Nhưng sẽ không có việc đến Tiệm cơm của doanh nghiệp nhà nước để ăn đâu.
"Không cần, em sẽ về nhà ăn cơm, nếu anh có chuyện muốn nói, thì chúng ta có thể nói chuyện ở bên ngoài nhà máy nhé."
Hai người cùng nhau bước ra ngoài.
Xưởng đóng tàu nằm ở ngoại ô, dọc theo xưởng đóng tàu có một con sông lớn, xưởng đóng tàu của họ thường xuyên kiểm tra khả năng hoạt động của các tàu mới ở con sông lớn này.
Hai người đạp xe ra bờ sông để trò chuyện.
"Nhất Mai"
Lưu Tồn Cương nói: “Hôm đó là em gái của anh không đúng, anh đã hỏi qua con bé rồi, con bé nói là vì có bạn học cùng lớp tên là Trương Mậu lúc đó đang thích em gái của em, và gần như cả trường đều biết chuyện đó, cho nên con bé đã hiểu lầm, và con bé còn nói nó sẽ sẵn sàng đến để xin lỗi em gái của em.”
Hàn Nhất Mai liếc anh ta một cái, rồi nói: "Hiểu lầm?
Lưu Tồn Cương, anh thật sự cho rằng đây là hiểu lầm thôi sao?"
Lưu Tồn Cương: "…."
Mặt anh ta chợt đỏ bừng, hơn nữa còn lẩm bẩm nói: “Nhất Mai, con bé còn nhỏ tuổi mà"
"Gần hai mươi tuổi rồi, đã đi làm rồi mà vẫn còn nhỏ tuổi sao?"
Hàn Nhất Mai trực tiếp ngắt lời anh ta, và nói: “Được rồi, nhưng với bộ dạng này của cô ấy thì em gái của em nhất định sẽ không vui khi gặp cô ấy, anh có thể yêu cầu cô ấy tự tay viết một lá thư xin lỗi, cô ấy có thể viết ‘Bởi vì chỉ mới hai mươi tuổi, và còn nhỏ tuổi, cho nên tôi không khỏi ghen tị với vẻ đẹp của Trình Ninh, đồng thời tôi còn tung tin đồn chuyện giữa nam và nữ để phỉ báng cô ấy, hủy hoại danh tiếng của cô ấy, với mục đích là để có được sự thỏa mãn tâm lý cho riêng mình, sau đó thì ký tên và ấn dấu vân tay, tiếp theo em sẽ lấy nó rồi mang về cho em gái của em, chuyện này xem như cho qua.’
Lưu Tồn Cương: "…."
Cái này, cái này làm sao có thể làm như thế được kia chứ?
Cái này chẳng phải khiến cho em gái của anh ta sẽ bị Trình Ninh nắm lấy thóp trong tay hay sao?
Lưu Tồn Cương: “Nhất Mai, con bé vẫn còn nhỏ."
Hàn Nhất Mai: “Không phải đã bảo cô ấy viết thư xin lỗi vì cô ấy còn nhỏ tuổi rồi sao?"
Lưu Tồn Cương: “…. “
"Được rồi, chỉ cần em gái của anh viết thư xin lỗi, thì em sẽ khuyên em gái của em không nên truy cứu chuyện này, nếu không thì…"
Hàn Nhất Mai cười một cách chế nhạo, rồi nói: “Em gái đó của em, từ nhỏ đã không có năng lực nào khác ngoài việc nghiêm túc, nếu không có thư xin lỗi, thì chỉ cần làm theo lời cô ấy mà đi lấy giấy chẩn đoán của bác sĩ. Sau khi lấy giấy chẩn đoán xong thì sợ là các người sẽ phải viết một lá thư tương tự, ví dụ như cái gì là "Vì tôi bị mắc bệnh hoang tưởng, cho nên mới tung tin đồn, phỉ báng Trình Ninh, theo em thấy thì một lá thư xin lỗi sẽ đơn giản hơn rất nhiều"
Lưu Tồn Cương há to miệng.
Anh ta đang có chút bối rối, bởi vì em gái anh ta chỉ nói sai hai câu, câu thứ nhất là nói Trương Mậu cùng Trình Ninh là người yêu của nhau, cái này không phải thì là không phải, nhưng kết quả sao có thể gặp rắc rối đến như vậy được chứ?
Và rõ ràng nhà họ có người bị gọi là tâm thần, hơn nữa còn bị đánh bằng chổi nữa cơ mà, vậy sao còn phải bắt em gái của anh ta viết thư xin lỗi như vậy nữa?
Nhưng liệu anh ta có thể tranh cãi với cô ấy không?
Hôm nay anh ta đến là để cầu hòa với cô ấy, chứ không phải đến để tranh cãi với cô ấy.
"Nhất Mai, em có thể vui lòng bỏ qua vì tình cảm của hai chúng ta được hay không?"
Hàn Nhất Mai ngăn cản anh ta, và nói: "Anh đang suy nghĩ cái gì trong đầu vậy? Hôm qua ba em và cả nhà em đã nói rõ ràng với nhà anh rồi, rằng cuộc hôn nhân đã bị hủy bỏ rồi mà, sau này chúng ta sẽ không còn bất cứ mối quan hệ gì nữa, cái gì em gái của anh chính là em gái của em kia chứ."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất