Bọn họ vừa xây dựng xong nhà máy, vừa nhờ Trình Ninh và Hàn Đông Nguyên giúp đỡ công việc, lại vừa rình mò góc tường của người ta, người ngoài đánh giá công xã của họ như thế nào?
Và trong nhà máy đó, có mấy người được xem là linh hồn của nhà máy? Cách đây vài tháng, đó cũng chỉ là những người dân bình thường có chút nghề mộc để sống hoặc những thanh niên trí thức mà thôi!
Linh hồn của nhà máy sản xuất sản phẩm tre gỗ là Hàn Đông Nguyên, là Trình Ninh chứ không phải những công nhân vừa được đào tạo.
Ông ấy xua tay với phó chủ nhiệm Vương, xin lỗi Hàn Đông Nguyên: “Đông Nguyên, phó chủ nhiệm Vương luôn thích nói đùa, đừng tranh cãi với ông ta làm gì, công nhân của nhà máy sản xuất sản phẩm tre gỗ, chúng tôi đã nói không động tới là sẽ không động tới, hoặc là cậu cảm thấy bọn họ sẽ có những cảm xúc không tốt, tôi sẽ cho cậu năm vị trí, cậu có thể chọn lựa rồi đưa đến nhà máy của chúng ta làm thợ chính, và hãy nói với bọn họ, miễn là làm tốt thì năm nào cũng có cơ hội đến bên nhà máy công xã này, cậu cảm thấy như thế nào?"
Bố trí như vậy không chỉ có thể để những thợ giỏi về công xã mà còn tạo động lực cho công nhân trong nhà máy sản xuất sản phẩm tre gỗ, giảm bớt sự bất mãn của họ khi không được tham gia tuyển dụng công khai.
"Thành giao."
Hàn Đông Nguyên nói: “Tôi trở về mở cuộc họp với mọi người, nghe ý muốn của họ như thế nào, muốn tham gia thì đều tham gia, không thích thì thôi, ai sẵn lòng thì tham gia, đến lúc đó tôi chọn ra mấy người, còn lại tùy thư ký Từ quyết định"
Sau đó, anh nói với phó chủ nhiệm Vương: "Ông dự định tuyển người như thế nào? Có thông báo tuyển dụng không? Nếu có thì tôi sẽ lấy về và thông báo cho nhà máy để mọi người đăng ký"
"Có có có."
Phó chủ nhiệm Vương rất vui mừng khi thấy tên ngốc Hàn Đông Nguyên thật sự không ngại nhường công nhân cho bọn họ, ông ta nhanh chóng rút ra một tờ thông báo viết tay từ đống tài liệu trên bàn và nói: “Đây, chính là cái này, thanh niên trí thức Hàn, cậu lấy về xem đi."
Vấn đề này cuối cùng đã được giải quyết.
Sau đó, thư ký Từ nói với Trình Ninh về việc đi Bắc Thành.
Ban đầu, phó chủ nhiệm Vương đề nghị với ông ấy để sư phụ Hùng cùng với Trình Ninh đi Bắc Thành, tuy nhiên, trước sau gì nhà thiết kế Trình Ninh này không thuộc quyền quản lý của nhà máy, chỉ là tạm thời, cuối cùng, sư phụ Hùng đành phải chấp nhận, cho nên để sư phụ Hùng cùng đi xem các phong cách nội thất ở Bắc Thành, cũng nhờ sư phụ Hùng liên hệ với xưởng sản xuất đồ nội thất phía trên kia.
Ban đầu Thư ký Từ cũng cho rằng ý tưởng này rất hay, nhưng sau khi trải qua cuộc họp vừa rồi, ông ấy cảm thấy đó là một ý tưởng tồi tệ.
Bây giờ ông ấy đã hiểu tại sao Hàn Đông Nguyên không chịu đến công xã.
Để cậu làm phó trưởng xưởng, ở trên lại có trưởng xưởng là chủ nhiệm Tiết, phó trưởng xưởng là phó chủ nhiệm Vương, mỗi ngày không phải là sản xuất mà là đấu pháp.
Cuộc sống ở đại đội Thượng Hàn đang rất tốt, vì cái gì phải tới nơi đây để gây lục đục với mấy người làm gì?
Ông ấy thở dài trong lòng.
Tiểu Lộ mà ông ấy nói đến là nhân viên văn phòng công xã tham dự cuộc họp hôm nay, anh ta chủ yếu làm việc ở xưởng sản xuất đồ nội thất, trẻ trung năng động, rất thông minh, có năng lực và khá đẹp trai.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất