Sau đó nhìn thấy Hàn Nhất Mai đi tới phía trước máy in của văn phòng:“ lạch cạch” bắt đầu đánh chữ.
Lời mà trước kia Hàn Nhất Mai nói với Lưu Tồn Cương không phải là nói đùa, hoặc là đơn thuần muốn ép buộc Lưu Tồn Cương.
Cô ấy thật sự rất nghiêm túc.
Cô “lạch cạch” đánh chữ, rất nhanh đã đánh xong một lá thư xin lỗi, bên trên viết là những lời mà cô đã nói với Lưu Tồn Cương trước kia: “Thư xin lỗi: Tôi Lưu Hồng Châu, bởi vì mới hai mười tuổi, tuổi tác còn nhỏ, vậy nên đã không nhịn được mà nổi lòng ghen tị với khuôn mặt xinh đẹp của em gái Hàn Nhất Mai là Trình Ninh, liền bịa đặt nói xấu cô ấy, cố ý phá hoại thanh danh của cô ấy, để đạt được sự cân bằng trong lòng mình, sau đó đằng sau còn có một phần ký tên “ Em gái của Lưu Tồn Cương, Lưu Hồng Châu” và ngày tháng.
Cô đem bức thư xin lỗi đã được đánh xong còn nóng hôi hổi rút ra ngoài, lắc nhẹ cho khô rồi đưa cho một nam thư ký gần nhất trong văn phòng, nam thư ký cầm lấy nhìn với vẻ nghi ngờ, rồi đột nhiên trợn mắt há hốc mồm nhìn lá thư xin lồi rồi lại nhìn Hàn Nhất Mai, biểu cảm đó, thật sự rất khó để diễn tả bằng lời.
Bây giờ sự tò mò của mọi người càng được khơi dậy và họ tập trung lại thành một vòng tròn.
Chị Vương là người đầu tiên chạy tới, giật lấy tờ giấy từ tay nam thư ký, sau đó liếc nhìn hai lần, chị cũng giật mình.
“ Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?"
Một người đồng nghiệp nữ hỏi: “ Nhất Mai, em gái của Lưu Tồn Cương bịa đặt nói xấu em gái cô thế nào? Phỉ báng cái gì? Sao cô lại biết? Ôi đúng rồi, em gái cô họ Trình, không phải họ Hàn?"
“Sao lại biết á?"
Hàn Nhất Mai cười nhạt một cái: “ Hôm qua mọi người nhà họ Lưu đến nhà tôi bàn hôn sự, đúng lúc em tôi về quê xử lý một số chuyện, cô ta thấy em tôi nói thì liền ngắt lời, đứng trước mặt mọi người trong nhà tôi nói bạn học mà trước kia thích em gái tôi là bạn trai của em gái tôi, em gái tôi hoàn toàn chả nhớ đấy là ai, cô ta bắt đầu làm đủ thứ chuyện vô nghĩa, cuối cùng em gái liền dứt khoát nói cô ta bị tâm thần, sau đó toàn bộ người nhà họ Lưu bị bà nội tôi dùng chổi đuổi ra khỏi nhà tôi, còn hôn sự, bà tôi nói rồi, người nhà họ Lưu sau này bà tôi cứ gặp là dùng chổi đánh.”
Mọi người: “!!!"
“Đây, đây là không thể nào."
Chị Vương kinh ngạc đến mức suýt nữa thì ngã xuống, nói “ Tôi khá thân với Lưu Hồng Châu, cô ấy không giống người như vậy?"
Sao lại có thể trong lúc hai nhà đang bàn hôn sự mà ở trước mặt người nhà họ Hàn đặt điều phỉ báng em gái của Hàn Nhất Mai được cơ chứ ?
Nói xong cô lại liếc nhìn một lần cái người đồng nghiệp nữ ban nãy hỏi cô, nói “Chị Lưu, không phải chị vừa hỏi tại sao tôi họ Hàn, em gái tôi họ Trình sao? Có phải bình thường tôi không bao giờ nói với mọi người là tôi còn có một người em gái? Tôi nói với mọi người là tại sao này, bởi vì em gái tôi không phải em gái ruột, là mẹ kế của tôi đưa con chồng trước vào nhà tôi, vì vậy mà tôi không thích nhắc đến cô ấy"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất