Tiểu Thư Máu Lạnh

Bạch Vi tức tối đứng dậy lườm tôi.Chu Bỉnh Khôn vội xua tay hòa giải: “Được rồi được rồi, công ty không khuyến khích chuyện yêu đương tại nơi làm việc. Chuyện này cho qua, nói và chủ đề chính đi. Phương Dương, cậu nói tiếp đi, nhưng không được nhắc đến mấy chuyện không liên quan như vừa nãy nữa.”

 

Tôi gật đầu, không nhìn Bạch Vi nữa, bắt đầu kể đến chuyện tối qua Ngô Thừa Chí đã mượn máy tôi để gọi điện như thế nào. 

 

Lúc này, chiếc điện thoại để trên bàn của Bạch Vi đột nhiên rung lên, cô ta cầm lấy máy, nói: “Tôi đi nghe điện thoại”, sau đó đi ra khỏi phòng họp.

 

Hình như sau khi lại bị tôi bày tỏ trước mặt nhiều người, cô ta không nán lại thêm được nữa nên mượn cái cớ này bỏ đi ngay. Tôi nói xong, Trương Nghị Lâm lại hỏi tôi có chứng cứ hay không.

 

Đương nhiên là tôi không có chứng cứ, chỉ có thể nói rằng Ngô Thừa Chí đã chuồn từ lâu rồi, chỉ có một người thuê chung nhà khác của tôi nhìn thấy Ngô Thừa Chí sao chép clip thôi.T

 

rương Nghị Lâm cứ nhằm vào việc không có bằng chứng này để hỏi và phản bác lại tôi liên tục, như thể không muốn để tôi có bất kỳ cơ hội trở mình nào.Sự thật đúng là vậy, tôi không thể đưa ra bằng chứng nào được.

 

Sau một hồi tranh luận, Trương Nghị Lâm hừ lạnh một tiếng, nói: “Là người phụ trách hành chính của bộ phận nhân sự kiêm bổ nhiệm và miễn nhiệm, sáng nay, tôi đã đưa ra quyết định đuổi việc Phương Dương, đồng thời xuất trình biên bản hủy hợp đồng lao động. Nhưng giám đốc Bạch của bộ phận tiêu thụ không ký tên đồng ý. Trong tình huống bất đắc dĩ, tôi mới phải tổ chức cuộc họp này. Mục đích chỉ có một, công ty chúng ta không thể chứa chấp một người có phẩm chất không đứng đắn và bại hoại như Phương Dương.”

 

“Bây giờ, tôi đề nghị trực tiếp vượt quyền bộ phận của giám đốc Bạch, đuổi việc Phương Dương, dùng cách bỏ phiếu để quyết định. Nếu mọi người đồng ý, mời giơ tay biểu quyết.”

 

Nói rồi, Trương Nghị Lâm giơ tay lên đầu tiên, một sếp nữ bên cạnh ông ta cũng giơ tay lên theo.Sau đó, những người khác liếc mắt nhìn nhau một lúc, cũng lần lượt giơ tay.

 

Trong sáu người, chỉ có Chu Bỉnh Khôn và một lãnh đạo khá cao tuổi khác là chưa giơ tay.Bốn đấu hai, hay thậm chí là bốn đấu một.

 

Vì Chu Bỉnh Khôn là tổng giám đốc, nên thường sẽ không trực tiếp tỏ thái độ, mà sẽ nhìn thái độ của cấp dưới để quyết định.Xem ra Trương Nghị Lâm thắng rồi, tôi vẫn phải rời đi thôi.

 

Khi Trương Nghị Lâm vừa định lên tiếng như đang lạnh lùng liếc nhìn tôi, cửa phòng hội nghị lại bị đẩy ra, Bạch Vi đi vào, theo sau cô ta còn có một cô gái rất xinh đẹp, đó chính là Chung Lâm.“Chung Lâm? Sao cô lại đến đây?” 

 

Tôi vô thức buột miệng hỏi. Đối diện với tình cảnh này, Chung Lâm có vẻ hơi căng thẳng.

 

Đầu tiên, cô ấy lịch sự gật đầu chào hỏi với đám Chu Bỉnh Khôn, sau đó mới lên tiếng: “Tôi lo anh bị đuổi, nên mới đến đây. Dẫu sao, tối hôm đó anh cũng đã cứu tôi, tôi không thể nhắm mắt làm ngơ được.”

 

Nói đến đây, Chung Lâm đột nhiên lấy điện thoại ra, chĩa màn hình về phía tôi, nói: “Phương Dương, đây có phải là người giàu có mà anh đắc tội đó không?”

 

Tôi ngẩn ra, híp mắt nhìn không rõ, Chung Lâm vội bước tới đưa điện thoại cho tôi. Trên màn hình điện thoại có một bức ảnh, một chiếc Maserati có đuôi biển số xe là ba số tám, có bốn người đứng cạnh chiếc xe, một bên là Cung Chính Văn và tài xế của hắn ta, bên còn lại là Ngô Thừa Chí và Chu Miểu.

 

eyJpdiI6ImUyWG1qdFJoV1o1TVNzWHlRekVEWmc9PSIsInZhbHVlIjoiNzc4eUw1eGlLR25RQzdQdXVEOTlVb3FDSWJyMWJpK1RrSVVQd2lrRWlScUNRRHQ5RDM2enlYMFpWQTQ1VThJWEwrQjRcLzJzV29sNkpaU1BCeUl5TGw2RXVkcnRYTXNjS3kweUthUUVueTFGQzVwSnhTVXdoTm1FYmE3dnJKRkRjZ2t4R1RXREFaYjduMGpSYUtCUnVqNGNFeEZFWXlPQ3RjbDJGeXdkalRjNHF6N0ROMmE0aUVjMkU5b1pTYjdscmh5WW5FbUplZmxuTXlOem5iTktRMkpXMGNOSk4rRk1nTUo2RzBzWUlxS3ludFBcL2VPNlFlcmlxXC9SbEplTHU4TCIsIm1hYyI6Ijc5OWJhYWQxMjczMTM5ZTAwODIzY2M4MDIxZDZkZjI4YmI1YzI4MTM4NjExZTA0MzljMDM0ZTBiNGU2ZDgzZTQifQ==
eyJpdiI6IjVoczZrUTlxUThhQ1ZUNkc1NHA2amc9PSIsInZhbHVlIjoiRlhcL1pxcmRlbHVcL1JZajJVMVI4NlpNaTJmTVlQWGszUlwvcEVpSzN0NjV3eFpOaWYxdVYxYm1JWDRXQkJ2eDQyXC9DYXJxYmpneUVzYm9ZVHNvMm5XYzFBPT0iLCJtYWMiOiJmYmJiY2JjNDA2MWMyYWY1NTZkY2QzNWFjMTIyZDAxZjJhY2U2ZDdjOWUxOTYzNTIwYTJmYjk2MmM1M2E0ZWMzIn0=

“Tôi đã bảo tôi quen đồng nghiệp của họ mà. Trưa nay, sau khi anh ra ngoài ăn cơm, tôi đã gọi cho người bạn đó, hỏi Ngô Thừa Chí và Chu Miểu có từ chức không, tiện thể kể chuyện của anh luôn. Ai ngờ, bạn tôi nói hôm kia khi tan làm, cô ấy nhìn thấy Ngô Thừa Chí và Chu Miểu đang nói chuyện với một người lái xe sang ở dưới công ty. Sau đó, thấy biển số xe đẹp quá nên cô ấy mới tiện tay chụp ảnh lại.”

Ads
';
Advertisement