Tiểu Thư Máu Lạnh

Sau vụ án bắt cóc, nếu kết quả điều tra của giới cảnh sát Xiêng La bị lan truyền về nước thì càng bất lợi đối với gã, vì lúc đó kết quả điều tra của cảnh sát trưởng Natcha là Tào Văn Hoài đã cấu kết với Cung Chính Văn, dụ dỗ Alava tới quán bar đồng tính, quay clip đồng tính, mục đích là dùng video để uy h.i.ế.p Alava, thậm chí cấu kết với đám côn đồ địa phương để dọa nạt khách hàng.

 

Nếu chuyện này mà bị truyền ra trong ngành thì gã nhất định không sống nổi trong cái ngành này, dù sao một phó tổng giám đốc mà làm như vậy với khách hàng thì không ai muốn hợp tác với hắn.

 

Khả năng cao là Tào Văn Hoài đã bị Maddie Kerr sa thải. Lâm Lạc Thủy là bạn gái của gã, cũng là trợ lý của gã, có khả năng là cô ấy cũng bị sa thải. Nhưng…chuyện này thì có liên quan gì tới tôi chứ?

 

Lâm Lạc Thủy sống có tốt hay không chả liên quan gì đến tôi. Còn Tào Văn Hoài, đó là do gã tự làm tự chịu, nếu không phải lúc đó gã tìm tới Bansha để đối phó tôi, còn cấu kết với Cung Chính Văn hãm hại tôi thì bây giờ cũng không đến nỗi thế này.

 

Cung Chính Văn còn bị đánh gãy cả chân rồi, gã còn may mắn chán. Đang suy nghĩ thì Từ Triết nhắn trong nhóm chat, bảo là đã liên lạc được với tôi rồi, còn tag tôi vào.

 

Tôi nhắn một tin, bảo là rất xin lỗi mọi người, hai hôm nay tôi hơi bận nên không chú ý tin nhắn trong Wechat.

Tôi hỏi mọi người đến cụ thể vào thời gian nào, có mấy người, bảo bọn họ xác nhận xong thì nhắn lại cho tôi, tôi giúp họ tìm khách sạn.

 

Lúc đó nếu tôi không bận lắm thì sẽ tới sân bay đón họ, nếu mà bận quá thì sẽ có người của khách sạn tới đón họ.

 

Họ bàn bạc rất lâu trong nhóm chat, cuối cùng quyết định xong số người và lịch trình, họ sẽ đi Chiêng May chơi hai ngày trước, sau đó bay tới Bingkok, chơi hai ngày ở Bingkok, sau đó bay tới đảo Phuki chơi ba ngày.

 

Tôi nói tôi có thể dẫn họ đi chơi ở Chiêng May, nhưng tôi không quen thuộc Bingkok và đảo Phuki lắm, phải tìm hướng đưa viên du lịch, rồi tôi bảo Từ Triết tổng hợp thông tin của mọi người sau đó gửi thông tin và lịch trình gửi cho tôi nhanh nhất có thể.

 

Lần này có tổng cộng chín người đến, toàn là các bạn đại học cùng lớp với tôi ngày xưa, trong đó có cậu ấm nhà giàu, cũng có người tự mình lập nghiệp giờ thành ông chủ công ti, mấy người đó đều khá rảnh rỗi.

 

Trong đó trừ Từ Triết và Lâm Tĩnh thì mấy người còn lại tôi chưa hề gặp lại họ kể từ khi tốt nghiệp đại học, vì mấy năm kể từ khi tốt nghiệp tôi đều không thể tụ tập với họ, sau đó khi bọn họ tổ chức tụ tập thì tôi lại đang ngồi tù.

 

Lúc ở trường, mấy tên cậu ấm kia cũng không thân thiết lắm với tôi, vì tôi đến từ nông thôn, không chơi được với họ.

 

Còn mấy người còn lại thì quan hệ ngày xưa cũng khá tốt, nhưng lâu lắm rồi tôi không gặp họ, thế nên cũng hơi xa lạ.Nói chuyện với họ trong nhóm chat một lát thì tôi tắt Wechat đi.

Tôi do dự chốc lát rồi thay quần áo, đi ra khỏi phòng rồi gõ cửa phòng Bạch Vi cách vách. Rất nhanh sau đó giọng của Bạch Vi đã vang lên bên trong, tôi đáp một tiếng, cửa phòng mở ra ngay.

 

Bạch Vi mặc một cái váy ngủ màu trắng, rất mỏng, thậm chí đường nét cơ thể cô ấy còn lờ mờ ẩn hiện sau lớp vải mỏng.

 

“Giám đốc Bạch, tôi không đánh thức cô chứ.” 

 

Tôi nói với giọng hơi áy náy.“Không, tôi không ngủ sớm thế.” Cô ấy không để tâm lắm.

 

“Mấy ngày nữa mấy người bạn đại học của tôi đến Chiêng May du lịch, lúc đó tôi có thể xin nghỉ hai ngày không? Hai ngày hôm đó vừa đúng là cuối tuần.”

 

Dạo này, để làm kịp tiến độ dự án của BTT, nhóm dự án tăng ca tất cả các ngày cuối tuần, không có thời gian nghỉ ngơi, thế nên tôi mới phải xin nghỉ.

 

Bạch Vi chỉ suy nghĩ chốc lát rồi gật đầu: “Ừ, được. Đơn vị hành chính không đi làm vào cuối tuần, tôi cũng không đăng ký cho công ti con được, lúc đó tôi sẽ tới BTT giải quyết chuyện dự án thay anh.”

 

“Cảm ơn.”

 

“Không có gì. Phải rồi, bạn của anh chỉ tới chơi hai ngày à?”

 

“Họ ở Chiêng May hai ngày rồi đi Bingkok và đảo Phuki.”

 

“Anh không đi với họ à?”

 

Tôi lắc đầu: “Không, họ đi những năm sáu ngày liền, lâu lắm, tôi sợ làm trễ nải công việc.”

 

Bạch Vi suy nghĩ: “Nếu anh muốn thì đi cũng được, giờ dự án của BTT đã tới giai đoạn thử nghiệm rồi, không còn nhiều việc như trước nữa, sắp xếp xong thì anh giao cho đồng nghiệp khác phụ trách là được.”

 

Tôi do dự chốc lát rồi hỏi: “Lúc trước không phải cô nói là muốn tới đảo Phuki à? Lúc đó…hay là cô đi với bọn tôi?”

 

Hình như Bạch Vi không nghĩ tôi sẽ hỏi như vậy, cô ấy sững sờ một lúc rồi cúi đầu do dự chốc lát, nói: “Lúc đó để xem tình hình thế nào đã. Nếu không bận thì tôi sẽ xem xét.”

 

“Được, nếu đi thì báo trước cho tôi để tôi sắp xếp phòng khách sạn.”

 

“Được.”

 

“Vậy cô nghỉ sớm đi.” Tôi cười với cô ấy rồi đi về phòng mình.

 

Vừa mới đi được hai bước, tôi chợt nghĩ ra một chuyện, lại quay người hỏi: “Giám đốc Bạch, dạo này cô có biết tin gì về Tào Văn Hoài không? Gã còn đi làm ở Maddie Kerr không?”

 

eyJpdiI6InNMVGRvVWc0QndHMll6eEdzT1VBaEE9PSIsInZhbHVlIjoiWDMrNkhtdnVLZGF1RHJXSEQ1YXZHVzdhbWg4MERCdm9vMld6dmc3bGhuc29VbEFNUUZEWTlnZVJSMnpFeWtMcXpNQVBUN29BVW05d25yMVNzem95WU1WVE5VTzdFVnNjblFwcUNDNVwvZkM1aXNFMG8zUm5oNnJlbTl4Y3dTdkVSeXF4Y211UU1LSUMwXC8zUHgrTUt2K2w2emRMcFNrYkxQWlpVZVwvY2RxTnJDUkM4OVhvUzBvRjBTNWZoVjBDd0swVjFKV01yRXRPekx2RGhPZlR1UlJuSE9jeXBXZ1JzS0lWSTBhc005aVoyQ3ZSNno2OWY2ZjJOczdLXC9KYitaYTVLd3JTQXdKVjdyMGcxOUVoQUVWbkxvR0hubGRqOVFyM0lkY21URVdmY2ozM05UdlwvcUpVWUVONlpBVHJUTDczZnRJS0NRY0RHOFlOaDVXS1VCZXIxVmRpYVgzbUk0K29pZFdYclFlV1A4cVFha1wvdFEyWU9haWdRWkViWTlzek40R0oyXC82aUlNd0dGRWJnWk9OdUJ5dnU1djU4T2pcL1Zub1VPRGZwZCtZbERRZVl0bWlkNzlzaytOTFE2RUNNMWlJWmtaejhsalBteUl2NUN4VjVBUUt3UU9SU3ZBaWZqc1AwSU1ndHFuSStHdWJ2clwvbTQ0WDdMWHRMTXh3UWFCanV1TUZyaThtcW55VytMUGMwOGJyZ3RYTjIzOUZcL3lmZ3NhbzhYWkNuYVwvZXZnVVVcLzdEZ055XC96aEdZcFZ2OHhEVDdQWk9SckRlSWpLK0t2R1ZYakxnVnc9PSIsIm1hYyI6ImI5MTg1ZGYyZDZhOWM2ZjJlZGVlNWY3ODJjMWUxZTRjN2RiOTdkYjQ0MDYxZGIwNWM0OTQyODg0YjdhOGQ1ZDkifQ==
eyJpdiI6IjBMQkRGOUhWMTlLdTM2SHcrbnN0enc9PSIsInZhbHVlIjoiTXgyQVk1bExEcFlIZ0lzcmZwUWw1c3hpTWlCXC8rWXFqQVJaQXM0Z285OXpEZDhXVVRiQ2RDSjBobnM0Nk84c1ZsXC92K2hOZEdrbnhNTTdpYmFtR0pIUT09IiwibWFjIjoiMmI2YTMwNjVjYThjMzFjYzIyY2FlYWRkMzkyOTQzZWZmYTNmYTEzN2RlMjBjM2I3NWZiZWUxNjM1NDdiMzZiMyJ9

Tôi không biết nên nói gì, chỉ gật đầu.

Ads
';
Advertisement