Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp

Sau đó anh ta còn hỏi Lương Hằng Châu rằng: "Đúng rồi, Hằng Châu, anh nhìn xem anh bao nhiêu tuổi rồi? Hơn nữa khi người ta giới thiệu anh với người khác thì anh lại không bao giờ đồng ý, hóa ra là anh đã có trong lòng rồi, người đó là Trình Ninh sao?"

Lương Hằng Châu căn bản không muốn để ý tới anh ta.

Nếu anh ta thực sự có người yêu, thì chẳng lẽ đầu óc anh ta có vấn đề gì mà phải làm ẩm ĩ lên thì mới được hay sao?

Ở phía bên kia, thì Hàn Đông Nguyên và Trình Ninh đã đạp xe ra ngoài, hơn nữa ngày hôm nay còn ghé thăm được một số điểm bán hàng.

Thăm hỏi, gặp gỡ mọi người, hỏi thăm về doanh số bán hàng, phản hồi của khách hàng, và những yêu cầu cần thiết, nó gần như là một quá trình liên tục, ngoài ra buổi trưa bọn họ còn ăn cơm ở Tiệm cơm của doanh nghiệp nhà nước, khi lên món ăn đầu bếp còn cười híp mắt, sau đó còn cùng Trình Ninh chào hỏi, kế tiếp thì nói với Hàn Đông Nguyên rằng: “Anh vẫn là một người đàn ông tốt tính, anh khác với những người ở quê, cứ ba ngày lại đưa người yêu về để đi dạo khắp nơi."

Trình Ninh nghe xong thì mặt có chút nóng bừng.

Tuy nhiên Hàn Đông Nguyên dường như không biết, cho nên chỉ nói: "Điểm tâm nên nhiều một chút."

Đầu bếp cười nói: “Thấy anh dẫn người yêu đến đây, thì có lần nào mà món ăn không được đặc sắc đâu?"

Anh ta quay lại nhìn về phía Trình Ninh đang khó chịu mà cụp mắt xuống, hiện tại khuôn mặt của cô đang đỏ bừng trông thật xinh đẹp và đáng yêu, cho nên trong lòng anh ta liền thở dài bởi vì hoa tươi thật sự đã bị sói ăn thịt mất rồi, thế là anh ta cũng không đành lòng trêu chọc Hàn Đông Nguyên như thường lệ nữa, sau đó thì anh ta cũng bỏ đi.

Ăn xong thì hai người đi tìm gặp quản lý khách sạn, bởi vì sau khi họp xong thì anh sẽ tiện đường mà ghé qua khách sạn để mà xem thử, hiện tại đã gần ba giờ, và Hàn Đông Nguyên cũng biết Trình Ninh có thói quen ngủ trưa, cho nên đã đưa cô về nhà rồi.

Về đến nhà đã hơn ba giờ.

Trong nhà yên tĩnh, cũng đã đến giờ bà nội Hàn và Tiểu Vũ ngủ trưa.

Hàn Đông Nguyên nói: “Anh đi trước đi tắm rửa, em hãy nghỉ ngơi một lát đi, nghỉ ngơi xong thì đi đến phòng của anh để sắp xếp xong nội dung cho cuộc họp hôm nay"

Trình Ninh quả thực có chút mệt mỏi.

Tuy nhiên cô là người có tính cách làm việc nghiêm túc, mặc dù hôm nay cô đã đi rất nhiều nơi, và ghi chép trong cuộc họp cũng có chút lộn xộn, cho nên cô phải chỉnh lý rất nhiều thứ, có như thể thì mới không dễ mắc sai lầm, thế là cô liền nói mà không hề có chút phản đối: “Em sẽ đi rửa mặt rồi qua ngay”.

Cô tự mình đi rửa mặt và thay quần áo trước.

Hai mươi phút sau cô đến phòng của Hàn Đông Nguyên.

Hàn Đông Nguyên đã tắm xong và đang làm việc.

Khi cô đến thì anh liền đưa thông tin của mình cho cô, sau đó còn giải thích một lần cho cô hiểu, ngoài ra còn yêu cầu cô sắp xếp lại các ghi chép của mình.

eyJpdiI6IjFDYVQweTE0Q2lxYmJad2FsMFZRSVE9PSIsInZhbHVlIjoiMENGXC9hWDBROWFSeHVhTGRcL1cwcWZvZGtFc2NITHpVWlwveXQyQXI1TXpoZng1UFh0aFwvb0huZFY5WHloNFdYOWdKSThKK0FFcDdheHVcL3NsM1BxZVh1TXpIaDJKOTY1MEJsK3dEcjZhYWhHMHRWenV6cWJsRUtqcEQ2dGx6Y0sxUmhBbW5DekdnMkcraEs3aVREN2RLWjFzaVRQNHBlOHNVSkdJS1wvRnUxWmE3ODRxOVNNSFArelFiSkdNKytrRmRVOURSWTAydW9qZnFcL3hWdTdmMGlWSFh4NlwvMDlad1RjaWxxR3ZLZjlNUFwvc1wvbk1mSUlPSFwvOUNTRHhIVmJSNkprTWxpbnFZeXdwN1NqZm5xS1E1UngrTW5RTVwvWUR5YkRGM2tvM245QWR1Uk85UGpWTnhVeXc0QzZlbkdRZmd2TWFtMWpmemFLOWl3NnExZlMzTUVEeE9ERHhiRmc5K0hQdW1peGpsUEd6Y2MwWWxVYllwZkZxbG8wQUl0QnQxMUdwcTk3cWRGXC9mTmc0OGRTNSt4SDR2cjBtTUFVYzBMSkJxQ1N2WHphZVwvSUJlYklzVE1BZGoxODdNY3BORmJRQnBoc0tjU3U2TDJONGxkNTRxRjYwaDgyamVzMzg4TFwvbnJcL25VT3R4Z2orM282akZ1NllvejE4NmdIVGdsNE5kZlJsQ1wvNjUxZnBGQkhVWlNoMHlyc3EwOUd2Mlg3TUEzd2dKSUNjeExQNlhkOWt2T1BaTkRORlk0QzdFRFpScGFTUGU0V2t1OWZBNnh6ZnRiVlRcL2wxM2lJV2pmTjJOaElKOHBwYnVoZmdjT3hZWXd1ZGxad1YrbFp1WXdJc1gxV2ZZK0Jsem5TclpHb0R0MVlIT0I3MlwvYnhZam54VXRFQUM4QmhZQWlhUitydlFlOFwvWFVjNWxYRTZLWE5uRlpPT1BhYUhNME5aSmFZd3lDRVJoS3lMSXZha0NCMmJ2cldMa3F6c1B1VFk5U0x4Tkx5cThjMUxvZTd1UTNYS2dESDdNcnNBSStkaFFEWnFsZnlcL2NZejZTV2FERnVGWlliV0lOV1JLWFRMVG1QMkd6azRWeUMzQlBPa3JkUW9UaU1yT1duTWRzUW1MdzQ4cmVLVjMxQWlYQWZYTzBGalFSUTY4b2tDRGkyMWlRQ2JQT1VtTlZ6Vm91N2dic01iZG4xdDB3THoxeVF2ckU5bjVmUG1SU0RLNTgyVGF4eWx3WU4xQWNLdVRiVEFWeHc2Q0xYcU9JSHlXaHBHaWd6cFBDZUlMVEwxYUpiNUNEeGNMZ1dvMk45MkdIcE45ZEo2eldMTjhzbVVtU3gwYytDK1JYa2lIQXM0MGdSaUhKSGZ5clRBVVwvWXJJUTJISXc3UHRKUXFEOXZMRW5pYmtkV0ZEbmNrbU9XOTllYU95SnFaN0poMXpnR2E0bEU0NFpqeUlDNUxTck9oWVwvQjNSaGgyUDJhZ2FOQzdZWlF0dWdHbWFqRnlrR0w5RkpNdkFQT1BFYjdcLzM5cHErXC92TTltRUFmQmVybURjUnBFK0c2Qkx6N2o2OXZ5cHBXbkJKT0N6RmJraDA4dW0rdUFOSmxUY0hPaFFOcXFXWUJDRzZPa0RJdWlETVdkaWVOekdXa2dKOTBrQ1VTcGl0OEltWHNEYkhOQUpaWWlRWk4zQXlJUDQ4UTdoNGNGUU1SWXN3UkdhU3JEYUVvcEkxIiwibWFjIjoiOTRmODE3OWYwMWE4Zjk3MTA1NDYwNmQzM2QyNjRiNjhkMDk2YmU5MDM5YzBmMTU3OWNhZGNhZDFmY2EwMTA2NSJ9
eyJpdiI6IklYT0VGRkdtYWNvUHpFQUt4ZWZzN1E9PSIsInZhbHVlIjoiWENmTkJaTmxKdUJGeitcL2xBS0J3SkUzK1FvNVVKc3RDY251aHA5UUt2NGNkbUFBOEdENFk1UUR3ZE1tSlZGRUt5VnQ3bVlLcm9LZnEwY0h5RXEwWElkWUxFVjZRNFZNZUcxajNIXC9qWEJ2VFhzVFAySW94VlVMYWZKZHpBcjNPXC94YUhXNlV5ZWU4bnA0WHZHYmVHN3JLUGtwUTZwaTU1M1wvT3RvUEJybldRUHBWd1k2eE00dW5UVzdOTmVNUVRHY0laRnF3clE5WWVSQTc3NHlYZmJFakxYVTdzcG5uQmZVbGxuNDg4RThCZ0dLM1d4K1BGTTNHaXY4NGJlQUUrZVFCUDNMc1VVckZWbW5WTG5vZXZPVjU4VkVFT2xqajdzS0dnQWhcL0RyVE1PSk9LdUFTTFJNcGhweGxzN0ZWbWsyNEdabTViM0JZTWd1SG11Z0xLMUU4d2tQaWpubVhcL0w4Q1ZudzkwcHBudys1SW9mUTZpN044SkhQcGU3TmdzQXo0ODE3Vm1NOE4xRlo2TTVrYnBnWldVVFRaS1FJWG13MlFFdEkwQytiUHNRK1JiSkZkc3ZETFN3KytMbGp0YWhFdWhRdjM5b1BWU2RVeVdubkxvcGl2MnVHZENTUnhDbnFla1oxcUhQaTFVcUJPQ0MyRnBNb3lKNUlXS1pRb0xKVWx6K2xIVnpFRGRuY0dZZDJta3p1OXE1T1Jkd1Z5MDhhY1RKVHlcL3ljYW5KaWhaVW9GdlFkQmZZMlQyUXlyV3Nlc21kVUk3S0dEeFB1RFwvc3Jlb0tLVFhkbm1QSlpHTFNLdWVobzMrR1ZwWW5vRFwvYTRHdXJMM1JLODNxbkxEM2VQcmFyajE1QkpER0xuZytncmdwVDN4RGgxZEtWSTd3WEljTldyR2xBWWk0WkFTSldjY0x3eXNuc1h0QjVyaXM5WVEiLCJtYWMiOiIxZDJjNzZkMDE0M2MzZjM3ODdmOTU1Y2ZmMGY3ZTljM2NlZThiMDJjY2ViMmJjNjFiNjgxNjg1NzJkODI4YjU4In0=

Trình Ninh xoa xoa bả vai, và nhìn bầu trời bên ngoài, sau đó thì gấp cuốn sổ lại, và nói: "Sắp xong rồi, em lấy cuốn sổ về đây, em sẽ làm lại bảng báo cáo, ngày mai sẽ lấy cho anh xem"

Ads
';
Advertisement