rằng cho dù Diệp Phàm tự mình ra tay cũng rất khó để đánh bại cô ta.
“Sức mạnh huyết mạch quả thật có thể nâng cao sức chiến đấu lên rất nhiều!”
Diệp Phàm nhìn hai người bọn họ sử dụng sức mạnh huyết mạch trong mắt hiện lên vẻ hâm mộ, hắn cũng nghĩ đến sức mạnh huyết mạch trong người mình.
Trước đây hắn nghĩ rằng bản thân không có sức mạnh huyết mạch to lớn nào, nhưng đến nay trong người đã bùng phát nguồn sức mạnh đó. Điều này cho thấy hắn cũng có một loại huyết mạch, hơn nữa còn khá mạnh, nhưng huyết mạch của Diệp Phàm vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh, một khi huyết mạch thức tỉnh chắc chắn sẽ nâng cao sức chiến đấu của hắn lên rất nhiều.
Ngay lúc này, Diệp Phàm không khỏi nghĩ đến việc làm thế nào để thức tỉnh sức mạnh huyết mạch của mình.
“Lão đại, người phụ nữ này là vợ của ngươi à?”
Thất Giới đột nhiên nhìn Diệp Phàm hỏi, hắn cũng khó hiểu đáp lại: “Không phải, sao vậy?”
“Không, vậy thì tốt, người phụ nữ này hung dữ quá, còn mạnh đến vậy. Lão đại à, nếu ngươi lấy cô ta làm vợ, vậy thì sau này chắc chắn phải nhẫn nhịn đấy!”
Thất Giới lẩm bẩm.
Diệp Phàm khẽ cười, nhìn hắn ta nói: “Một xử nam như ngươi cũng biết khá nhiều đấy!”
“Lão đại, chẳng phải ngươi cũng là xử nam à?”
Thất Giới hỏi ngược lại Diệp Phàm, hắn bị tiểu hòa thượng hỏi như vậy cũng sửng sốt, không đáp được lời nào.
Quả thật hắn vẫn còn là xử nam, nhưng loại chuyện này sao có thể nói ra ở trước mặt người khác chứ, nhất là còn ở trước mặt tiểu đệ của mình, như vậy quá mất mặt rồi.
Thất Giới lại nghi ngờ nhìn Diệp Phàm, hắn ta lập tức mở to mắt, ngạc nhiên thốt lên: “Lão đại, ngươi đúng thật vẫn là xử nam à? Vậy mà ngươi còn nói ta!”
“Chuyện của lão đại đừng có hỏi nhiều, ngươi phải nhớ ngươi là tiểu đệ, có biết không?”
Diệp Phàm lập tức quở trách ngược lại với vẻ mặt nghiêm khắc.
Thất Giới lại tò mò nói tiếp: “Lão đại à, ngươi cũng không phải hòa thượng, hơn nữa còn có người đẹp ở bên cạnh, cô gái vừa rồi gọi ngươi là thiếu chủ cũng rất xinh đẹp, sao ngươi vẫn chưa làm chuyện kia nữa? Đừng bảo là cơ thể lão đại có vấn đề đấy?”
“Ngươi ăn nói lung tung cái gì vậy hả?”
Diệp Phàm tức giận nhìn Thất Giới, đối phương lại nói tiếp: “Lão đại, ngươi đừng có ngại, nếu ngươi thật sự có vấn đề thì có thể nói với ta mà, Phật Môn ta có một loại phương pháp bí truyền chuyên trị chứng bệnh này đấy, đến lúc đó đảm bảo cơ thể người cực kỳ cường tráng!”
“Ta không có vấn đề gì hết!” Diệp Phàm thốt lên, hung hăng trừng lại Thất Giới: “Ngươi còn nói lung tung nữa là ta may lại miệng của ngươi đấy!”
Hắn vừa dứt lời, Thất giới vội vàng đưa hai tay bịt miệng lại, Phong Cửu Thiên và Tuyết Vô Cơ ở bên kia vừa trải qua một trận chiến ác liệt, cả hai đồng loạt lùi xuống.
Sắc mặt của hai người bọn họ đều không dễ nhìn, hơi thở hỗn loạn, xem ra hai bên đều bị thương, nhưng tình trạng của Phong Cửu Thiên tệ hơn một chút, khóe miệng đã nhỏ máu rồi, cả người hắn ta trông có vẻ đã tiêu hao nhiều sức hơn.
“Ngươi cũng chỉ có vậy thôi!”
Tuyết Vô Cơ nhìn Phong Cửu Thiên, lạnh lùng nói.
Vút!
Vẻ mặt của Phong Cửu Thiên lạnh đi, ánh mắt cũng hiện lên tia lạnh lẽo, nhưng lúc này lại có một giọng nói trầm thấp bên tai hắn ta: “Tộc trưởng Phong, chẳng lẽ một tộc trưởng của thần tộc thượng cổ như ngươi bị người khác chế nhạo như vậy không thấy tức giận à? Ngươi không muốn trả thù sao?”
“Ai đó? Mau ra đây!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất