Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp

Nước mắt cô giàn giụa trên mi, cô khẽ "ừm" một tiếng, nói: "Em thích anh, anh ba, em thích anh."

Sau đó ngẩng đầu chủ động hôn anh một cái, nói: "Em cũng thích anh hôn em"

Nụ hôn đáp lại cô càng nồng nhiệt hơn, lần này cho dù cô có đè nén thế nào cũng không thể kìm nén được.

Phía sau hai người còn có thể làm việc khác.

Hàn Đông Nguyên hôn môi cô nhưng anh không thể làm gì hơn và anh cũng không muốn làm gì hơn nữa.

Trước khi mất kiểm soát, anh cởϊ qυầи áo đắp cho Trình Ninh rồi nằm xuống ôm cô vào lòng, thở đều đều một lúc rồi nắm tay cô sờ soạng khắp cơ thể mình.

Hàn Đông Nguyên có dáng người đẹp, thân hình nóng bỏng và cường tráng với cơ bắp săn chắc không một chút mỡ thừa.

Anh nghiêng đầu hỏi cô: “Em có thích không?"

Trình Ninh xấu hổ đến mức mặt cô đỏ bừng lên, cô dừng lại nhưng bị Hàn Đông Nguyên nắm lại, anh cười nói: “Không phải em nói thích đàn ông cường tráng sao?"

Trình Ninh: “..."

Đó là Chu Hiểu Mỹ nói, không phải cô nói.

Hàn Đông Nguyên quay đầu hôn cô lần nữa, anh nói với Trình Ninh: "Ninh Ninh, em muốn gì anh cũng cho “

Đồ ngốc!

Ban đầu Trình Ninh rất nhút nhát, vừa nhát vừa xấu hổ lại thêm việc thấy hơi ngượng ngùng.

Nhưng nghe Hàn Đông Nguyên nói, mắt cô lại nóng lên.

Trình Ninh biết đây không phải là những lời yêu thương mà anh nói trên giường.

Cô biết anh là như vậy, cô muốn gì, Hàn Đông Nguyên luôn làm mọi cách để thỏa mãn cô. Dù Hàn Đông Nguyên có bảo không đồng ý, cho rằng cô là đồ ngốc khi đòi làm vậy nhưng anh vẫn luôn giúp cô làm cho bằng được, chẳng hạn như thành lập nhà máy, hay như muốn thuê kỹ sư xây dựng.

Cô nói muốn mở nhà máy, muốn xây dựng nhà xưởng rồi trường tiểu học cho đến muốn xây nhà, cô nói câu chuyện về lũ, Hàn Đông Nguyên vốn dĩ không tin những gì Trình Ninh nói nhưng anh vẫn luôn như vậy, có điều gì quan trọng, nếu cô muốn làm thì anh sẽ làm cho cô.

Điều này làm cho Trình Ninh như sống lại lần nữa, trái tim từng bất an vì những chuyện kiếp trước cuối cùng cũng tìm được bến đỗ bình yên.

Vì vậy khi Hàn Đông Nguyên hôn môi cô và làm những điều mà Trình Ninh không bao giờ nghĩ đến, mặc dù cô xấu hổ đến mức ngón chân đều đỏ bừng.

Nhưng dù như vậy, cô cũng không từ chối anh, cũng không cảm thấy Hàn Đông Nguyên là một tên lưu manh và sẽ có ấn tượng xấu với anh, bởi vì cô biết quá rõ, mấy chục năm qua anh chưa từng có qua một người phụ nữ nào, hơn nữa anh vẫn luôn là một người biết kiềm chế, khoan dung và tiết chế như vậy.

Anh đối xử với cô như vậy bởi vì anh thực sự thích cô, đó là tất cả những gì Hàn Đông Nguyên làm cho cô.

Trình Ninh nhéo Hàn Đông Nguyên một cái nói: "Sao anh lại như vậy? Cũng thật may mắn là anh thích em, vậy nếu là người xấu anh sẽ làm thế nào đây?"

Hàn Đông Nguyên chỉ cười rồi ôm cô vào lòng áp sát vào thân thể nóng bỏng của mình, anh hít một hơi thật sâu, kiềm chế nói: "Đồ ngốc."

Làm sao anh có thể thích người khác được. Tất nhiên là vì Trình Ninh nên anh mới thích cô.

Cả hai triền miên từng chút từng chút nhưng cũng không để nó đi quá xa.

Anh chưa sẵn sàng.

Hàn Đông Nguyên nắm tay Trình Ninh định chạm vào cơ thể mình nhưng lại không nỡ xé quần áo của cô, sợ mình mất khống chế mà làm ra chuyện ngu ngốc.

eyJpdiI6ImdhTjlJSTAxT3BHMFZlZXJxQlZOYkE9PSIsInZhbHVlIjoieWJCeHJlMHZGSFwvbDRQV2FsbnJXNXJBXC84YXU5RmN5M0d4TFFZdm91d2F1Zzc4ZDkxK3lzVW5WVkhFUGN5NlUzUWUrMUk2VzVrQVo4UERQdGVyY2IzbmRGdG91dVYzQnhoNW16MWlBYmZnY3VPZWt0cUdmbWs4Vzk5Y0tCSGVrTVwvOTVIUjBocUYrd1A1MzVYWTZoeWZiUkpvYlNOSStxZElYN0NjanVvdVFLWVR2aFJITENJdnVYQWNYeDFMREt3Q0NTSjdvT1wvK3JkTnl3MnV0YWtNY1wvQVlPekFrVlNMd1IwYjVFTnVcL1EzdHZ6bWsyVmFHNlIyeE91VlFldTdJemNoZmd0eThmYkk0U3VZaThwNjRRbWg5Q0d6Sjh4VGhaaHB3WWZkMURCUklrWm5ZanB4VXJcL0N0YzVFdm5yWG4wczQrK3dyQm9OXC9yV1pPNkxhTmZUTlZZTFc0Q2FJTWp0cWc1cFNDUXZUTEliKzhiT2J3elwvTHRsdkFMOCtKOWhKbEszeFMwSFwvdlRlZTI1Qjh1RDU1Rm5ZeTArZ1pPeExwXC9OdGdRTVltS3NNbHVlNDFDSmZ3ejQxWHV2NlpEZkNZIiwibWFjIjoiN2U1MGViY2MzZDU0ZmE4MDI5NDQ2NGE1N2Y5Y2YzNGE3MGUyZTIwYjQzY2VkNTQ1ODFiZmI4MjNmNWM3NTM0MyJ9
eyJpdiI6Ilo3VGhtd1IrNm16UmRsdVV5NG5WVXc9PSIsInZhbHVlIjoiVmdKQWFrREZsMEF1alNTVXpLSEFCZFpBWTdPTUQ5SGQwNXhsSmVrbWJHWUt6RVdTWlBZMUx2K0IrTklOQmErdEttVFNpMktMdGRTVDlzOGFtS2JcL2dxd0lEVVJQTUh6cXM3TWZvcEpoVVdoT0dqd3JEbGYzZkUyeHRWSkpBTlN2Z1lWWGFXUHZNYzBMbkE4OTJYTlZZclM2QlwvZWRubVB0UFFUVVdVajd5Y0NvVTE5MllHb2UzYVJcL2J3RWUzT3JwQU5tc2ZqSmxoa21GV3RBYmVXMWYzV0pXXC8wNmJ5SUpESm5kZUlnUVV1TUFHNmg4OHEwT3RRMWt6VDhiQjQzU3ZaU2I3b3BZSmRVTkJOWW5XMnZTT0NGWXVFNXhBVlc2bVNSc2swQk9oNjlkNmk2Wk5YZ29lQ1VtT0xrSmxaM0g2djBDVkd3aDg3dGlObjdEa2o3WW43OVp1NTJhdkt5VEU3XC8waGlNQXBVUTdSUlpJcG5ZV2NLT1FCbXU5eHFRa0k4cWM5UXFGM1hidVpWVWZIcWtRU3JUbDFSQStTdXdoRzI4TGx1RllGdGZ4S0tXZHBibGJ3WW1pcWZtYlZDa1FyNkxvWGxvUG4rR2czbVdIWkM2Y0IrUVBKYTZuUkFzSXpMZU95QmZ4TjNob2pWODBKdkJwSWM5bUhxWkt6SXRJVGg0cHBjSHZaMmVsZFwvSmZWY09Gd0d4Z21KbmtNcjFUMHhPK0JPMnNZOWpQR2lPU0Z3VFA3V1k1aGNXejhET1U5cWtmNExMN1BTbTY4VzN6azA5OFBLMk5qQnlUV3FOalFhT1NYK3VrdVRZVENWNGhRdU03NDB6QlF2WHlXMFwvcXp3dCtpblY2TFdRNko2SVhVZzJtXC8zcERoUStkNEF2MU9HaHd4N2FNc0hLQVUzd2JKY09oUzgxUUprdTNyT2RTdlhqbUFcL0I2UGh4NVZZbUcwdmRBZEJGdzYyb1gyMjd2S2x5cWhmSW5LWTY2MGNrMEpKUEtyeXR4SkVaMUY1UXBTWHV6OHk5Q0ZmazY1Uk5pbWZQRlhwbFFuYlF5RzRSRVBseSt4ejdTdVNhdjN0S3hxRE5acXNBS1pHOGNDSGxRNDIxamkrRG5Tc1pyclJyNVwvZ3kycGtRS3dOakx5YXhCVGtyRHRHWnl0cWFVPSIsIm1hYyI6ImNjMmZjMGNhMjExZjhjMmExOTRiMWIzMTEyYWVhZGE2ZWFiMDIyMmYxYjg5Njc2Y2U0OTdmNzc1YzA0Mjg0MDkifQ==

Hàn Đông Nguyên đưa tay với lấy chiếc gương trên bàn cho cô, Trình Ninh vừa nhìn bỗng thấy trong lòng run rẩy, cô lập tức đặt chiếc gương lên bàn.

Ads
';
Advertisement