“Anh Dương, bộ phim anh Thái xem bức bối lắm, tôi xem mấy lần cũng không xem tiếp nổi”.
Anh Thái hơi bất mãn: “Cái kiểu không có nội hàm như mày đương nhiên là không hiểu rồi”.
A Việt bĩu môi: “Anh Thái đừng có coi thường tôi, không phải bộ phim này nói về chuyện cầm s.ú.n.g giành việc làm ăn với người ta sao, dùng s.ú.n.g là được rồi, cần gì nội hàm chứ”.
“Mày thì hiểu cái quái gì, mày đi hỏi anh Cường mà xem, làm lão đại có cần nội hàm không? Chỉ riêng hai việc đàm phán với người ta và việc quản lý đàn em thôi đã là việc mà không phải người bình thường có thể làm được”.
“Ừm…cũng đúng, dù sao thì tôi cũng không học được kiểu của anh Cường. Với cả hôm nay lúc anh Dương đàm phán ấy, nếu là tôi thì chắc đã lật bàn đ.ấ.m ông ta từ lâu rồi”.
“Thế nên là bộ phim này người bình thường xem không ngấm nổi đâu, tao thấy anh Cường xem cả mấy lần rồi đấy”.
“Sao tôi chưa thấy bao giờ?”
“Lần nào mày về trang viên cũng chạy đi uống rượu đánh bài với đám anh Hắc, tất nhiên là chưa từng thấy. Mấy lần tao đưa đồ đến cho anh Cường đều thấy anh ấy ngồi trong phòng khách xem bộ phim này”.
“Thảo nào lúc nào anh Cường cũng bảo anh tới lấy đồ. Phải rồi, anh Dương cũng xem bộ phim này rồi hả?”
Nghe thấy cuộc đối thoại của họ, tôi dở khóc dở cười, rồi gật đầu nói: “Xem rồi, tôi cũng như anh Đỗ vậy, xem mấy lần rồi”.
Anh Thái đắc ý: “Chậc, anh Dương cũng xem mấy lần rồi đấy”.
A Việt thì buồn bực xoa đầu: “Vậy khi nào rảnh tôi sẽ xem vậy”.
“Được rồi, đi về thôi”. Tôi vẫy tay với họ sau đó đi ra trước.
Anh Thái và A Việt đi theo sau, anh Thái thì thấp giọng giải thích tình tiết của bộ phim và nhân vật trong phim. Bình thường anh Thái vốn trầm tính ít lời, vừa nói đến bộ phim này thì nói rất nhiều, chỉ mỗi quãng đường từ khách sạn đến bãi đỗ xe mà đã nhiều hơn tất cả những câu mà bình thường hắn ta nói trong một ngày.
A Việt thì càng ngày càng giống La Nhất Chính, cái cậu kia cũng giống vậy, bảo họ im lặng thưởng thức một bộ phim có tiết tấu chậm rãi thậm chí nặng nề còn khó hơn cả việc bảo họ đi đ.ấ.m mấy người.
A Việt ríu rít hồi lâu, bảo muốn đi uống rượu, có thể mua rượu về uống không, với cả xách thêm đồ nướng về nhậu.
Tôi hơi khó hiểu, bình thường tên này ghét nhất là ở trong nhà. Cuối cùng, chúng tôi mua hai thùng bia Chang, xách một đống đồ nướng về, còn mua thêm cả một đống đồ ăn vặt ở cửa hàng tiện lợi, mấy thứ như kiểu snack khoai tây đậu phộng thịt bò khô, mấy thứ này đều rất đưa rượu, tất nhiên cũng có mấy thứ như mỳ gói dăm bông bánh mì bánh quy, để phòng ngừa việc nửa đêm đói bụng lười ra ngoài.
Ba tên đàn ông ở chung không thể nào không uống rượu được, tối hôm nay có lẽ chúng tôi sẽ không ra ngoài nữa. Về đến nơi, A Việt làm một chuyện khiến tôi dở khóc dở cười.
Hắn mở tivi kết nối mạng trong phòng khách tầng một ra, tìm kiếm bộ phim “Bố già”, sau đó tay trái một lon bia, tay phải một xiên sườn sụn nướng, nhàn nhã dựa trên ghế sô pha xem phim. Anh Thái cũng cầm lon bia ngồi cạnh A Việt, bắt đầu spoil phim.
Có lẽ sở thích lớn nhất của anh Thái là xem phim, đặc biệt là thể loại phim như “Bố già”, cứ đến lúc này là lại nói rất nhiều.
Nhưng hắn ta chưa nói được mấy câu, A Việt đã huơ huơ xiên sườn sụn nướng trong tay: “Anh có lương tâm tí đi được không? Không biết spoil phim đáng ghét lắm hả?”
Anh Thái chớp mắt, “ừ” một tiếng, sau đó im lặng xem phim.Tôi mướt mồ hôi, xem ra A Việt là một tên lưu manh có chí tiến thủ. Tôi cũng ngồi xuống, vừa uống bia ăn đồ nướng vừa ôn lại bộ phim này.
Nhưng tôi không xem hết, cơm no rượu say xong, tới nửa phần sau của bộ phim thì tôi đứng dậy lên tầng. Tôi đặc biệt dặn dò A Việt và anh Thái, đừng có thức muộn quá, sáng mai tôi muốn đi tập lái xe.
Tắm xong, tôi nằm lên giường, lấy điện thoại mở Wechat ra. Có rất nhiều tin nhắn chưa đọc trong nhóm bạn học, phần lớn là đám Ôn Hân với Lâm Tĩnh tán chuyện với những người khác về phong cảnh trên đảo Phuki, kèm theo là một đống ảnh.
Đáng tiếc là tên khốn Cung Chính Vinh kia tới gây rắc rối cho tôi, nếu không thì giờ tôi cũng đang tận hưởng party trên bãi biển với Bạch Vi rồi, ban ngày thì đi trên bãi biển vắng lặng không người, hoặc là bơi, hoặc là nghịch nước. Sau này không biết còn cơ hội không.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất