Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp

Cô nói: "Tuy nhiên anh phải thay đổi tính cách một chút"

Hàn Đông Nguyên: "..."

Hơi ấm còn lại từ bàn tay mềm mại của cô khiến xương cốt anh tê dại, làm anh cảm giác ngứa ngáy như bị kiến cắn.

Nhưng lời nói đó lại khiến anh rung động.

Tổ tiên ơi, đó là?

Sau khi đi dạo cả buổi sáng, Trình Ninh cũng cảm thấy mệt.

Khi về cô định ghi chép lại những thứ thu hoạch được trong sáng hôm nay, sau đó sắp xếp lại những chuyện cần làm, vậy nên ăn trưa xong, hai người quay về nhà.

Trình Ninh định khi về sẽ cô sẽ ngủ một lát để bổ sung năng lượng, tuy nhiên lại không ngờ có một vị khách không mời đang chờ cô ở nhà họ Hàn.

Kỷ Thành Quân.

Khi cô còn là linh hồn lang thang, cô đã quên mất người này.

Sau khi cô mới trọng sinh, Lưu Mẫn, mẹ của người này đã tìm đến cửa. Làm sống lại ký ức mấy chục năm trước của cô.

Sau khi về nông thôn, cô đã vứt tất cả sang một bên.

Không ngờ vừa về anh ta lại tìm đến tận cửa.

Trình Ninh nhìn dáng vẻ anh ta vẫn giống mấy chục năm trước.

“Ninh Ninh"

Kỷ Thành Quân dịu dàng gọi cô.

Trình Ninh nhíu mày.

Dáng vẻ vừa nhíu mày vừa giả vờ dịu dàng của anh ta đánh thức một vài ký ức trong đầu Trình Ninh.

Tuy nhiên đó đều là ký ức không vui, nên cô nhanh chóng hất đầu vứt bỏ hết.

Nhưng khi nhìn người này, cô chỉ cảm thấy mất kiên nhẫn.

Bên kia khi Hàn Đông Nguyên thấy Kỷ Thành Quân, sắc mặt anh tối sầm, lập tức bước thẳng vào trong, sau đó ngồi xuống ghế rồi gác chân lên bàn trà, không thèm nhúc nhích.

Kỷ Thành Quân cố gắng bỏ qua sự tức giận và hung hăng tản ra từ phía Hàn Đông Nguyên đang ngồi ở đó, nói với Trình Ninh: “Ninh Ninh, anh có chuyện muốn nói với em, anh có thể vào phòng em nói chuyện một lát không?"

Vào phòng nói chuyện??

Nói đùa à?

"Không tiện đâu"

Trình Ninh nói: "Có gì muốn nói cứ nói ở đây đi, buổi chiều em còn có việc phải làm"

Kỷ Thành Quân: "..."

Nói ở chỗ này?

Ngoài tên sát thần đang ngồi trên ghế sô pha này, còn có một người khác là bà nội Hàn đeo kính viễn thị, trông như đang thêu thùa, nhưng thực tế lỗ tai đã vểnh lên, nghe ngóng động tĩnh bên này.

Anh ta muốn nói chuyện với cô, nói thế nào?

“Ninh Ninh...”

Khi anh ta gọi “Ninh Ninh”, những kí ức không mấy tốt đẹp lại xuất hiện trong đầu Trình Ninh, không thể nào ấn xuống.

Khi đó Hàn Đông Nguyên xảy ra chuyện, trạng thái tinh thần cô không được ổn định, chú bị người ta tố cáo, bà nội Hàn bị bệnh, nhà họ Hàn rối ren.

Ngay trong lúc đó, anh ta đính hôn với một bạn nữ cùng lớp.

Đính hôn cũng không sao, nhưng làm gì có ai làm như anh ta?

Anh ta vừa đính hôn, vừa chạy tới tìm Trình Ninh, dùng giọng điệu ghê tởm kia gọi cô là “Ninh Ninh", còn nói “Mong cô mau chóng ổn lại"

Người nhà họ Hàn chỉ hận không thể dùng chổi đuổi anh ta ra khỏi cửa.

Lưu Mẫn Phân – mẹ của anh ta thậm chí còn chạy sang tìm cô của cô nói: “Tố Nhã, không phải chị không muốn Thành Quân kết hôn với Ninh Ninh. Nhưng thật sự là, haizz, thật sự là bà cụ cho rằng bệnh tâm thần có thể di truyền, trước kia mẹ Ninh Ninh... Haizz, vậy nên nhà chị mới đòi sống đòi c.h.ế.t bắt Thành Quân tìm vợ."

eyJpdiI6IjBIQUwrN2l5VzVcL1ZYTSsxV3lCNXJRPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ikl2dnpZWGNwYTFLbEk1NHlObTBxbmRGK3FBOW4wYlBTVlhLR2tlTE5jMkcySzgzSUJvNVNDWWZsZ1VRNE1cL2oxNWoyblJaa0xIUStDbVowaXc1VXlDdENER2hUaGtJNW5RMFwvaFdIUWIwYWlvMytXMFBKOTVROHV3Y2YzZVZleUJ2TDZMckdpVTRwY2RpTXp0bk9RV2U4d3JrOCtRaU45SGdUV2hcL1p6Ykc5aDU0VHJSZWpXU09QY1lENWFQdG1ZdDQ0WUJyTGJ6NnZIZTFFXC8rUWpnd3NmeEtcL2k5QmdOdnpEZXdVTzFBbHFcL25PUU1EZ0ltbEhiRG5RZVp6b3gyNGoiLCJtYWMiOiJiMDYwYjlhYTBmNTIzZDMyYWE5NjI0MjY3MjQ3YmNmY2EzNzdjYTgyMTEzOGVmMjRhNjJmYzdlNTczMjc1ZTIwIn0=
eyJpdiI6IlpOTEdsMmR1R3k3a3VnVnRZSTFWd0E9PSIsInZhbHVlIjoicENTcmsrYU9FRUlra01RdTU2UlRhRExtWnJEeTZybWZCdXVxRk1YUVdGT1wvQzFzRjNSWEp6Z1JMdUU3d3lTZStQbkdsODExQ2NmZEF4c2x5bnNXWStveEw2cnFsS0lnSFRNM2JXaHl5c2ozNVNVYU8ybTVTR1N0TlZDV3ZEelNBSXFJR28zNXhTZVFXd05MazRBMTIzVjBIYlpCVUZMRjJ2eUdKdjJrM0JWK04ybEh5WlhBd2gzVGc2QU5UM1NUY3pmQkVud3lvUlJZYXZXTGRNNUpXSTMxaTJGYWNiVVlwSDR2YkM5VjZrdDBmVW4yOWNRdjI2S09VS2p4VjFNTlk0Wmo1TFNCK01xUkREQXRPNWs5Q1pqcUg5N1lQV3N1RHlqeGdMT3BGVW9QQWgwWFRuMFFsbkEyMnp3c2Z2NVVlQ1p2SDBwbVMxTzNBdnlkTWJGOE1ldlJDK0VQam5udE04T2hLVnRDYjgrd0tlU25TR3hBTDJQMmxOTEtrYlloeWlQOXY2clpYWGRMU2RPUllMd0t2STc2WnA5dk9UMEgzdHFWYXJZMkV3XC9OcnI0emJlTEs3TXY2OENLZzRteElkdnJ6VldDUkxSS3hQdk1wMGxCclVjVTAzTDcxNTFGdkRuOGxzZkgxWlcrYW1nbEpLY0NJNHlDOUVyUzNtYWtcL0NrWUtaZ3p1OTg0OE52ZWRHTVpJcnZOOWNLalFGclppT2hhdEd3aXVWXC85MnVsQnBzTzErczhmeWlnWm9FUmE5RUNyNkxYaEMraHkwR21CM21rQXQzZmhXUFFpWjZaMThZVHZpUzNLcEFZOENtY3lUZ0oxSk1TRnY4bTBBcU52aGFDYlN2aXJKT2ZveWlaMGJhOGhWczZKcE56VHR4QmlXSml4QlcyeVhocWR4RmgzMHJvXC9wNFJUMGsrOGpIUXgyMlBcL0Y0UmN1ajZ0ODRjRzVxdE1xOHdcL0ZuSHcwZ2ZCcDlRZlJVQUhFSmRhd3g0ZVJiUlJGWG9TNGUwNmpTdmNVMGZmY1RnZkdGazRmTHBDTSs3RFdDaStXM2FSOUp4andoeGo3MGhZNW8wUjlvMjYyZ2xxeDFGWmZFYjhyaDhZUnkrRUxiOVRlV0dFTUtpXC80MjNrUjJtSXJUU3RFVXlrZFVwNkxjK2VRTm9JVTlYYkg0NkVpdjNwdGltTld0RkMxQ1FUTDZjXC9jajExUEd2ZndcLzBsOVJoMnVDUkVHck9hOWtVcGMrcDdKSmIwa1BYVUtVRXJmT1UxNlZmdkZFWE5IZzA2Z2NMaEZJZ1kyY1hOOXFRbnJzd3krRktzS1c1STVqTktMVFpIem9qMjlhTXk1RFRwSnpiTWZQZVZkVlBNTUtuRHlmK2VcLzhrZVRHalZUMlB2MlVtenRLVWkxMmU5dW5wXC9uOFc0RFRtYkR2dnVoOHFBTysrWm9PR1RjYkdcLytMSVVtZHdHVHFEeDVsU0hHekQyK2VQRmRrd1BoNG1mSVJCaTV1YlNGd2UzUEZ5TzRvNnNIdHhLbHI3MnlcL25kdll4R292ZlZSb3F4elY3TCtUWGVFYnplOFZ6VUp1NHpWSHZxNzc1ZnFiR3Rad1hPcGN2ckxZWCtraGJscjFsTGdxTW8zVjFKRmM0eWFTWHQ1c2ZId3EwSnYyTjZpWDJQZmZmVEJUZDFuTUNjZG9uUnFWa0VuWnU3Uk8zQllJc1VyOURCUUNNNFRqN1ppYzV0S2lYWDFjRFBuZ2ZsQ3doSWtuRW1DN1VQT0J1WHk5b3VDWVlzdm5BVGJGMkdFamhYZXRTQzU3bUFKY093cnNYQWhiVGJNTW04RkZPVms4VmcxXC9IT21Ccm9XTG9KZHlidE5cL3pcLzdQek1kbGtPa05OQ0w1bnh5SVZEcUl2OEVZcCtnRFFSZzk5anZoZE50aEhuNFBRclE2OXJQZWhLbVlIT2FLQ3RRZnpTYkdWSUJKZFdpMThuN0REeGVlQlhYcGZ2QU9xXC9ZeWZMbnFRdFo5d0tJWnhEUDRuS0JhcHB6R3dWaHJJUDhrdFVPSmgxM2tUZzdySFl3QW5aUzh2T24wb2dpUGo5azdCYnA1dW1IQ2MyNldta2M4bW5TVTgrSzJTWGtzY2tSVUNHWFdXTUZmRVpENDBBcDJVUXlHdWlaNUcyaVBLOFZWeDREQ3NzYWpVeVwvaGxzcDFoeUVWMmVJMmlwUzVoSXZTSE9BUkVrQ1BrUXlYIiwibWFjIjoiYjA1YmU5Y2U3MzVjOGYyOWNlMGZjZmNlZWY1MDk3NzJmYmU3ZTY4NTE4Mzk4YzQ5MWNkNDU5NDcyMjg1MDVlMSJ9

Ads
';
Advertisement