Trình Ninh nhớ tới kiếp trước, sau khi Hàn Đông Nguyên bị cầm tù, liền có người tố cáo chủ có nhiều tội ác, trong đó có sự thiên vị khi đưa Hàn Đông Nguyên về quê ngoại, làm xưởng trưởng nhà máy sản xuất đồ tre và đồ gỗ, cũng dựa vào sự vô luật pháp của mình để gϊếŧ dân làng, mặc dù không có tội phạm thực sự, nhưng chú vẫn từ chức giám đốc nhà máy vì ẩn ý này, sau đó lại có một phó giám đốc khác lên, Kỷ Vinh trở thành phó giám đốc phụ trách nhân sự hành chính.
Dù chỉ trong vài năm cải cách mở cửa nhưng ông ta đã sớm bộc lộ nhiều vấn đề, chức vụ phó giám đốc cũng không tồn tại được lâu.
Nhưng lần này Trình Ninh không muốn nhà họ Kỷ lại làm hại chú mình.
Hàn Đông Nguyên cau mày nói: “Đừng lo lắng về chuyện này, anh sẽ xử lý”
Tốt hơn là nên tấn công trước.
“Em thích lo lắng”
Trình Ninh đẩy anh ra, nhảy ra khỏi người anh, đi đến bàn, lấy giấy bút và bắt đầu viết.
Hàn Đông Nguyên đi tới nhìn cô viết, sửng sốt một hồi.
“Đây là?”
“Học được từ chị hai của mình, hãy chờ xem, chẳng bao lâu nữa Kỷ gia sẽ kéo bà cụ Kỷ đến xin lỗi, chỉ muốn xin lỗi là xong việc à? sau này có gây phiền toái nữa không? Đó là một ý kiến hay."
Trình Ninh múa bút thành văn.
“Cộc cộc cộc”, tiếng gõ cửa vang lên.
Trình Ninh vẫn đang cố gắng viết, cô viết mấy lần rồi tự mình đọc, Hàn Đông Nguyên sau khi đọc lại, rất hài lòng, liền viết thành ba bản, sao chép thêm ba bản nữa trong một lần.
Hàn Đông Nguyên quay đầu, nói: “Vào đi.”
Cánh cửa mở ra, Hàn Nhất Mai thò đầu vào trong nói: “ Đi xuống ăn cơm đi, các em lên đây cũng phải một tiếng đồng hồ rồi, việc lên làm chắc cũng làm xong rồi chứ?”
Trình Ninh: “…"
Hàn Đông Nguyên suýt chút nữa trợn tròn mắt.
Trình Ninh cẩn thận thổi bay mấy tờ giấy trên bàn, lấy một tập hồ sơ và đặt nó lên đó rồi nói: “Làm xong rồi, đi thôi, chúng ta xuống dưới ăn cơm.”
Thần sắc rất nghiêm túc.
Chỉ cần mình giả vờ như không nghe thấy những lời nói không đứng đắn của người khác thì người đó mới là người không đứng đắn chứ không phải mình.
Hàn Đông Nguyên nhìn tập tài liệu trên tay Trình Ninh nói: “Ba bản không đủ, phô tô thêm vài bản nữa đi.”
Nói xong ra hiệu cho Hàn Nhất Mai bảo cô ấy qua bên này giúp đỡ phô tô.
Hàn Nhất Mai nhướn mày, cô không muốn làm việc chân tay nhưng lại không nhịn được tò mò liền dơ tay ra nhận lấy đồ mà Trình Ninh đưa cho cô... Ôi chao, lập tức nhiệt tình giúp đỡ.
Trình Ninh: “…"
Hai người Trình Ninh và Hàn Nhất Mai cùng nhau phô tô thêm vài bản, Hàn Nhất Mai còn hào hứng thảo luận thêm vài chi tiết với Trình Ninh cũng quên mất Hàn Đông Nguyên đang đứng bên cạnh nhìn bọn họ làm việc, đợi đến sau khi phô tô xong mới vui vẻ đi xuống lầu, lúc này mọi người trong nhà đều quay về rồi.
Hàn Kỳ Sơn, Hàn Đông Chí cũng từ công xưởng quay về.
Khiến mọi người bất ngờ là Phí Tự cũng ở đây.
Trình Ninh nhìn Phí Tự lại nhìn Hàn Nhất Mai, hiếm khi thấy Hàn Nhất Mai tỏ ra khó chịu.
Bà nội Hàn cười tít mắt nói: “Bây giờ Phí Tự là người yêu của chị hai con.
Trình Ninh: “???”
Đoán được nhưng không nghĩ đến lại nhanh như vậy.
Từ lần trước cô ấy rời khỏi nhà mới ba tháng?
Trình Ninh biết nguồn gốc của vòng tay vàng của bà nội Hàn và mặt dây chuyền ngọc bích của Trình Tố Nhã.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất