Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp

Chỉ có bà nội Hàn vô cùng vui vẻ, nói: "Ôi, vậy thì quá tốt rồi, mấy đứa muốn xây xưởng gì vậy?"

"Xưởng nội thất nhỏ ạ: "

Trình Ninh lập tức giải thích, liến thoắng nói với bọn họ rằng xưởng của bọn cô định làm cái gì, chuẩn bị làm như thế nào, lần này cô đến công xã gọi điện thoại là vì chuyện công việc, gọi điện mời thợ mộc của xưởng nội thất ban đầu đến huấn luyện mọi người, miệng nhỏ nói liên tục lưu loát lại rõ ràng, lúc này không chỉ bà nội Hàn nghe mà tươi cười đầy mặt, thỉnh thoảng nói chêm một câu cổ vũ:

"Ôi, vậy không tệ"

"Được, vậy thì được"

“Như vậy rất tốt”

Cả trên mặt Trình Tố Nhã cũng lộ ra vui mừng, nụ cười như trút được gánh nặng.

Từ lúc Trình Ninh xuống nông thôn, mấy ngày nay tâm trạng của Trình Tố Nhã vẫn luôn căng thẳng.

Lúc này nhận được điện thoại của cô, không cần biết chuyện cô nói có thể tin được bao nhiêu, nhưng nghe tiếng cô là biết cô sống không kém, hơn nữa, tinh thần còn phấn chấn hơn so với trước kia, trong giọng nói tràn đầy niềm vui và sức sống.

Hơn nữa trọng điểm là, mặc kệ mặt ngoài có thái độ gì với con riêng, thì trên thực tế hẳn là rất quan tâm cô, như vậy thì tốt, trái tim cuối cùng cũng có thể buông hơn phân nửa.

Chỉ có Hàn Nhất Mai thỉnh thoảng bĩu môi.

Nhưng mà cô ấy luôn luôn như vậy, bà nội Hàn và Trình Tố Nhã chỉ xem như không thấy.

Bà nội Hàn nghe Trình Ninh nói tỉ mỉ bọn họ định xây xưởng thế nào, còn vỗ bàn, nói: "Làm đi, làm cho tốt, chỉ cần sản phẩm của mấy đứa tốt, bà liền nói với dượng cháu, nhà máy lớn mấy ngàn người kia của bọn họ, ngày lễ rồi năm mới ăn tết, liền mua cho mỗi người một bộ làm phúc lợi đơn vị, còn có đơn vị căn tin, cũng có thể đặt trước trăm bộ đồ dùng, một phần thì tự mình dùng, còn đâu đấy thì đặt ở căn tin bán, không phải là xong rồi sao?"

Trình Tố Nhã và Hàn Nhất Mai: “. …”

Hàn Nhất Mai lại "A" một tiếng.

Với cái tính thiết diện vô tư kia của ba, sao có thể chứ?

Tính cách của dượng Trình Ninh đương nhiên cũng biết.

Nhưng cô cũng không dội nước lạnh bà nội, chỉ cười "Hì hì", nói: "Bà nội thật lợi hại, cháu đã thấy kỳ quái mà, tính tình anh ba như vậy, bình thường cũng không thích quan tâm tới người khác, sao tự dưng lại đi thành lập xưởng, chủ kiến cũng nhiều, thì ra đều được di truyền từ bà nội ạ, nếu bà nội đi thành lập xưởng, nói không chừng còn lợi hại hơn dượng và anh ba nữa"

Bà nội Hàn nghe vậy thì vô cùng vui vẻ.

Hàn Nhất Mai ở một bên liếc mắt xem thường, nói thầm một câu: "Đồ nịnh nọt" .

Bà nội Hàn nghe thấy, trừng mắt liếc cô ấy một cái, vừa quay đầu với điện thoại là lại vui vẻ ra mặt.

Nếu không nói bà có ba đứa cháu trai cháu gái ruột, nhưng đứa hiểu rõ bà nhất và cũng thân với bà nhất là Trình Ninh, con bé khiến người ta thấy thương.

Không bao lâu thì mẹ của Liêu Thịnh là thím Liêu liền vội vã chạy đến, vừa vào cửa đã nói: "Ôi, nghe nói Thịnh Tử nhà tôi gọi điện tới, có thật không vậy?"

"Thật, thật đấy“ Bà nội Hàn vui tươi hớn hở, nói với đầu kia điện thoại: “Ninh Ninh, để Thịnh Tử nói vài câu với thím Liêu đi."

Không khí nhất thời vô cùng vui vẻ hòa thuận.

Cuối cùng lúc thím Liêu ngắt điện thoại nói với Liêu Thịnh: "Thịnh Tử, Ninh Ninh là con gái, tuổi lại nhỏ, ở bên kia, con nhất định phải chăm sóc con bé cho tốt, có biết không?"

eyJpdiI6IkdDdXRRdFN1Q0xGRUF1bnRLOWhIdHc9PSIsInZhbHVlIjoiNURmeE1pbWtER3h3ZktJM1V2a214akJSMlNIK0RIU3RcL1pcL1c4a1c3a2xMN3RzM1V1MDZZZWJRVGc5ellWMEEzekRXYWVvZU8xQVwvU2NjdmNJc0tKWkphY3VPMkN1Y0pWNlFLcDZHOWYzVnpMbzdxcDhkSFJjd08wYVd4RTZrY095UXNaNm5ZQVhFY082d2lmUWtIeTZvdm9nVlMwU0tYOGpIeDVCVE1ua2lLd0RPOVM2XC9SMEUwRzVGVFZLNFN3M1JzN3p6Y3cyMDhtRGsxYmxxcWQ5NEtmMVM5NGtGb0oyVWRoamF5MFltcG5mVEltdkZjVWVPQlVjMG1vUUlKcHZhN2pzOFB5blBoUENGaVdaQ2xYRUlHQ1lkUGdMMm9HTEdqUlU5NGdjM0pDWlhLaHBDWUhVcTV1R3drazU1T3ZrZ1laK0Q1b3VURjh6c1Nxa21Gb2I0aENySklDUHdqMEtoWkZrdzZsbVhJNEtYZXMwVGxTeW1PU0g2c3l1Z2RycUZOUGF4TTBqdDErTTEwMGJqeERubXVFVzlyV1V2dk02VjBkdmFDV0tGSlhrM1A1MWRJMDNSVndjazVsOFN6ZHd6RVZKQVdPYkRSYmNmZ1o3SjRKZEZzV0t0aitmMXdYN1dpSUhyK0pwejFQVGR1a2NjMlpPSmEzU2NLbytIVDJ4NzljZFJVaTJNYWdGMHp5Sno1eUJpQWxsK3JEaDg3Y1ZhXC9OUnJjejJFOXU1Y3FVK1R6WFo4UGwxZjRNZUpEYWxGRGZnSndCK0tmNEMwNzdZUVh4dlFNdms3WWhGYWYxTzRVVFwvemlURXhwbG1WSjBFOXlqMXZZY2JuSnJScUNjenF5OFpIZUczbk9NRW1mNUpPTENmN1wvVmJPSHJLREVyaWJQblhcL0pkOVVobitsMEQ4K2lGaXhod1VuQ2NCTjB1Y3NDcUs4ajdFaE5BeWE5KzB2dGFNSlZjVGF0bUhoTmpVaTdxQVM0NGNvanJCOHY4ZmJZYkpmQlNyUEpzOCtuckdDdFY0UWd1M2F5dVpUMUYyZEdmK1l2R1wveEJZdFZ3Q0JhQjdpZGJydFwvM3M9IiwibWFjIjoiMDVmNjJkMjNiYWYxNzk4ZDc2YTM4ZTQ4MDFlNDMzNDEyYzY1ZTdjMzEwODc4MThiYWI3OWJjMzkyOWU0ZDI0MSJ9
eyJpdiI6Ik04NDFNWkw5Mzk5MGJwM1htZHZmMnc9PSIsInZhbHVlIjoieU5QTVhoMmllOVNzRHJsQ1NBM0VXSFNGdWo4eVlINkJ0WTBQS3VrM2R0UHJUeGVKOGhXdG92MnZSNnBcL2pzVWQ0WkFhWmxZaEpJdnN5dzVlWHRQWXZ5RjNucVRma2VmSXg0aWNvUUEzUzNyS2JVem00TU92UFE5MWFpR002YjM1MHJ1b283bE50c2xJQzVDRk1NU3Y5RzczTGNidWt4WDZvSktQaEFaS1wvbk5cL1lLTDR4OVhxcnc5QUlpUUJidFE3MzBidWphWlU0anVVdGQzVFk4QlZnN3JjZUx2XC9sNENhM2k1a201MkdTRVhnMGhtNm9MWTNKNEFkOU1xbHkxM1NabVE5ZzFoeHlvN1JFMEcrQ2JPNGVCODUwV0o0SkRlWm51Rk5EUFdTd1pQUTdIUE90dHE3RUd3cUhxT3FLOTdKVnVMZ2hCY2UzNnlVelwva3FYS1wvaFhYcE9UVjRrcjlVNldDT1FoOHJwT1NTMklTK2I2RmNjblJxeDlXaXZEWXBLQ0Nmbmp1R2ZmMW9cL0dqZHQzQ2NobGhESHB3TEZyZnFMQkVTbW45RThqRE1EXC9lUHpRN016QWNcL0NvVFR4VFIwN3JRbVd6TUJ0QmwrdHE4ZXd3c1hTb1E9PSIsIm1hYyI6ImFkODc2MDIyN2VkODg5MThiZjNiNTRkNzg1ODNhOGM3M2VlZWMwZDNjNTQ5YzQxNjcxNWVmNWQ0MGQ4YzA4NDMifQ==

Sợ cô muốn chết.

Ads
';
Advertisement