Chương 67: Chấm dứt hôn nhân
Kiều Vi không chết, được Nghiêm Lỗi đón về, nếu cô thực sự bỏ trốn thì hai vợ chồng ít nhiều cũng phải lộ ra. Nhưng Lâm Tịch Tịch thấy hai vợ chồng này rất bình thường, khiến cô ta hơi lo lắng, sợ những gì chị Dương nói là không đúng sự thật. Vì vậy, cô ta muốn xác minh lại.
Chỉ cần nắm được một chút manh mối chứng minh chuyện này là thật, cô ta không cần bất kỳ bằng chứng xác thực nào, chỉ cần truyền bá chuyện này ra ngoài, khiến mọi người đều biết, đủ để chấm dứt cuộc hôn nhân của vợ chồng Nghiêm Lỗi và Kiều Vi, để cô ta lên thay thế.
Chỉ cần xác định là thật!
Lâm Tịch Tịch không dám chớp mắt, không bỏ qua bất kỳ biến hóa nào trên khuôn mặt Kiều Vi!
Nào ngờ Kiều Vi nghe thấy lời buộc tội xúc phạm như vậy, sự tức giận trên mặt biến thành bừng tỉnh. Cô ‘ồ’ một tiếng nói: “Tôi còn tưởng gì. Những lời đồn ở chợ thì cô nghe cho vui thôi. Nói ra thì tôi cũng không tiện nói cho cô hay, sáng qua tôi nghe thấy họ nói về cô đấy.”
Đừng tự chứng minh. Đừng bao giờ tự chứng minh, hãy trực tiếp phản đòn.
Quả nhiên, khi Kiều Vi nói như vậy, Lâm Tịch Tịch ngẩn ra: “Nói về tôi? Tôi có gì hay ho mà nói?”
“Cô xem, tôi ngại không dám nói.” Kiều Vi tỏ vẻ xấu hổ, nhanh chóng phản đòn: “Họ nói cô liếc mắt đưa tình với đàn ông, lẳng lơ. Họ đều nói cô không đứng đắn, bảo phải đề phòng cô, đừng để chồng mình bị cô quyến rũ.”
Lâm Tịch Tịch nghe xong liền nổi nóng: “Vớ vẩn! Tôi không có!”
Thực ra khi còn trẻ, Lâm Tịch Tịch rất nóng bỏng và táo bạo. Cô ta và người chồng trí thức kết hôn vì cô ta có thai trước khi kết hôn.
Chuyện này đã theo cô ta cả đời. Vợ chồng cãi nhau, chồng cô ta lại bóng gió chửi cô ta là đồ dâm đãng. Mẹ chồng càng không nể mặt cô ta, chỉ thẳng mặt mắng, cho rằng người phụ nữ nhà quê như cô ta đã làm hỏng cả cuộc đời con trai bà ta.
Cãi nhau quá nhiều, hàng xóm đều biết nên chỉ trỏ bàn tán sau lưng.
Lâm Tịch Tịch vô cùng hối hận. Cô ta đã từng nghĩ rất nhiều lần, nếu có cơ hội làm lại, cô ta sẽ không để người khác nắm được nhược điểm này uy hiếp cả đời.
Cô ta muốn ngẩng cao đầu gả cho Nghiêm Lỗi.
Nào ngờ, Kiều Vi lại nói với cô ta rằng, danh tiếng của cô ta đã hỏng rồi?
Điều này đã đâm thẳng vào nỗi đau của Lâm Tịch Tịch, không ngoài dự đoán, cô ta trực tiếp rơi vào bẫy tự thanh minh: “Tôi không có, tôi không có. Ngày nào tôi cũng chỉ ở nhà cậu làm việc nhà và trông cháu. Tôi rất nghiêm túc! Tôi đi mua đồ ăn còn dẫn theo bé Năm và Quân Quân! Mợ tôi có thể làm chứng! Tôi rất đứng đắn, trong sạch!”
Cô ta kích động, suýt nữa nhảy dựng lên tại chỗ.
Nước bọt tung tóe, tuy mang hình hài của một thiếu nữ, nhưng Kiều Vi vẫn nhìn ra được bóng dáng của một người trung niên.
Bị cuộc đời hành hạ dã man nửa đời, dù được trọng sinh với ngoại hình trẻ trung xinh đẹp, nhưng trong thâm tâm vẫn không giấu được sự lo lắng bất an.
Kiều Vi dùng đũa xiên miếng đào cuối cùng vào miệng, rút đũa ra, chỉ vào mặt Lâm Tịch Tịch: “Tôi nói cho cô biết, đừng nên để ý đến những bà tám ở chợ. Họ thích nói gì thì nói, cô cứ sống ngay thẳng là được. Đừng để ý đến họ, càng để ý thì chuyện càng to, càng nhiều người biết những lời đồn đại nhảm nhí đó thì danh tiếng của cô càng tệ.”
Lâm Tịch Tịch vẫn rất kích động: “Họ nói bậy, tôi không có! Dì nói cho tôi biết là ai, xem tôi có xé xác họ ra hay không! Là ai?”
Kiều Vi nói: “Tôi không nhìn thấy mặt, nhưng chắc là cùng một nhóm người nói xấu tôi. Dù sao thì họ cũng biết cả hai chúng ta. Cô nghe thấy ai nói xấu tôi? Đi, chúng ta đi tìm họ!”
Nói xong, cô đứng dậy.
Lâm Tịch Tịch lập tức nghẹn họng.
Những gì Lâm Tịch Tịch nói đều là bịa đặt. Làm sao cô ta có thể nói ra tên người thật được. Cô ta lắp bắp: “Tôi cũng không nhìn thấy mặt, không biết là ai.”
Cô ta dừng lại một chút, lớn giọng nói: “Tôi mới đến đây vài ngày, làm sao biết được. Nhưng mà chắc dì Kiều phải biết chứ, nghe giọng nói cũng có thể nhận ra chứ?”
“Không nghe ra được.” Kiều Vi hùng hồn nói: “Tôi không giao du với họ, thậm chí còn không biết tên, nếu không tin thì cô cứ hỏi mợ cô xem.”
Lâm Tịch Tịch lại bị nghẹn họng.
Bởi vì chị Dương đã nói với cô ta rồi, vợ của đoàn trưởng Nghiêm có học thức, rất kiêu ngạo, bình thường không giao du với những người không có học thức như chúng ta.
Chị ta bảo Lâm Tịch Tịch đừng học theo Kiều Vi, phải nhiệt tình với mọi người mới tốt. Mọi người là hàng xóm, chồng thì là chiến hữu của nhau, sao có thể không giao du như vậy, thật là xa cách!
Kiều Vi khá biết ơn tính cách xa cách của Kiều Vi Vi, điều này đã giúp cô tránh được rất nhiều phiền phức sau khi xuyên không.
Cô nói: “Vậy lần sau nếu cô nghe thấy, cô hãy túm lấy họ, đừng để họ chạy thoát.”
“Một cô gái tốt như cô, sao có thể để người khác hủy hoại danh tiếng của mình như vậy. Cô đến nhà cậu cô, có phải là muốn cậu cô tìm đối tượng trong quân đội cho cô không? Nếu danh tiếng của cô bị hủy hoại, thì làm sao tìm được đối tượng.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất