Nghĩ mà xem nếu Hàn Đông Nguyên không ở công xã Thạch Kiều, thì sau khi hoàn thành việc học ở trường đại học Công nông binh này thì cho dù có đi đâu chăng nữa thì cô cũng sẽ không có ý định đặc biệt mà quay về công xã Thạch Kiều đâu, hơn nửa ở đâu đó chuẩn bị thi không được sao?
Đương nhiên rồi, trở về cũng chỉ có mấy tháng mà thôi.
Giáo sư Lương bị những lời nói không một chút xấu hổ, cùng với thần sắc nghiêm túc không làm quá của cô đã khiến cho bà ấy không nói nên lời.
Bà ấy còn có thể nói gì nữa?
Bà ấy xua tay, và cuối cùng chỉ có thể nói: “Sau này em đừng hối hận.”
Trình Ninh làm sao có thể hối hận?
Cô mỉm cười và chào tạm biệt giáo sư Lương, sau đó thì quay người mà rời khỏi văn phòng của giáo sư Lương.
Giáo sư Lương: "…” Cảm giác thật rất phức tạp.
Sau khi Trình Ninh rời khỏi văn phòng của giáo sư Lương.
Thì giáo sư Lương liền suy nghĩ một lúc sau đó bà ấy còn gọi điện thoại cho em trai mình là Lương Ngộ Nông.
Khi Lương Ngộ Nông đang nói chuyện điện thoại thì liền nhìn thấy vợ và “con gái” của mình đang ngồi ở trong phòng khách.
Lương Niệm tâm tình không tốt, cho nên hai mắt đã đỏ hoe, bởi vì đội trưởng Thiệu người mà cô ấy để ý đến đã được sắp xếp chuyện hôn nhân ở quê nhà, ban đầu đội trưởng Thiệu đã từ chối cô ấy, nhưng cô ấy luôn cảm thấy vẫn còn hy vọng, thế nhưng bây giờ người nhà đã định sẵn chuyện hôn nhân, thì chuyện này cũng coi như là triệt để cắt đi tia hy vọng của cô ấy rồi.
Lương Ngộ Nông liền đặt điện thoại xuống, còn Tiêu Lan thì quay sang ông ta để hỏi: "Điện thoại của ai thế?”
Lương Ngộ Nông im lặng một lúc, rồi nói: "Là một đồng chí cũ mà tôi đã lâu không gặp.”
Tiêu Lan lại nói: “Ngộ Nông, tháng sau ông sẽ được điều động đến Quân khu Quảng Thành phải không? Nếu được như vậy thì tốt lắm, vậy thì ông cũng nên giúp Niệm Niệm nộp đơn vào Đoàn văn công quân khu ở đó có được không? Còn mẹ tôi và anh cả thì đợi sau khi quay về em sẽ hỏi bọn họ, đợi chúng ta chuyển đến rồi, thì bọn họ cũng không cần phải đi cùng phải không.”
"Đúng rồi, ngoài ra còn có chị lớn của tôi và anh rể nữa, nghe nói hiện tại có rất nhiều người đã lần lượt được sửa lại án xử sai, Ngộ Nông, ông có thể nghĩ ra biện pháp để xem liệu chị cả tôi và anh rể ở bên đó có thể sửa lại án xử sai được hay không?”
Nam Thành là quê hương của nhà họ Tiêu.
Nhưng hóa ra nhà họ Tiêu và nhà họ Lương lại đều sống ở Quảng Thành.
Sau này Lương Ngộ Nông mới được chuyển đến Nam Thành, thế nhưng hoàn cảnh của nhà họ Tiêu ở Quảng Thành không mấy khả quan, cho nên Lương Ngộ Nông đã tìm cách thu xếp chuyển họ đến Nam Thành, có như vậy thì thường ngày vẫn có thể chăm sóc tốt cho bọn họ.
Khi Tiêu Lan nói điều này, thì Lương Ngộ Nông người luôn yêu thương vợ mình tự nhiên đáp lại.
eyJpdiI6IlwvbThUXC9iR1NORHdha0hDNjRaZHJDUT09IiwidmFsdWUiOiJkaVNzRlRBb0hrRkVhZ3NEckdUZnhCMlpwZXg3Smk3dVdHWU9GamJ6cE1MK3hpY3crZXdiYXNjdlFQTGRTWlV6aXpqNlRGd2MycWora1Nwc3pITGM5MzRCcGZ3Y05udEdKaDdzbFR6VUo3Q0YxYit1TWpBZm1kNUJBXC9xUzVWcXZtUmdTUEpMZ2hBb0FHSEtEVHBNT0pwMWc3VEcyVDIzMUFQMUdQQnhIWjhhVGZuWm1TTWhnS3hVUHQzb3R1dkJpZ3lxNHFtbWNkUk1xQ0NaeDJuWmVVMmdwVnlZV04zK2ozWnBtNUFOTDkrTWhZRzdEdWRTZ0pOblZUam01NUZGdE5rT3VRcENadlRHemtGbnliQ1IzNU5CREZXVnR5VHhVT0Y3cmttVU1yMW4zalNkdGtoemFIZ1NiQ3g3TE8rQ3lqTGlUTkl3YWo1dEZUMG9odU9cL1hXZThBa3FkYWFqN2NuK1VXMFB0YlwvYko5M1lMUjZVSnhlRUtwRE1yYkp0UmIxWlpzVU9SYmhFNVJWcTI0dzhwRzYzcXFxUmFmbHllTzFWK3Y4ZkpDTXNhdFRENnB4NXQ1MG5uMWFmXC9NUW5BYUZndnBNR3ZBODV0SUtMdFBQbFwvMU1wVGNTYWk4czcyTlpNTXdRalwvV1lBTDRSNlh5QytmZWRsVDNJUTNcLzZqdmttV2wwT3k2UDJnWnlveXB6Nm1FcllCVFRDa243XC8wWUVCd2x3OTFMNG93UkpKSW9DQlhMbk1MUHp2R2lJXC83bnZycVFOa1lldWZhZ2RuaHg1bWhkXC9IMWREaU5lSExQcFRRTEJUdnJheXV3RUZKcGFrUnF1UVBZRzRKYjNDWisrQU1BR28rSmFQYnFFOGJcLzRiTElvNU1oWHN0bEpub203T2JKVnJWbW5XMXl2RWYzSksrd3kzSEtVZGZXOVBMMzdURGkxXC91bXMxdE5PUG1NVkZPXC9lT1JNeHRDZXlTKzVqakhGMEhiQ0NkVEN4djNDQ2R5Yk94SlR4bWp1WHpVOHBnaUl4Uk1QYXB4b2JIU1JBQ3dUZEFZQUdnWTI2QnpuZ3N5TlkxOG1FYVJUNE5WdWh4NmNCM1JMTGxsZnFoK29cL0tESTVxTGduNTM0bklKeUFCckg5SHBhNGE0eTZrUHpcL29rZHdodlpTSm5VNVRmQVpDVHlHYVBYTVwvSWFYdGluNHRSOVI4Mm91Rjh4YzUwbEozVFc4VDRSa0lKQkk2RU5LRWM0ejhWS2xvYUhNRzhoSDNYQjRpNFlUQzRETGtXaHF6WkVMek9JaWgzcmpUTFREdGhqK0MzU3EzUnNMUSt4VkVwV0RyQ1Z5emRMbWRFYUFcL0hGMVNwVVpQdFRCUG9PbHMzUzNTKys1d3NuOElFYjVmZThTN1ZaWGNUanRJM1Nlb0FHbks0VnVZVlVOQ3BpY0hUZmpBUG81TGZld0JLem5oWnM3WkFZQm1WNWpDS3ZFcWlPOU1rNXdENnE3NlBSWHJKcmFvK0xjNVhnS1phbXFvQnZaNzlhTndhT0dqNU5zVDI1M3BaQ2NBU3BJNzZSZUdUcmF2N0FNRnJZVksyWUd3RXljVGw0b0JWbmpBN3pLdDQ2WHNPWHFLdjBYRFg3SXd0Umc0cVwvRUxqYUozaHJ5NjFJM1NHdDc5aVpoRXQrekI0Mnkwdmt6bERPNVhaXC9GQlRzMGYxTFl3VGlNMWRXZG9LS0hua3B6YURFTEcxOHhWV2x1VXVRVkxmTmtNaEwyVGlXcGc1UDh3Y2RaZ2ZiM1RIdE1qc1dNMXI0N3FURzNRaVFteGNkTW5kdlBnY3RFdjhjNWQ3TkVQMjZSN0pcL3l4bCsraXo3aXhcL055N3FCcndORlAwalBzQk9hZDdnUGhRRWd1dzRvVDVBbGxicHI5enFSYzZxZkZxR2RTRWRjWmdxdUcrWUxPRmNYNkF5blRzOXU5cGF3RThCUmJJbUtzVDNjVGJFM1pkclwvRHUrVmJ2bHRwZUJRTXA5a1R5cHJwek11UGpaXC9lM3VjR3pNcVJoNjZLMXU5ZkdMR1RndjdDMXpuOFRkMXl1YXRvYVwvanlzMXNzckd4R0NsQnVYZVRRSzZJSytST2hhN1o1clFoeHpLQXNDd044eFBFUjFiM1F3bGhNUjhtbWU4WUlHNVNWUGQ3V1Q2clJ4WktFbGZhXC96bk5ES2xTMWxaSWlcL25FXC85UUMwVm55VGd6WFYzTVN3RnhXdzZlWDNJUERzTGFqQ2V4TU9nOVE9PSIsIm1hYyI6ImRiNGExYTRjZjc3YjkzYjZmOTZiOGMxOWI1YmI5MWM0ODkwNDAxMGFmYzg1YjJiZmZlNGJjN2ViZjdkOTBkYzIifQ==
eyJpdiI6InZJMWVxZEFYUHN1bTJoQVhYUkR5aXc9PSIsInZhbHVlIjoidXdacGo0eEN5VGQrXC9odnp4UUNzd2RKM3hDa1RESFUxRWRMYjBHcHJtMTlXQk9URXRiZVErRTZCTHhPMkl4eGNtKzMzTkY1TkhZcG5LUUdSakNaUGNNM3FZQWNjTkxGYzV1MHppeEJ4bW42cXRtV0Yyck5SYUs2U2t6R3FiU01XMytvT0VoR0NoOWFEY3VibzhYNXVUQXZSUGNVeGR3a0VGWkh1ZnRCaVZUSldQNkZvbUFyTENaaVdRNEdQUXR2OTRrNU40NlAxQnB4ZXprQktaVW1OOVNKVlBlZUd5QjBuZDVIeE1FbzJWMEEyd1pDUlRQR3lycUdWd09ORW1xVXI2MnNQdzVBWklCNVYyTXdwU2JiY1F1eUZKNlVuY1l1SHVuVjRiWEsrbkZPU0JIMTg4WmJUUmxzV0Y0c3B0MTFIZXhDVHJLakpvUHlVTHMybGpHWVBKdGVlWCtYeVBialUzUzZzN1wva0s4SGg1bEFtZVlPQnhxeWhcL2FFSFNzS3RmUzMyc1k2bStPbHhrVmYwem81clAwV3NkcHBqMXFOanFzUVwvdWU4dDR2ckd5czNVRlk3a0t4ZVZ4cTRGT2lUQmk5ZTRMSEh4S3FsZ2FYK0haMTFwdlo3TXRRNXZva1l2TDd0dThMaXd4UG5yYm14TnBMU1lyMTRYOUthRGVxVDY1bFp2UjE4dmRweWVvbUs0dERxeERMYkxcL3k1cWdRSXBWZ1wvaEdsbFpvblIxTmRjaElQQktJekRFTHcwanYzTXl0ZnFqczFFS05mdllqM1FKR0F3YzdsRUVsVE00WU5tODVyR0lUVDRFck5Gc29CaXNRaGZvcWFWTWdPNVRiS3BKaE9LcVMwelN4TXZ2ZlwvVUtQdnVwSWtmeWJXMHhIQ056OU9BV2RURmVwMUZPK3c4NlFvTmlBNmNySVRvZWZiR0xjRFJrOTNqcEs0aDJwdDJEV0tZelpcL1dxM0wwVGd2aTRPNENGSCtYWmlwdG5iMzVsSTdXZ2lONUlmdzB6aDNzcEg5bHI0Q2ZMVkxOVHBHNHFidXF2bGhORDVQbWs4ZDZtdXhEQnBOeHlCVXIxMGtldDBqcVBMcXBrRVNGZklcL1VLcGNZc2RrdjdGZkRZZlZwV29sQlZwXC9RNENvVnJDXC9yUTZjZFl2UUhTQ1hEeFdYTXB5SFlXdXh3VnRIVUJsOEZ6QzZtbG9VMmVQQ3YxOFVpTmM1cFArY09QZGNlQXlaRnNUcnRFUThMeWVsdVE9IiwibWFjIjoiMGI3MzBiOGVhZTMwMmNkNzY2YzdjOGJhMmQ5ODk2MDk4MmE5NzE1ZjZlYTBhYmJkZDQyMTA4MzZkNGFhYjY5YiJ9
Buổi tối Tiêu Lan liền nói chuyện của Trình Ninh cho Lương Ngộ Nông nghe.