Tiểu Thư Máu Lạnh

Sau khi cho tôi thêm 1%, Đồng An Chi chỉ còn lại 48% cổ phần, tôi giữ 3%, Đỗ Minh Cường, Suchat và Sangsu giữ 49% còn lại, vậy là cao hơn Đồng An Chi.

 

Nhưng Đồng An Chi vẫn là cổ đông lớn nhất, vì Đỗ Minh Cường và Suchat phải chia một ít quyền nắm giữ cổ phần cho Sangsu, tỉ lệ mà Sangsu nhận được chắc chắn cao hơn tôi.Nếu là 5% thì công ty của Đỗ Minh Cường và Suchat chỉ giữ 44%, vẫn thấp hơn tỉ lệ mà Đồng An Chi có.

 

Từ việc Đồng An Chi lấy thêm quyền nắm giữ cổ phần cho tôi thì có thể thấy, ông ấy có vẻ lôi kéo người trung gian là tôi hơn, cũng có nghĩa là ông ấy muốn tôi cố gắng duy trì trạng thái cân bằng.

 

Sau vài giây yên tĩnh, Đỗ Minh Cường và Suchat khẽ thương lượng với nhau bằng tiếng Xiêng La.

 

Một lát sau, Đỗ Minh Cường mới ngoảnh lại, gật đầu với Đồng An Chi nói: “Anh Đồng, chúng tôi đồng ý với phương án tỉ lệ nắm giữ cổ phần của A Dương mà anh đưa ra. Giai đoạn đầu, anh chuyển nhượng 1% quyền sở hữu cổ phần cho cậu ấy, sau đó mỗi người chúng ta để lại cho cậu ấy 1%. Đến lúc đó, để cậu ấy mua chỗ quyền sở hữu cổ phần này theo giá tỉ lệ bỏ vốn.”

 

Đồng An Chi cũng gật đầu: “Vậy chuyện này quyết vậy nhé, còn vấn đề hợp tác, để tôi suy nghĩ thêm vài ngày. Đến lúc đó, tôi sẽ cho các anh một câu trả lời chuẩn xác.”

 

“Được.” Bàn đến đây, Đỗ Minh Cường chủ động chuyển đề tài sang những chuyện không liên quan khác, không thảo luận chuyện hợp tác và quyền cổ phần nữa.

 

Tôi thầm nghĩ, nếu không có gì bất ngờ, hai hôm nữa, Đồng An Chi sẽ đồng ý vụ hợp tác này, vì tôi nhìn ra được là ông ấy đã động lòng.

 

Điều khiến ông ấy động lòng chắc là dự án du lịch mà Đỗ Minh Cường nhắc tới. Theo tôi được biết, trước kia, công ty của Đồng An Chi chưa từng kinh doanh về cụm công nghiệp và du lịch, mà chỉ làm tiêu thụ đơn thuần sau khi mở rộng thôi, dù là sản nghiệp gì phát triển ra cũng chỉ để bán, chứ không tự kinh doanh.

 

Dẫu sao, khu vực có thể làm cụm công nghiệp ở thành phố trong nước cũng rất đắt, những xí nghiệp không có thực lực tuyệt đối không dám làm, mà cũng không làm được.

 

Còn dự án du lịch, điểm ở thành phố du lịch nổi tiếng thì người bình thường không làm nổi, đây không phải vấn đề cứ có tiền là làm được.

 

Nhưng những nơi không quá nổi tiếng, làm cũng chẳng kiếm được bao nhiêu, thậm chí có thể còn lỗ chổng vó.

 

Sau khi tạm thời bỏ qua vấn đề bỏ vốn và quyền cổ phần, Đồng An Chi và Đỗ Minh Cường lại bàn một lượt về những điểm có thể xảy ra bất đồng, nhưng không lớn.

 

Đến hơn chín giờ tối, đôi bên mới đàm phán xong.

 

Thấy không còn sớm nữa, Đồng An Chi đứng dậy chào tạm biệt, tôi cũng đứng lên định rời đi cùng ông ấy.

 

Nhưng ngay lúc đó, Đỗ Minh Cường lại ái ngại nói: “A Dương, lâu rồi chúng ta không trò chuyện với nhau, cậu ngồi thêm một lúc đi, lát nữa tôi sẽ đưa cậu về. Anh Đồng, anh không ngại chứ?”

 

Đồng An Chi không hề để tâm cười đáp: “Đương nhiên là không, bạn bè thì nên gặp gỡ nhiều một chút, tôi không quấy rầy mọi người nữa.”

 

Tôi cũng gật đầu: “Được, lát tôi về sau.”

 

Ba người Đỗ Minh Cường, Suchat và Sangsu cũng đứng dậy, cùng tôi tiễn Đồng An Chi ra tận cửa, cho tới khi ông ấy lên xe rời đi mới quay vào trong club.

 

Trên đường đi, Đỗ Minh Cường quàng vai tôi, dùng tiếng Xiêng La nói: “Dương, tôi rất xin lỗi về chuyện cổ phần, tôi và Suchat còn phải chia một phần cho Sangsu nên là…”

 

“Tôi hiểu mà.” Tôi biết ông ta nói bằng tiếng Xiêng La là muốn cho Suchat hiểu chúng tôi đang nói chuyện gì.

 

Sau khi ngắt lời ông ta đúng lúc, tôi mỉm cười, cũng đáp lại bằng tiếng Xiêng La: “Anh Đỗ, 2% với tôi mà nói đã là không ít rồi. Nếu đầu tư 1 tỷ rưỡi, vậy thì tôi được mức đầu tư là 30 triệu baht, đồng nghĩa với việc tôi đã lấy không của các anh rồi. Về chuyện này tôi rất cảm kϊƈɦ các anh, xuất phát từ nội tâm đấy và tôi cũng thấy rất áy náy nữa.”

 

“Nhưng tôi chưa từng chê ít, càng không có suy nghĩ muốn lấy nhiều hơn. Sở dĩ ông Đồng muốn lấy cho tôi nhiều hơn, thứ nhất là vì ông ấy muốn độ quan trọng của người trung gian như tôi lớn hơn và có tiếng nói hơn, như vậy có thể giữ cân bằng trung gian tốt hơn.”

 

eyJpdiI6IndJZmZuYWZJNWxDU09JZG9tWWE2Z0E9PSIsInZhbHVlIjoiR1dGQjZucHZqNWZhdVV0ZWZqTzBWWkdWbU8xdHYrVzVPWEQ0cTgrMXBYQVNWakxTXC9ib0NKWmtLd3FkUXVcL056aVwvOTlwQnJHRU9SOEkzQVNNclNEYWU4dFV4bzFRcG04Vnh3cE83aG1TaE04T3UzQlBORGZaN1p1dHd3UzRJaUpwcTZYM2JJaHZQaHhidkFtSEMxSGYxa0ZaXC9DK0xKbTc0eWlQTWNPTHh2a2pCaG5OUnJwSk9sK3M4NExISmRRbm03RjBMSGVWYzd2YmVoSkVLTmdqczVrVEtzXC9BVUlJK0dEODQ2YmZ6VzQwa01DQmRUOEhUdUErelBhR1ZMTmhnSElSaVY2U1N4aHNOSSs5dndwOW1mdG5cLzNoXC9WcWlteFJPNTArUGZHcUk5eUJOMWdoaFhQb3RBQUdOWHZ0V29VRGU0XC9zeXEwZVwveHNUeER5eXh1QUNEdHhxY2g5NEVaTnBSTGhSUTQzXC9uM09VOXh0TkF1T0d6NHRWZDNuZXdCaktaV1BcL0JuODBoUHg1eGRwN0lkZVp4cldzUjdXdGdTZnR6Qk1YbmFvN1lLbEdRNnE3ZWwwOGRJMkxcL1NcL3BJOTlxOE1cL3A1eG50djREU2V3cTNHWk5SMUNmS3BXdDJxN2lJS3U1RGtJMkh3MkJObU9ORERqc0dKcGpkVFZjcE5uVHhVeGVlVGNTN2d5UXJXa0FURVRGcFRcL2xwTnFXMEZYekIwT2hLZzVlbjJVNEhsdGJFZTNRdTU2cGF2RkxYQWFaS2lvd1hFdHJKSnVIdytBZE5pUE1DUk9XdVlMcEI1d0t4cGNxdll4Zk95YlkzR2R1OHpqRXZuWDZLSGFrZ0tKRHU2SDRxUFUzTWhBZVNoaHdRRExJck1waE8rb1ZTTW15MENaQ1RwWG9neFZDRklOejZZMzBtZVN3WVRpVHBwSzh6K1ZXXC8xT3RUWWFmejdGaVJSdDJLa29GZ1wvRTgwWkpGcUdITXJuU3Y0cnhUT29aclwvOTFpZDdSUkwrSGdMYldXYkZVUDRpZnlVOVRNUEFSSDZJN3VcL0pPNndTYzNKQkdEODNaNFFhbytxSjdvUk95OHJ0bklvVFU4YXM2b2FGUFZWZ280SlZyenA1VFE2RU45aXcyQVZGeUxqRlpCemN0b1V5ZEkzSThhcklwU0lPU0lESnFhbkhRVFh3NStHUm54VksrWFwvTjBrODhnb3JIWlpTSUxXODN4UlVtMkUzUnhTRzJwbVdSTUxmbkl2S3pTSHZmWnZ6QmJlWCtOUkZwTHZpVXArdFFWODRocVF5RXhHVGxvT0F2cE5hclFiNVFIQUxLNXdXZVR6VFlsT1pLZW93WGtvUE1zK3oxNUwyMk5mYTljbVhoeDAxQUI2MjdCbVZCRUJuR1dpUXd4OXRrKzJOd0IyZk55Qk1ZQ2JNY05ZRnZFd2pYVUVOZTdaZzlEeUkzeVJTYmtabUhsZTRvTENZaFVQU3hDSTkxN2FHT1F0NlNnN0VXa25ZYWpcL2gralZnYmkxT2lRdU9KN1cwdDh6anlWRkdlcEZPNXdmWFdFUlQ1aDVHbUFBM3d2MHM1bTk1Y1FESVJIQTIwVjkzT1ZGRXdQaEdCS2kyZXErK2ZMdzhjSzZpWFVkS2hzTUdCcThxdGhMa1JRWEJISkltdVwveWtibHdReWppQkVldk1KWWt0cUVUNkZuMmlHeUtxV2lad0Q3eTVEZVwvN0V5WTNJc2YyMUU1blwvVURWOG9LK1wvZjIzdVhub2ErMTZ3dlkweVRudEJhM1FkOTJzM0Rrc001RW1NZVwvSXd6MUFyemdPRXN4dlhNallWYWN5eE5odmRudmFweGExMkhkdkdZUWFsdGRoVG9CUE8zXC9TVmNZdnVuVVwvbW12OXZBbWhDMkNqV0NqUzQwUlJldDhsdURqR3QrdFwvczVBVTVaWnN6ND0iLCJtYWMiOiI5NzdlMmZiMDJlNDFkYjQxMWZmZDEwYzI4ZTkwNjNhNmZhNGQxMTBlOWQ3NGRlZDRmZGE5MjFiMWVkMGQ1MTIzIn0=
eyJpdiI6IlNMdDZHWTVwSUhtaklhelBycm91VFE9PSIsInZhbHVlIjoiTFhndnJjMXFOSEZIeXkyQU5pMGFVVkppT25taktybDNSTDZmNFwvb3B3RmZGbTkwOTRXakZUN0pmS0R2N3hxSWpUUVwvbStveXNMN01CU0VUUEowajRLQT09IiwibWFjIjoiOTkwN2NhNDA4M2NmNTEwNmExN2RhNDM5ZWFmODU3ZGNkY2VhY2EzZWVjODQ5NDRkYTZkOWJlYzhlZTI0YzZkNSJ9

“Còn về anh và ông Suchat, hai người không nợ nần gì tôi cả, ngược lại còn giúp tôi không ít chuyện, tôi chỉ ở giữa bắc cầu giăng dây mà thôi, đâu thể mặt dày đòi các anh nhiều hơn, tôi còn đang thấy áy náy lắm đây này. 1% quyền hạn đó cứ để đấy cho Đồng An Chi thấy là được, đến lúc đó, tôi sẽ không mua, chờ đến khi nó hết thời hạn luôn.”

Ads
';
Advertisement