Bà nội Hàn nhìn thấy ánh mắt khϊếp sợ của Trình Ninh thì cũng hơi ngại ngùng.
Bà nghĩ ngợi một lát, có phải vừa rồi mình nói hơi quá không?
Ôi chao, có khi hai đứa trẻ vẫn chưa tới mức độ kia, là cháu trai của bà cắm đầu lao vào trước, còn cháu gái thì vẫn còn đang lờ mờ không rõ, có cảm giác thích, nhưng vẫn chưa đến mức độ nọ.
Bà nghĩ đến đây thì bèn vội vàng an ủi Trình Ninh, nói: "Không sao đâu, không sao đâu, Ninh Ninh à, không việc gì hết, chỉ cần anh ba của cháu đối xử với cháu thật lòng, không làm ra chuyện gì xấu xa thì dù cháu thích, bà nội cũng sẽ ủng hộ cháu. Về phía cô của cháu thì chúng ta cứ từ từ xử lý, chờ đến thời điểm thích hợp rồi ổn định mọi việc cho tử tế. Nếu hiện tại cháu cảm thấy vẫn chưa phải lúc, còn phải thay đổi tính tình của anh ba cháu, vậy thì cứ tiếp tục mài dũa thằng bé cho tốt, không gấp đâu. Có điều cũng đừng đặt gánh nặng tâm lý quá, sống cho tốt là được, cuộc sống này ra sao cũng là tự bản thân quyết định."
"Không phải là bà nội nói các cháu kiểu gì cũng phải đến với nhau, bà rất thích cháu, không nỡ gả cháu cho người khác, thế nhưng nếu anh ba của cháu đối xử với cháu không đủ tốt, hoặc là cháu không thích anh ba của cháu thì chắc chắn bà nội sẽ không có suy nghĩ như thế. Cũng vì bà nhìn thấy sau khi về nông thôn, bây giờ thằng bé đã tiến bộ hơn rất nhiều so với trước kia, toàn tâm toàn ý với cháu, mà cháu cũng nói thích thằng bé, cho nên bà mới nói như vậy. Còn nếu cháu vẫn cảm thấy không ổn thì cứ từ từ thôi, nhân thời gian tới đây cũng để bà nội nhìn kỹ xem, có phải là thằng nhóc ngốc này đã thật sự tốt lên hay không"
Có hai nguyên nhân khiến lần này bà nội Hàn khăng khăng nhất định phải trở về vùng nông thôn.
Thứ nhất là bởi vì vốn dĩ người già đều luôn muốn về thăm quê một chút, ngắm nhìn cảnh vật đất xưa người cũ, thứ hai thật ra cũng là vì chuyện của cháu trai và cháu gái, nếu nói dựa trên tình cảm riêng của bà, đương nhiên bà hết sức hy vọng Trình Ninh sẽ gả cho Hàn Đông Nguyên, song cũng chính vì tình cảm riêng này mà bà muốn trực tiếp tận mắt nhìn thử, cẩn thận tìm hiểu xem tình hình hiện tại của hai người rốt cuộc là như thế nào.
Cũng vì muốn Trình Ninh gả cho cháu trai mình nên bà mới hết lòng ủng hộ việc này, nhỡ đâu trong tương lai, hai người sống chung với nhau không tốt, chưa nói đến chuyện con dâu có khi sẽ bất hoà với bà, ngay cả không khí hoà thuận trong nhà cũng mất sạch, nếu vậy thì trong lòng bà cũng sẽ rất áy náy, không thể tha thứ cho chính mình. Lúc ấy mọi chuyện thật sự hỏng bét rồi.
Cho nên bà phải đến xem thử, nhìn thấy tận mắt rồi thì trong lòng mới có thể yên tâm hơn.
Trình Ninh nghe bà nội Hàn nói vậy, gương mặt lại đỏ ửng lên.
Đúng là hiện giờ cô vẫn chưa thể chấp nhận được chuyện kết hôn hay gì đó, cảm giác những việc đó là viễn cảnh ở tương lai xa xôi, ít nhất hẳn là chuyện của vài năm sau.
Nhưng cô cũng không muốn người khác nói Hàn Đông Nguyên không tốt, cho dù người nói vậy là bà nội Hàn thì cô cũng không vui vẻ gì.
Cô đáp lời: "Bà nội à, anh ba tốt lắm, anh ấy..."
Sau đó cô lại trông thấy ánh mắt dịu dàng của bà nội đang nhìn mình, tức thì lời nói chẳng thể cất lên được nữa, đành mím môi, thay đổi lời nói: "Bà nội, bà đã đi đường hai ngày, cũng mệt mỏi rồi, chi bằng cứ ngủ trước đi. Như bà nói đấy, việc này cũng không phải là chuyện gấp gáp, chờ bà dậy rồi ăn chút gì đó, chúng ta sẽ nói sau ạ."
Được rồi, để bà nghỉ ngơi rồi thì cháu cũng về phòng nghỉ chút đi thôi, lúc nào cháu cũng bận rộn chỗ này chỗ kia, vẫn chưa kịp đi xem phòng mình chút nào đúng chứ? Đi xem chút đi, nghỉ ngơi một lúc rồi buổi tối chúng ta sẽ làm một bữa thật ngon nhé"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất