Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp

Chu Tiến Khai , Tôn Thịnh chờ mấy nam thanh niên trí thức còn lại rồi đi theo hai người Hàn Đông Nguyên và Liêu Thịnh đến nhà ở của hai người.

Chu Tiến Khai thật sự không nhịn được, hỏi Hàn Đông Nguyên: “Anh Nguyên, thanh niên trí thức Trình không phải là con dâu mà nhà anh quyết định cho anh đấy chứ?”

Hàn Đông Nguyên cũng không thèm ngẩng đầu lên: "Phải"

Chu Tiến Khai và mọi người: "?"

Trời đất, bọn họ nghe được cái gì vậy?"

Mọi người giống như bị sét đánh ngay tại chỗ.

Hàn Đông Chí và Liêu Thịnh vốn một người đang sắp xếp cho Tiểu Võ, một người thì giúp đỡ thu dọn hành lý, nghe xong cuộc đối thoại của hai người này thì đều khϊếp sợ nhìn về phía Hàn Đông Nguyên.

Hàn Đông Chí nhịn một hồi lâu mới không nhịn được nữa, trực tiếp tiến lên đá em trai mình một cái.

Hàn Đông Nguyên đột nhiên ném ra một quả bom.

Cả căn phòng bị anh làm bùng nổ, chỉ có chính anh là đang thu dọn mọi thứ, giống như mình chỉ vừa nói ra một câu tầm thường.

Vẫn là Chu Tiến Khai phản ứng lại đầu tiên, anh ta wow một tiếng, nói với Hàn Đông Nguyên: "Thật, thật sao? Thanh niên trí thức Trình là con dâu mà người nhà anh chọn sẵn cho anh à? Anh Nguyên, anh, anh đang nói đùa gì với tụi em thế?"

Lập tức hét to một tiếng hỏi tiếp: "Vậy hóa ra trước kia là anh giả vờ với tụi em á hả? Còn nói cô ấy không phải người yêu của anh nữa?"

Nói xong thì giống như anh ta cũng nghĩ ra điều gì đó, sau đó trợn mắt há mồm nói: "Không, cũng không phải giả vờ, trước kia anh cũng không giả vờ như thế."

"Chẳng lẽ là hai nhà các anh đã định ra hôn sự cho hai người từ nhỏ, nhưng anh không thích thanh niên trí thức Trình, nên tự mình chạy xuống nông thôn, nhưng thanh niên trí thức Trình lại chỉ chung tình với anh nên đã đuổi theo anh xuống tới nông thôn này? Ôi đệch, anh Nguyên, thanh niên trí thức Trình xinh đẹp như vậy, tính cách tốt, đã tốt tính mà lại còn chung thủy với mình anh mà anh cũng không thích, anh bị bệnh nặng gì à? Hay là anh không được hay sao?"

Trong đầu Chu Tiến Khai nhanh chóng bổ não ra một vở kịch.

Mọi người trợn mắt há mồm, rồi lại trợn mắt há mồm.

Tên nhóc này, cũng dám nghĩ lớn thật đấy.

Nghĩ thôi cũng được rồi, còn dám nói ra nữa?

Hàn Đông Nguyên xoay người, nhìn Chu Tiến Khai , không thể nhịn được nữa, muốn nhịn cũng không thể nhịn, ngay tại lúc Chu Tiên Khai bị anh nhìn đến mức mồ hội sắp nhỏ ra giọt, Hàn Đông Nguyên đã không đá anh ta, ánh mắt sắc như dao, nhìn một lúc lâu, giọng điệu cũng coi như là ôn hòa: "Là tôi cầu xin cô ấy đính hôn với tôi, cô ấy mới miễn cưỡng đồng ý. Da mặt cô ấy mỏng, mấy người nói chuyện chú ý cho tôi một chút, đừng có nhảy cẫng lên như thế, thiếu đồ gì thì tới tìm tôi."

Nói xong thì nhìn về phía Hàn Đông Chí nói tiếp: "Anh đưa Tiểu Võ đi nghỉ ngơi trước đi, em đến căn tin nhìn xem, mua một ít đồ ăn cho các anh trước."

Chu Tiến Khai cảm giác yết hầu của mình bị người ta đè lại được buông ra ngay lập tức, cũng xem như có thể hô hấp rồi.

Sau đó anh ta mới phản ứng lại, vừa rồi Hàn Đông Nguyên nói cái gì?

Trời ơi.

Không phải, tại sao mà anh lại đột nhiên cầu xin cô ấy đính hôn với anh?

Bộ dạng trước kia của anh cũng không có giống mà?

Trong đầu Chu Tiến Khai có một vạn câu hỏi vì sao, nhưng vừa rồi bị Hàn Đông Nguyên cảnh cáo, cho dù có đa nghi thì cũng không dám túm lấy Hàn Đông Nguyên tìm hiểu gì thêm nữa.

Hàn Đông Nguyên đi ra ngoài, anh không nhịn được nhìn về phía Hàn Đông Chí.

Hàn Đông Chí tức giận.

eyJpdiI6ImNCSW44UmpKV3MyenpraUpUaEtBd2c9PSIsInZhbHVlIjoiWWJQUG9QMVdaUTZpR3lHcXhqR3I3VFwvYlwvNkZxbEVWaWw1enBSeU52VStZXC90ZzkyTmZWU3BFQTZvQ0hZRXQwbUhXXC95V0l1Z3lHYVF2TnBsYlwvVW9BZFEwZURZQnFFZmRESW9pSWk3V1daM29vUksrN2hFVUdvdkRzUnVFSDR0TSIsIm1hYyI6Ijc5MDdhOTY2MmI0NmJhNDkwMzc5ZDhmOGIwMDljYmI4YzZmZGVhMGI2ZjlhM2M3NjYzYTI1YzYwNWJjMDc2NmYifQ==
eyJpdiI6IkhJdGVES1hXTGliVUl6Y0pudGJkdWc9PSIsInZhbHVlIjoiek9nRTFcL0lkZ1UxM1pRYktBa29yN0Q4NXBza095dXVWWjh2bzlLWk9hdStNbzM5dHJtb1hpS0kxQlhpWTNRNmJRcUUxb3ZjOFlnbEZLUXM2R1BPMVlOQld3ZjQrZ2Nkbk5DWUdNRnVnYW0wZWJYNXRYXC92NXRHNDRZd2srdElCU1NzR05WeGRFdGgyZGVKREw4SU1BVUpmUnVqSkhRM0hFbzJVRkluWlhcL0JGam5rSUtEb0xRQTByUGNWRWJCZGlTRzJoYzlqeEROUUJzSHA5VGZ2aWVqOXJEeEZiK1JnOUtieFpPVWdpbjhIOD0iLCJtYWMiOiIwZGUxNzQyODNiNzc0MjhiMGU5MGRhMDQwYTgzZjVjZWIxMjcxNzljY2MzNzMwNTQ2N2IxNDVhMTJhYzk4MzhmIn0=

Hơn nữa bà nội nói là trong nhà cảm thấy anh có thể làm được, nhưng bây giờ thì con mẹ nó ai cảm thấy anh có thể rồi?

Ads
';
Advertisement