Tiểu Thư Máu Lạnh

“Anh Đồng, hiệu ứng thương hiệu của quý công ty chỉ ở Hoa Hạ mà thôi, về phần làm việc thì thật ra những chuyện chúng tôi làm trong hạng mục này cũng không hề ít. Cứ xét về giấy phép bảo vệ môi trường và giấy phép xây dựng, chúng tôi có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian và chi phí cho quý công ty, còn có thể giải quyết được rất nhiều vấn đề hành chính lẫn phi hành chính.”

 

“Nếu anh hợp tác với công ty bất động sản khác, chắc chắn bọn họ sẽ không làm được hai điều này, nhưng chúng tôi thì có thể bảo đảm tuyệt đối trên hai phương diện này cho anh.”

 

Đồng An Chi lắc đầu cười cười, rõ ràng cũng không đồng ý với lời nói của Đỗ Minh Cường.

 

Cứ như vậy, hai người bắt đầu cò kè mặc cả, tôi ngồi bên cạnh tập trung tinh thần phiên dịch cuộc nói chuyện của hai người họ cho Suchat và Sangsu nghe, nhưng cơ bản cũng không theo kịp được tốc độ của bọn họ, mà chỉ có thể nhặt nhạnh ra những điểm chính để thuật lại mà thôi.

 

Trong vấn đề này, gần như cả hai bên đều không hề nhường nhau một nào, sau khi bàn bạc hồi lâu, Đỗ Minh Cường tỏ ra rất bất lực, dang tay cười khổ rồi lại bắt đầu nhỏ giọng thảo luận với mấy người Suchat.

 

Đối với bọn họ, sự khác biệt giữa 15% và 10% có thể rất lớn, nếu như tổng đầu tư là 15 triệu baht, khoản hơn kém 5% chính là 75 triệu baht, đổi sang tệ cũng xấp xỉ 20 triệu, đó cũng chẳng phải một con số nhỏ.

 

Tôi đang nghĩ, nếu người đàm phán với Đồng An Chi hiện giờ không phải Đỗ Minh Cường và Suchat, liệu có khi nào ông ấy cũng sẽ không cò kè mặc cả giống như thế này không?

 

Trước kia khi chạy doanh thu, tôi cũng đã từng gặp rất nhiều tình huống khách hàng ép giá sản phầm, có thể nói là tập mãi cũng thành quen, nhưng đó chỉ là đối với các hàng hóa mua sắm thông thường mà thôi.

 

Còn cuộc đàm phán giữa Đồng An Chi với Đỗ Minh Cường và Suchat là mối hợp tác hơn 1 tỷ, mặc dù chỉ là baht, nhưng quy đổi sang tệ cũng lên đến vài trăm triệu, cuộc đời tôi chưa từng tiếp xúc với loại đàm phán ở đẳng cấp này, hiện giờ tôi mới phát hiện ra nó cũng không giống với những gì mà mình tưởng tượng và nhìn thấy trên tivi.

 

Hai bên đàm phán với nhau không hề có ánh mắt sâu xa, cũng không phát hiện thấy khí thế của ông chủ lớn nắm trong tay tài sản lên đến hàng chục hàng trăm triệu gì.

 

Các cuộc đàm phán tôi xem trên ti vi đều là hai bên đưa ra kế hoạch và giá cả, miệng lưỡi trơn tru diễn giải một hồi, sau đó các sếp sẽ thờ ơ nói một câu “Đồng ý”.

 

Nhưng giữa Đồng An Chi và Đỗ Minh Cường chỉ cau mày trợn mắt ra sức tranh luận đấu lý, thảo luận từng ly từng tí về giá cả thôi, trông chẳng khác gì phường chợ búa.

 

Tôi nghĩ chắc là phương thức và đối tượng hợp tác đều khá đặc biệt, nên Đồng An Chi mới dùng thái độ này để đàm phán chăng.

 

Dẫu sao đây cũng đã vượt qua phạm vi hợp tác kinh doanh bình thường, có thể coi là đối tác đặc biệt được rồi.

 

Cũng có thể vì hợp tác với người xa lạ ở nơi đất khách quê người, để có thể nắm giữ được nhiều thứ hơn trong quá trình hợp tác sau này, nên bọn họ mới cố tình cho phía đối tác thấy thái độ kiên quyết không nhún nhường của mình.

 

Sau khi cò kè mặc cả hồi lâu, Đỗ Minh Cường đột nhiên đưa ra một chiêu sát thủ: Trước kia, ông ta và Suchat đã khống chế cổ phần của một công ty bất động sản tầm trung nằm trong địa phận Chiêng May. Họ đồng ý dùng công ty này thành lập một công ty mới để hợp tác với Đồng An Chi, thậm chí còn có thể dùng cách thức sáp nhập và thu mua.Cũng có nghĩa là ông ta đưa ra hai phương án hợp tác mới với Đồng An Chi, một là dùng công ty A của họ và công ty B của Đồng An Chi hợp tác thành lập một công ty mới là C.

 

Dù là công ty mới, nhưng có thể nhận được vốn từ hai công ty mẹ. Phương án còn lại là để Đồng An Chi sáp nhập với công ty A của họ, sau đó công ty này sẽ vẫn là A nhưng do Đồng An Chi nắm giữ cổ phần, đồng thời xây dựng lại kết cấu tổ chức trung tâm, người điều khiển thực tế đổi thành Đồng An Chi.

 

Nhưng điều kiện tiên quyết là Đỗ Minh Cường và Suchat không cần bỏ ra 15% vốn giúp Đồng An Chi nữa.

 

eyJpdiI6ImhnQXB3bk56K2FZQnQ1RE8yYkM0aXc9PSIsInZhbHVlIjoiOWlvaWFLVysreWRWK0hBUHNCNzZkUUszblBCM0lhTktMZzgxVzh0VEhJUEdwZ3U2ZXRIR2VUZVo2Q2c5dnp5V3ErczlYZEVEcjlwM09xM05KWXQ1SzVkVjlWYjZ6blBtRjRsOTRYQXIrRDR5dEZLSFRzeW1nQzJRamJaRGVuMmZUTEhQVzlBaVg2bnZ4aEVHZ3pjdEZNKzFFMWF2bWxpZ0RScjI4T2R0bGhOVkVUVEhiWUczS1VpMTNzVjEyMXQxMDk2eDJXam5TWTRuaE5yRENodnlxY3hON3pQQTdMRUZoZW5ub2tmYXc1RUpmM3hyUG04XC9yQlA5NndWaUE5WW85UnRCcDFcL1l6MGpEQ0pPTEw5ZEM1Vmo4TG1SVG9GRGoyRkRhWkxaQndwNEoyd0ZMV0lXSlI0Y2FuUWM0VEZlSTRGRmpJSGY5amFxak5DRlVjN3NZOGdlRE1UM1Z5RFc0Q21pcFNBSlF5Z3NRcVYrcHBiYmV0RUtcL3BtQTIzMnlwXC9lNDRcL3V6bUMyNFA5dldvYUNzaUdIWDJaanZBQ2VBSmlUaFljOEdKbm52QjJITUdEVE9aZW9sb1I5RXM3NE5odWlGK3dBY0lMREF0VUZCVGlvNkt0ZjRUeGxFRnowakFtSFpSNkM4RHNqbVF4VmFyTDZ0VE9yXC85K0g3MlY0TVEiLCJtYWMiOiJlMmY3NjA4NGNlOWQzM2FhMzA4NjVmMjMzY2IwMmEzZjZkZWIwZjVkMGFhYTQ5ZDZmNDFjYzhmNzE0ZjU5OTVlIn0=
eyJpdiI6IkxiUG45eFVDK1ZQXC9QNk9HdmZmaFBRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlQrN1ZOOEZab1BaVTRRUzIzZ3ZwbEdydjRYRyt1QnNRRzhVdnRKa21teWFFNFlkZm1wNFY1NTZvXC8xWnhxVGpiTEl4MnZHbGJHVkl2N1hxXC9FSzgzZVE9PSIsIm1hYyI6ImUzNzc2M2ZkNjVmMzkyMTBkMWY3MjdlZGUzYTQwNjZiZDY3YjdkN2QzMmQyZjMwMDFjNWU1YTQ4ODg5YTRhMzkifQ==

Sau khi Đỗ Minh Cường nói xong, Đồng An Chi thấy hơi ngạc nhiên, sau đó ông ấy lắc đầu mỉm cười khó hiểu, rồi lại hơi nhíu mày trầm mặc.Thật ra, tôi cũng không ngờ Đỗ Minh Cường và Suchat còn giấu chiêu này.

Ads
';
Advertisement