Tiểu Thư Máu Lạnh

Bansha vội vàng lắc đầu: “Dương, đâu là số tiền mà cậu phải làm việc cho họ mới có được, cũng có nghĩa là phải đấu với họ mấy lần, trải qua bao nhiêu nguy hiểm mới có được, tôi không thể nhận tiền của cậu”.

 

“Yên tâm đi, tôi cũng đã có phần thuộc về mình rồi, hơn nữa còn nhiều hơn của ông kìa. Phần của ông là tôi thêm vào sau nữa, đặc biệt đòi riêng cho ông đấy”.

 

“Nhưng mà…”

 

“Đừng lải nhải nữa, lúc đầu sao ông lấy tiền của Tào Văn Hoài và Cung Chính Văn thì dứt khoát như vậy, giờ sao lại dông dài thế?”

 

“Không, không phải dông dài, họ khác cậu, hơn nữa…”

 

“Được rồi được rồi, nói là cho ông thì chính là cho ông, cứ dài dòng mãi, mau cầm đi”.

 

Nói xong tôi không quan tâm ông ta nữa mà đi tới ngồi xuống ghế sô pha với đám A Việt. Bansha đứng đó xoắn xuýt một hồi, cuối cùng vẫn trịnh trọng cảm ơn tôi sau đó ôm tiền đi ra ngoài, nói là phải cất vào két sắt.

 

Tôi suy nghĩ một lát rồi lấy điện thoại ra gọi cho Đỗ Minh Cường, hỏi ông ta có ở Chiêng May không, qua đây ăn bữa cơm với tôi. Trùng hợp là Đỗ Minh Cường cũng đang ở Chiêng May, vì chuyện hợp tác với Đồng An Chi, dạo này ông ta cứ chạy đi chạy lại giữa Chiêng May và Chiêng Ray, cứ mấy ngày lại đến một lần, mà hai nơi cách nhau cũng không xa lắm, lái xe cũng không lâu.

 

Nghe nói tôi đã lấy được tiền của Cung Thiệu Bình và đang chúc mừng ở quán bar của Bansha, Đỗ Minh Cường không hề do dự, nói sẽ đến ngay, vừa hay ông ta cũng đang muốn tìm người ăn cơm cùng.

 

Tầm mười phút sau, Đỗ Minh Cường đến và đưa thêm ba tên đàn em đến, tôi đều đã gặp họ, hơn nữa một người trong đó còn từng ngồi tù với ông ta, huyết chiến với tôi ở trong tù. Bansha treo biển tạm ngừng kinh doanh ngoài cửa.

 

Trừ tôi và người của Đỗ Minh Cường, chỉ cho mấy đàn em của ông ta vào. Ông ta còn đặc biệt bảo một đám phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp đến góp vui, trừ một cô gái Hoa Hạ và một cô gái người Tây thì hơn hai mươi cô còn lại đều là người Chiêng La.

 

Hơn nữa đều khá xinh đẹp, dáng người ngon, trong đó còn có cả hai cô gái tôi từng gặp vài lần, thậm chí chủ động trêu chọc tôi, một cô thì khuôn mặt trong sáng uyển chuyển, cô kia thì dáng người nóng bỏng tính cách nhiệt tình.

 

Một nhóm con gái tiến vào phòng, đồng loạt chắp tay chào “sawadeeka”, sau đó có hai cô gái chủ động ngồi xuống bên cạnh tôi, một trái một phải, cô gái có thân hình nóng bỏng hơn tự giác dính sát sạt vào người tôi.

 

Nhóm tiếp viên này đa số phải tốn tiền mời đến, đương nhiên do Bansha trả, khoảng hai lăm, hai sáu người, có lẽ phải tốn hàng chục nghìn baht của ông ta; nếu muốn đưa vào khách sạn thì trả thêm.

 

Nhưng trong đó cũng có không ít cô không cần đưa tiền, ví dụ như mấy cô em tham gia vào đội đua xe, có cả những cô thường xuyên tới quán bar này chơi, điển hình là hai cô gái ngồi bên cạnh tôi.

 

Bansha từng nói họ đều sạch sẽ, tôi cũng không biết “sạch sẽ” mà ông ta nhắc tới ám chỉ điều gì.

 

Nếu nói rằng họ chưa từng chạm vào đàn ông, vậy thì điều đó là không thể, đến thằng ngốc cũng không tin đâu.

 

Phụ nữ thường xuyên tới hộp đêm chơi đùa làm gì có ai chưa từng ngủ với đàn ông, dù ít dù nhiều.

 

Có lẽ câu nói này nên nói ngược lại mới đúng.

 

Tôi cũng không có hứng thú gì với hai cô gái bên cạnh mình, chỉ đơn giản là có người trò chuyện cùng trong lúc uống rượu, nói mấy câu bậy bạ rất lộ liễu hay vài chuyện đùa hạ lưu, sau đó trêu đối phương vui vẻ như mình mà thôi.

 

Thực ra… Tôi cũng từng suy nghĩ về hai cô gái này, nhưng chỉ giới hạn ở góc độ cơ thể, dù sao tôi cũng chẳng phải Liễu Hạ Huệ, cũng có lúc cô đơn và khó kiềm chế.

 

Lại một lần nữa gần như không kiềm chế được, bởi vì cô gái có thân hình bốc lửa quá chủ động, quá nhiệt tình, rất biết cách quyến rũ người khác.

 

So với cô này thì tôi thích cô gái thanh thuần kia hơn, đơn giản vì đây mới là gu của tôi, nhưng mà cô gái này khá rụt rè, không mấy chủ động.

 

Nhưng mỗi lần nhìn thấy Bạch Vi, thậm chí chỉ nhớ tới cô ấy, tôi sẽ lập tức cảm thấy những cô gái này nhạt nhẽo vô vị.

 

Tuy bản thân tôi chưa được thử, nhưng cứ nghĩ tới gương mặt gần như hoàn hảo và đôi chân dài trắng nõn, thon thả của cô ấy, tôi sẽ không thể vừa mắt với các cô gái khác, nhất là khi từng suýt được thử.

 

eyJpdiI6IjZ5Rk53cktid3BxU3VBRTVmVVR3UGc9PSIsInZhbHVlIjoiRm1VTVNkdENFTGFQQTRYMlptYjZjWW5IMmZKbmlDTlhLZDNjYzhycmtLb1FLTUQxcTFpTHo2elRXVUNYZG9GVG5tc2pnaXpObmszXC9jdEl4SWxiWWVneUxMdkkyaUFsWnFpWFRGRE04bW9mSU1BTlFMTTE3TWYrOGRqNVdad0hvVmswVEthTGoyQ0htc05hOVh0R0lxRFBHOTgwK0lxYldmb3JqSG9Rdkx4VHNsQU5oc1ZGQkdOVHIyc3lBUmtTZVJMY04xM1ZBdHZ1UmtKYTltTFNsbmRTbmc2bWNFSGI2UUY0T3piWjJ6bGFUT0hsWElDUnJzTmRYQ1A3SXVcL090QUdDS0VKblJnR3l2cFNzZjRZOE9yc09SYTRHblRENEZLRzJBTEFmclM5Mm1BS1RsdnAwOHkyUDVpMVo3M2JITEZjcW4wN2RDeHNpZThsWEhIZVwvdldpZWx2R0lHWVd2dXplanpkMmk2N1M3UWUxUVVkaEVZU09qc3JJYUlqcjJaSEVUdmNxblYwRWVpRmc1aWF4ZHlaVWJ5eTJtck5JRmwwZTdRT09VK1pTdHhhTm5hTkpGcE03YWVFMjBJVjhaNEdubnhWUWpcL2NMaWlNblJDYkt0UWZkRUEzd2ZTVG9id3RtVklDNFdwcllFSUF4M3FnNjMyOE1pclwveGZRNE9ZM0Z0bkg5RXROVEpcL2R2b3lTMmh4UTF1YlpiQnNHTTZUTHpaTzhrRlNRQit3eUlaKzdmTGp1OG95RTJzTFpnT05qdTArdjlhNFhVK2FLVzdFMGVYWWtVSll4SG9LMFVTRlZkMjlCdFNqRjFhcmZpU0JrQTBzXC9zNmJFZlR0Titpem0zczBBbTM1blZ2MzFVeFNxR2FsV0RBPT0iLCJtYWMiOiI1ZjgyMmMyMGQ3MDdiZTBiNzViMDZjZjI4NGMzN2ZhMDI0ZmZhZTQzYTAxY2MyNWMxMDgxMzgxMTUwMDE0M2Q2In0=
eyJpdiI6IlpKblhmNTJQRUpzMFZqQ2UzbGI4U2c9PSIsInZhbHVlIjoiZHY5eHNRNndZSlJxejJjWUZNdjJlQzR3SjFLUjZLTHVnb0hEZk5RdWJhM29kNUtsRGE3T0NJTlN2Q21HTmFWVExORXlqdzE4aGVVRVlYQVwvZ0hJSXBRPT0iLCJtYWMiOiIwMDFjZGViZjU5MzQzZjg2YjI1ODBjNjYzNzM3NzA4YTI0NTRhYzlhMzFhMzE0NDY4YjY2MTI3Njc3N2RjYmM5In0=

Ngoài những món mà tôi và nhóm A Việt mang tới thì Bansha còn sai người mua rất nhiều hải sản và thịt, đóng gói mang về kha khá món ăn ngon của một nhà hàng gần đó, nhờ đầu bếp của mình tìm vài người bạn tới giúp đỡ công việc trong bếp, để đồ ăn và rượu ngon không ngừng được bưng lên.

Ads
';
Advertisement