"Cái gì?"
Tôi đang nghĩ giọng nói từ trong phòng tắm truyền ra sao càng nghe càng không đúng thì khóa cửa phòng tắm đột nhiên bị vặn ra, căn phòng tối đen như mực trong khoảnh khắc sáng bừng lên.
Ngay trong khoảnh khắc đó, điện trong phòng ký túc xá có lại rồi!
"A!"
"A!"
Tôi và người trong phòng tắm đồng thời hét lên.
Rầm một tiếng, cậu ta lại nhanh chóng đóng cửa lại.
Tôi trợn to mắt, nửa ngày không khép miệng lại được, bởi vì, người đàn ông trong phòng tắm kia thế mà lại không mảnh vải che thân... Trọng điểm là người đó không phải Tư Minh Húc, mà là Cố Khiêm Chi! Tôi đứng ngây ra tại chỗ mấy giây, nhắm mắt lại tiếp tục gào to mấy tiếng, sau đó xoay người chạy ra khỏi phòng, không ngờ lại đ.â.m sầm vào một người khác.
"Cố Tiểu Mộ?"
Tôi chậm rãi mở mắt ra, phát hiện người trước mặt thế mà lại là Tư Minh Húc!
Tôi căng thẳng nắm chặt tay, gượng cười: "Sao cậu lại ở đây?"
"Phải là tôi hỏi cậu mới đúng chứ? Sao cậu lại ở đây?" Tư Minh Húc nghi hoặc nhìn tôi.
Tôi nhếch mép, cười khan: "Tôi... tôi tìm Cố Khiêm Chi."
"Phòng Khiêm Chi bị mất nước, vừa nãy tắm nhờ ở phòng bọn tôi, không biết cậu ấy đi chưa."
"Chắc là vẫn chưa tắm xong đâu." Tôi đỏ mặt nói.
"Sao cậu biết?"
Tôi ho khan vài tiếng, cố gắng giữ bình tĩnh: "Không có, tôi đoán thôi. Tôi vẫn là tới phòng cậu ấy đợi cậu ấy vậy."
Nói xong, tôi xoay người định đi, Tư Minh Húc lại gọi tôi lại, nói: "Đợi đã! Cậu cầm tạp chí của tôi kìa!"
Tôi nhìn cuốn tạp chí trên tay, mặt đầy xấu hổ đưa cho cậu ta, nói: "Thì ra... thì ra là của cậu à!"
Thì ra... nam thần thích mấy cô gái n.g.ự.c to mặc bikini à...
"A, cứu mạng!"
"A!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất