Tiểu Thư Máu Lạnh

Không thể nào, chắc do lâu quá rồi tôi chưa động vào phụ nữ thôi. Cũng có thể là sau khi phát hiện có một cô gái thích mình, có một loại suy nghĩ đắc ý và thỏa mãn nảy sinh trong tiềm thức của tôi, hoặc là biểu hiện của tâm địa gian xảo rung động tận nơi sâu thẳm tâm hồn thôi.

 

Có lẽ là cả hai lý do này, thật sự rất lâu rồi tôi không động vào phụ nữ, sau khi phát hiện có một cô gái không những xinh đẹp, mà còn rất có khí chất mến mộ mình, có thứ gì đó trong sâu thẳm nội tâm đã khẽ bị rung động.

 

Vừa nghĩ vậy, tôi lập tức tự nói với mình như thế là không được. Tôi không phải là chính nhân quân tử gì, càng không phải là thánh nhân hay kẻ trăng hoa.

 

Nhưng tôi có nguyên tắc làm người của mình, cũng luôn tuân thủ ranh giới đạo đức cơ bản.

 

Nhưng nghĩ lại thì tôi cũng đâu có gì sai, dẫu sao tôi cũng đang độc thân, cũng chưa chính thức yêu đương với Bạch Vi, cho nên tôi vẫn có quyền lựa chọn chứ.

 

Nếu tôi chọn Ôn Hân, có lẽ tôi sẽ được đáp lại ngay, đối tượng này có gương mặt xinh đẹp, khí chất xuất chúng, vừa tài hoa vừa giàu có, đúng là hoàn hảo.

 

Nhưng hình như tôi không thích Ôn Hân, chỉ là một loại khao khát bản năng tạm thời bị rung động của phái mạnh với phái yếu thôi, chỉ là tính tạm thời.

 

Nếu tôi chọn Bạch Vi, có lẽ sẽ gặp vô vàn khó khăn, có thể vì tính cách hai đứa cũng không hợp lắm, hoặc do áp lực từ nhiều phía hay các vấn đề khác, để rồi cuối cùng không có kết quả gì hết.

 

Nhưng tôi thích cô ấy và cô ấy cũng vậy.Sự lựa chọn này hình như không quá khó, giữa một tình cảm tạm bợ dễ dàng có được nhưng không được coi là tình yêu, và một tình yêu có muôn vàn gian khó, tôi nghĩ phần đông mọi người sẽ chọn vế sau.

 

Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng không biết người ta có chịu cùng mình đối mặt và chiến thắng những thử thách đó hay không thôi.

 

Điều đơn giản nhất là: Nếu chúng tôi thật sự chọc thủng được lớp màng ngăn cách mỏng manh đó, lúc đối mặt với sự phản đối kịch liệt của người nhà, Bạch Vi sẽ làm thế nào?

 

Nếu cô ấy yếu đuối, rút lui và lựa chọn từ bỏ, đoạn tình cảm ấy sẽ không còn ý nghĩa gì nữa.Thế thì tôi thà vui vẻ với thứ tình cảm dễ dàng có được còn hơn.

 

“Anh đang nghĩ gì thế?” Lúc tôi đang ngẩn người thất thần, bên tai chợt vang lên giọng nói của Bạch Vi.

 

Tôi định thần lại, phát hiện thang máy đã đến, các đồng nghiệp đang đứng bên trong nhìn tôi bằng ánh mắt nghi hoặc, còn Bạch Vi đứng bên cạnh cũng đang nhìn tôi một cách khó hiểu.

 

“Không, không có gì, mau vào thôi.” Tôi mỉm cười ngượng ngạo, chờ Bạch Vi ngoảnh sang hướng khác và đi vào thang máy, tôi cũng đi vào theo sau cô ấy.

 

Các đồng nghiệp và Bạch Vi thảo luận về chuyện dự án và hỏi han chuyện công ty con, cùng các vấn đề như nếu phải cắt cử người sang công ty con thì lương bổng với đãi ngộ như thế nào… trong thang máy.

 

Mấy hôm trước, Bạch Vi đã tổ chức họp một lần, công bố quyết định sẽ mở công ty con ở Chiêng May, hỏi xem có ai đồng ý ở lại đây hay không.

 

Mấy ngày nay, đây chính là vấn đề mà các đồng nghiệp thảo luận nhiều nhất. Đương nhiên, trong quy định điều lệ tương quan, xí nghiệp mà người nước ngoài đầu tư bắt buộc phải thuê bốn công dân Xiêng La, hoặc sau khi giải quyết chế độ an toàn xã hội cho bốn người này xong thì mới được thuê một nhân công nước ngoài. Ngoài tôi ra, những đồng nghiệp khác đương nhiên là nhân công nước ngoài ở Xiêng La.

 

Tôi không nói cho họ biết chuyện mình được nhân danh hiệu Công dân vinh dự ở Chiêng May, kể cả Bạch Vi.

 

Nên chắc giờ họ vẫn chưa biết chuyện này, trừ khi có người biết tiếng Xiêng La tình cờ đọc tin tức có liên quan. 

 

Số lượng nhân công nước ngoài bị hạn chế, nên không phải ai đăng ký cũng được ở lại.

 

Bạch Vi chỉ đang trưng cầu ý kiến của họ thôi, nếu có người đồng ý ở lại, cô ấy còn phải lựa chọn dựa theo yêu cầu của các khâu trong kết cấu tổ chức.

 

Không có quá nhiều người đăng lý, chỉ có lác đác vài người, chủ yếu đều là vì mức lương và trợ cấp cao khi được điều động sang nước ngoài làm việc.

 

Bạch Vi không hỏi tôi có ở lại hay không, vì lúc trước chúng tôi đã bàn xong rồi, tôi sẽ là người phụ trách công ty con ở Xiêng La. 

 

Đây cũng là điều khiến tôi khá đắn đo gần đây, Đồng An Chi đã nói rõ rằng nếu ông ấy hợp tác với đám Đỗ Minh Cường, ông ấy muốn tôi qua làm trợ thủ cho mình.

 

Trợ thủ ở đây chưa chắc là trợ lý, mà có thể là lãnh đạo của một tập thể hay nhân vật chủ chốt của một bộ phận nào đó.

 

Nói chung là một vị trí có thể giúp đỡ thực chất cho ông ấy ở các phương diện nào đó và có thể nỗ lực và công hiến cho dự án. Bên đó có cổ phần của tôi, nếu tôi sang đó, cũng coi như là làm công cho chính mình.

 

Nhưng nếu ở lại Phần mềm Trí Văn, tôi chỉ đơn thuần là một người làm thuê thôi.

 

eyJpdiI6ImVSMmhrODJaSCtKQldXUFp5ZlJcL0hRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlpsTXdRWUVrQUJ1U1QyNjU5K0FTVERNdTQ0cFFoQTdkY0RpZTV1Q0g4TFlvUjZnSU1XZ3FxaFlWUExcL002Uis4NThseEhmM1liRklXY2ZwSkZBYll5dEZMQm14Y001WUVNYzJYTFpOdnRhczhZR1FCV2ZhRVo1MEhmbTdYSFBIK2xYYWhYMGZHRlVadCtVK0JRVnh6NElPTmJ1dFVhN09McnJ0SnVMZ0ttSVJqdUk0OUM3QXlVQVVkSUZ1TDN5b0FpODFTTGNSOTJzeFBsak9DXC90ZHlwQzBxZjBpTVdjVUZraktVNzIxS2JTNGdadHFtS0FtU3dsWUJhWTUrdzFWaGlRdHpCTjduQ2ZpeUd4RVVjTWZYZ3JzcWxrd1pndmxmV0t4M3dGU0RmMEVPSTNNRXVqTFwvUDBUVTkyYjJaYmFXRHNyZ0s5ekJBa1wvdXpBTTkxYWhpenlMYXBVb1EwVjlxMUN1Zm15Kzd2ZnYrdG02STJITG5IRldsUWsyajVHbndQdDNZZW5kYUpYdkRlZ2pIK3BzODArd0Jmd1d5dzNMUVhFTHRtSzdHOHhRPSIsIm1hYyI6IjBkMjY2ZjNkMzkxODYzMTQzNDRiNmYwZWM1OTFhNDA0YmU3YjVmODdjM2U5OGQxY2I1ZmFlNDI2M2JjYzQ5ZDIifQ==
eyJpdiI6IkpmSGJtbUpEMG1GS3c0cFwvRHd0S0Z3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IldZYVlOcHo1bzRaVzJrTm9KeDk2VFhENXlMN1hZVWQxSitrcW82ZkVcL1BzN2VyYVVFMkJrRDBVY2pvVkMxTUFLKzVwT1c0OEVTS2lZaU9PclFIOXBqUT09IiwibWFjIjoiNmEzYjcxODU2ZGRlZWJmMTczY2QzNjM0Yzc2MmQ4M2E2NGY3MTQ3MjhmOTA5ODllZjUwOGI3ZWY5MzFkYTliMSJ9

Trước kia, tôi đã từng có suy nghĩ bỏ đi, huống chi là bây giờ, tôi sắp có được cổ phần của một công ty bất động sản, nên càng muốn rời khỏi Phần mềm Trí Văn, làm thuê cho chính mình.

Ads
';
Advertisement