Hàn Đông Nguyên đến xã thì trực tiếp đến xã ủy. Anh đang có tâm trạng tốt, khi nhìn thấy phó chủ nhiệm Vương thì anh lịch sự chào hỏi.
Phó chủ nhiệm Vương giật nảy mình khi thấy anh mặc bộ quần áo công nhân ấy vậy mà có phong thái đẳng cấp như vậy, thậm chí gật đầu chào mình mà vẫn kiêu ngạo.
Ông ta "Hừ" một tiếng, quay đầu bỏ đi.
Hàn Đông Nguyên ngạc nhiên nhìn thoáng qua bóng lưng ông ta, anh quay đầu hỏi chủ nhiệm Tiết: "Tính tình hung dữ như vậy sao? Tôi cũng không tức giận với ông ta mà ông ta tức giận với tôi cái gì chứ?"
Trước kia người này tuy rằng đáng ghét, ánh mắt đầy gian xảo nhìn Hàn Đông Nguyên như hận không thể mang anh ra giải quyết nhưng cả ngày cứ ra vẻ cười híp mắt, hơn một tuần không gặp sao mà ông ta lại lật mặt như thế?
Chủ nhiệm Tiết vui tươi hớn hở nói: “Không liên quan đến cậu, không liên quan đến cậu, bây giờ ông ta đã thăng chức và được điều đến lâm trường Tây Mục huyện chúng ta làm đại đội trưởng nên tính tình lớn hơn một chút ấy mà ha ha”.
Cũng may là lúc này phó chủ nhiệm Vương ra ngoài, nếu nghe thấy lời này của chủ nhiệm Tiết thì không phải là ông ta sẽ tức giận đến râu ria vểnh lên đó.
Hàn Đông Nguyên "Ồ" một tiếng.
Không nghĩ tới hành động của thư ký Từ đúng là nhanh thật.
Hàn Đông Nguyên nghĩ, có lẽ cũng phải dùng tới một hai tháng thời gian nhưng không ngờ tới lúc này mới có mười ngày mà phó chủ nhiệm Vương dã được thư kí Từ điều đi.
Anh đến văn phòng thư ký Từ.
Thư ký Từ nhìn thấy Hàn Đông Nguyên thì vẫn là sự nhiệt tình y hệt như trước nay, ông ấy hỏi anh ở bên phía Bắc Thành kia có thuận lợi hay không rồi cùng hàn huyện vài câu, sau đã vội đem một xấp tư liệu của nhà máy đồ gia dụng đẩy lên bàn Hàn Đông Nguyên nói: "Cậu đã sẵn sàng tiếp quản chứ?"
Thư ký Từ mặc dù là thư ký công xã nhưng chuyện công xã mở nhà máy không phải cái gì cũng do ông ấy quyết định.
Phó chủ nhiệm Vương là cựu bí thư công xã và hiện tại là phó chủ tịch huyện Hợp, người ta tự đề cử thì ông ta muốn lên thôi, lúc trước ông ấy để cho Hàn Đông Nguyên làm phó giám đốc nhưng cũng chỉ có thể là phó giám đốc quản lý sản xuất, phó chủ nhiệm Vương cũng là phó giám đốc nhưng là phó giám đốc quản lý nhân sự, thư ký Từ biết, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến Hàn Đông Nguyên không thích quản lý nhà máy bởi vì nhân sự phức tạp như này, nhưng khi đó thư ký Từ cũng không có cách nào khác.
Hàn Đông Nguyên không được vui.
Thư ký Từ chỉ đơn giản giao hết quầy hàng cho phó chủ nhiệm Vương.
Nhưng cuối cùng cũng nhận được một bản báo cáo tổng kết công xã không thích hợp để mở một xưởng nội thất, cũng không phải không thích hợp mà là công xã không thỏa mãn được nguồn lực đầu vào cần thiết để mở xưởng nội thất.
Thư kí Từ nhận được bản báo cáo này rất tức giận đập bàn mắng phó chủ nhiệm Vương, một là phải tiếp tục làm xưởng nội thất này, nếu không thì điều đến trang trại rừng Tây Mục, phó chủ nhiệm Vương muốn lựa chọn cái nào đây?
Phó chủ nhiệm Vương thẳng thắn trực tiếp nhận lệnh đi trang trại rừng Tây Mục.
Hàn Đông Nguyên lật xem bản báo cáo kia rồi anh đẩy về phía trước nói: "Ông gấp gáp làm cái gì đâu, thư kí Từ, không phải ông bảo để cho tôi làm chủ nhiệm văn phòng thanh niên trí thức hay sao?"
Tuy nhiên, thoả thuận của hai người họ chỉ là anh sẽ làm cho Phó giám đốc Vương rời đi và Hàn Đông Nguyên sẽ xây dựng một nhà máy cho thư ký Từ trong một hoặc hai năm và ông ấy sẽ cho anh cùng Trình Ninh hai cái danh ngạch trở về thành phố.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất