Lúc anh đến công xã, thư ký Từ lập tức gọi anh lại, nói: "Tối nay bảo bà nội và anh cả cậu cùng đến nhà tôi ăn cơm đi, ăn bữa cơm tẩy trần, ở nhà ăn cũng chỉ có mấy thứ như vậy, mùi vị lại chẳng thơm ngon gì mấy. Cậu cũng không thể để bọn họ đi từ xa tới đây còn phải tự nấu cơm được, đến nhà tôi lại làm không khí náo nhiệt ồn ào hơn một chút, cậu cũng biết đấy, nhà chúng tôi rất vắng vẻ."
Thư ký Từ không phải người địa phương, cho nên con cái ông ấy đều không ở bên này, chỉ có ông ấy và vợ mình thôi.
“Được, để khi nào về tôi sẽ hỏi thử.” Hàn Đông Nguyên nói.
Con của thư ký Từ không sống cùng bọn họ, đoán chừng vợ của ông ấy cũng đã nhàn rỗi đến phát sợ, cả ngày thích làm mai làm mối cho người ta, chỉ cần nhìn thấy Trình Ninh và Hàn Đông Nguyên là ánh mắt quả thật đã phát sáng.
Cho dù thư ký Từ đã nói với bà ấy là chắc hẳn Hàn Đông Nguyên đã có ý với em gái kế của anh, nhưng bà ấy lại đổ cho thư ký Từ suy nghĩ nhiều, hoàn toàn không ngăn được sự nhiệt tình của bà, thỉnh thoảng vẫn muốn giới thiệu đối tượng cho hai người.
Lúc này Hàn Đông Nguyên đã biết thái độ của bà nội mình, trong lòng cũng yên tâm hơn, không ngại để bà nội mình dẫn Trình Ninh cùng đến nhà họ Từ ăn một bữa cơm.
Đồng thời cũng mang theo mục đích tạo dựng mối quan hệ cho hai người ở trong công xã.
Nhất là sau khi anh vừa mới trải qua cuộc nói chuyện kia với anh trai mình.
Anh biết anh trai mình có ý tứ gì.
Bảo anh có gây tai vạ với ai cũng được, nhưng đừng đi gieo hoạ cho Trình Ninh.
Dù vậy nếu vẫn chưa có chuyện gì xảy ra thì không sao, song hiện tại, anh lại không thể nào buông tay, dù anh nào phải loại người tốt đẹp, nhưng anh không thể nhường cô cho bất kì ai khác.
Không ai có thể đối xử tốt với cô hơn anh.
Thư ký Từ mời họ sang ăn cơm, tất nhiên bà nội Hàn rất vui vẻ.
Bà đang nghĩ cách để tìm hiểu toàn diện về cháu trai mình sao cho thật tốt.
Đến nhà họ Từ, vợ của thư ký Từ và thư ký Từ dĩ nhiên đều vô cùng nhiệt tình.
Vợ của thư ký Từ giới thiệu bản thân với bà nội Hàn, nói: "Thím à, bên nhà mẹ đẻ tôi họ Hứa, tôi tên Tuệ Trân, thím cứ gọi tôi một tiếng Tuệ Trân là được rồi"
Tuy đã nói như vậy, nhưng bà nội Hàn vẫn gọi bà ấy là chủ nhiệm Hứa, gợi cảm giác khách khí xa lạ nhưng cũng không mất đi phần thân thiện.
Bởi vì vợ của thư ký Từ cũng đồng thời cũng là chủ nhiệm của tổ chức phụ nữ do công xã tự thành lập.
Sau khi mời người một nhà họ Hàn vào ngồi chơi, vợ của thư ký Từ bảo bà nội Hàn nghỉ ngơi trước để bà ấy đi vào phòng bếp làm thêm một chút, Trình Ninh ngỏ lời muốn cùng đi trợ giúp một tay, vợ thư ký Từ lại nói:
"Không cần, không cần, chỉ cần bưng đồ ăn lên thôi, mọi người cứ ngồi xuống nghỉ ngơi một chút là được, để tôi đi cho"
Vợ của thư ký Từ đã chuẩn bị xong các món ăn từ buổi chiều, chỉ cần nấu thêm một chút sủi cảo rồi bày thức ăn ra, cho lên bát.
Sau đó Hàn Đông Nguyên bảo Trình Ninh ngồi xuống, tự mình vào phòng bếp hỗ trợ.
Vừa ăn uống lại vừa nói chuyện.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất