Dương Đạo Mẫn nheo mắt hỏi: "Ngươi nói thật cho ta biết, đã xảy ra chuyện gì!"  

 

 

Dù sao ông ta cũng là người đứng đầu nhà họ Dương, cho nên người này cũng không thể không nể mặt, nói: “Đại thiếu gia vừa mới đột phá cảnh giới thứ tám! Bây giờ, hắn mới là người đứng đầu nhà họ Dương!"  

 

Dương Đạo Mẫn nheo mắt lại, con trai ông ta đã giành vị trí gia chủ của ông ta!  

 

Ngô Bình cười lạnh: "Thăng cấp lên cảnh giới thứ 8 là có thể kiêu ngạo như vậy sao? Đúng là không có tiền đồ!"  

 

Người gác cổng tức giận nói: "Làm càn, gia chủ là người mà ngươi có thể nói được sao!"  

 

Người này to gan đến mức đưa tay ra tóm lấy Ngô Bình. Ngô Bình hất tay một cái, cánh tay của người này ‘rắc’ một tiếng và bị gãy, hắn hét lên thảm thiết một tiếng.  

 

Ngô Bình đá hắn ra rồi đi thẳng vào trong.  

 

Tiến vào sân trước, anh nhìn thấy Dương Tử Tương đang chỉ đạo mọi người dọn đồ, hắn lại dám chuyển đồ của mình vào phòng Dương Đạo Mẫn!  

 

"Tử Tương, con đang làm gì vậy?" Dương Đạo Mẫn trầm giọng hỏi.  

 

Dương Tử Tương nghe được thanh âm, bình tĩnh quay đầu lại, nhẹ nhàng nói: "Phụ thân, con đã thăng cấp tới cảnh giới thứ 8, ngài đã từng nói kẻ mạnh thì làm vua, từ nay về sau, con sẽ phụ trách nhà họ Dương, con mong ngài có thể hỗ trợ con thật tốt."  

 

Dương Đạo Mẫn hừ lạnh một tiếng: "Ta còn chưa chết! Con nóng lòng muốn đoạt quyền như vậy sao?"  

 

Dương Tử Tương bình tĩnh nói: "Không có cách nào, tài nguyên của nhà họ Dương có hạn, con muốn tiến thêm một bước thì nhất định phải có được nhiều tài nguyên hơn."  

 

Ngô Bình: “Dương Tử Tương, nếu như bây giờ ngươi quỳ xuống cầu xin phụ thân, có lẽ ông ấy sẽ tha thứ cho ngươi.”  

 

Dương Tử Tương bỗng nhiên nhìn chằm chằm Ngô Bình, lạnh lùng nói: "Ngươi cho rằng ngươi là ai! Ta vốn tưởng rằng lần đó giết chết ngươi sẽ giải quyết được vấn đề. Ai có thể ngờ rằng ngươi lại thật sự thức tỉnh. Hừ, nhưng mà không sao cả, cho dù ngươi có thức tỉnh cũng không thể so sánh với ta, bởi vì ta cũng là người đã thức tỉnh!"  

 

Trong lòng Ngô Bình chuyển động: "Ồ, ngươi cũng thức tỉnh rồi!"  

 

Dương Tử Tương bình tĩnh nói: "Tu vi của ngươi cũng không cao, bây giờ quỳ xuống và cầu xin ta tha mạng cho ngươi đi."  

 

Ngô Bình trực tiếp lắc đầu, nói: "Ngươi không chỉ kiêu ngạo, mà còn ngu ngốc!"  

 

Dương Tử Tương nheo mắt lại: "Ở trước mặt ta mà còn dám mạnh miệng, vậy thì đi chết đi!"  

 

Hắn chỉ tay về phía Ngô Bình, một cơn gió bay tới và đánh vào Ngô Bình. Nhưng Ngô Bình lại không có chút phản ứng gì và vẫn đứng đó.  

 

Sắc mặt Dương Tử Tương thay đổi: “Ngươi không sợ Xuyên Tâm Chỉ của ta sao?”  

 

Ngô Bình bình tĩnh nói: “Cái gì mà Xuyên Tâm Chỉ, cù lét chỉ thì đúng hơn.” Anh nói xong cũng chỉ ngón tay về phía hắn.  

 

Một luồng sát khí tiến đến, Dương Tử Tương hét lên, nhảy lên cao mấy thước, nhưng thân thể vẫn bị trúng đòn, hắn rên rỉ, lập tức ngã xuống đất, ngực xuất hiện một lỗ máu, máu ồ ạt chảy ra!  

 

"Ngươi làm sao mà làm được?" Sắc mặt Dương Tử Tương tái nhợt, hơi thở càng ngày càng yếu.  

 

Ngô Bình bình tĩnh nói: “Người chết không cần biết quá nhiều.”  

 

Sau mấy phút, Dương Tử Tương nhắm mắt lại, sự sống của hắn biến mất.  

 

Dương Đạo Mẫn khẽ thở dài và ra lệnh cho người khiêng thi thể con trai cả lên.  

 

Ngô Bình nói: "Phụ thân không cần phải buồn phiền, kẻ lòng muông dạ thú như vậy, nếu để lại sẽ là tai họa. Hôm nay hắn giết ta, ngày mai hắn cũng sẽ giết cha."  

 

Dương Đạo Mẫn gật đầu: "Phụ thân biết, ta không trách con."  

 

Ngô Bình đến gặp Dương Liễu Thị và báo tin vui cho bà ta nghe, Dương Liễu Thị nghe xong thì tự nhiên rất vui mừng.  

 

Anh vừa nói được mấy câu thì đột nhiên có một nhóm người xông vào. Người cầm đầu là vợ của Dương Tử Tương, theo sau cô ta là một số người nhà mẹ đẻ.  

 

Ngô Bình nhìn vẻ mặt sát khí của người phụ nữ này, bình tĩnh nói: "Đại tẩu, ngươi đang làm gì vậy?"  

 

Đôi mắt hạnh của người phụ nữ tràn ngập sự tức giận, chỉ vào Ngô Bình, lạnh lùng hỏi: "Nói, có phải ngươi đã hại chết Tử Tương không?"  

eyJpdiI6IkZsdG82dHNzb0Y2UVwvRDJvTzhqNHNRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlMwRWNZa2V0cjhyRUZEWmtEWG1USEpMUCtwTzR5blwvdVwvV0Q0ZjZCeWExTEMzeVwveUNKUU1BNElPNW9WWlIySTMiLCJtYWMiOiIzOWQ4YzZkZjQyZmZiNDg3NDJhMjNhMWM1MjliYTEwYzA4ZTBmNzM0YzVjZTZkZGIwMGQ1ZGY5NmU0MzkzYzZlIn0=
eyJpdiI6Ild0ejU5bGVHKzF4aTk3SzZrRXBubkE9PSIsInZhbHVlIjoiNUNaSElDblM3SzU5Y2xvMFgxYmhtSmZqeW9IeGUyQWI0eVpHZmNRXC9SOUdtUFVDaDRERldWeVY2TTlyZ0dxVGVLOHhRdWhvaGYxK05aR2VmYmNCQzdVOVJaamlwcG05OE1YcUlyVTRQTThVQ2poTDBsRTdwc0dnQW1ScythMkpudFwvK09Cb08xUWc0ZnQ4WmU0OVVVWGJPUjVqM0VZcWVkWFZyb3A3MU0yb1NHaUxia003N3phR3ZSOFcrN2prb3d3cGJFaFVZTDNpM08xMXJBa2V5REdLUlg2NFZyNksyMEdlZERRcE1COUlPUjN0OGh3TUNCVkVzSHY0VjFZY24yNUIxMTQzUDRIQWY4eEpJXC9RN0I1K3Bob1wvVG52aWs5N0dqNVRBSFBYZDdUaHNEM1h3bFZvdWl4VW1pMFhcL214TiIsIm1hYyI6IjA4MDYzOTc5ZDIyM2RlNWYyMjkxZDdhNjhmOTg0NzdkYTFlMWY1MjQwMTlhMmM3MzcxNjU3NWRjMDQyYTQ0YjYifQ==

Ads
';
Advertisement