TÔI CHỈ MUỐN CHƠI MẠT CHƯỢC, KHÔNG MUỐN CHƠI CÙNG CẬU ĐÂU

 

16

"Trần Dịch, em..."

 

Chiếc ghế kêu két một tiếng, Tề Diễn bật dậy, nắm chặt lấy tay tôi.

 

"Em vẫn đi chơi.

 

"Mà còn không có tôi."

 

"Anh không muốn mà..."

 

"Đúng, tôi không muốn."

 

Tôi có cảm giác anh ấy sắp tức đến thổ huyết, không dám nói thêm gì nữa.

 

Hôm đó, khi lướt Bức tường tỏ tình của trường, tôi lại thấy bài viết mới của cái cậu "nam tiểu tam" hôm trước.

 

【Người tôi thích vừa hôn người khác, vừa ngủ với người khác, nhưng vẫn thường xuyên tìm tôi.】

 

【Giờ tôi còn không biết mình là tiểu tam, tiểu tứ, tiểu ngũ, tiểu lục hay tiểu N nữa... Tôi thực sự rất tức giận.】

 

Cái cậu này thật không có liêm sỉ.

 

Không phải đang treo người ta sao? Tôi bình luận.

 

【Bỏ đi càng sớm càng tốt! Nam tiểu N như cậu ta không sửa được đâu!】

 

Bên kia trả lời rất nhanh.

 

【Hắn ta vốn không quan tâm đến tôi, tôi sẽ không bao giờ để ý đến hắn nữa.】

 

Tôi phản hồi.

 

【Chúc mừng nhé! Giác ngộ rồi đấy!】

 

Tắt điện thoại, tôi nằm trên giường nhìn về phía giường của Tề Diễn.

 

Lần này, anh ấy hoàn toàn không nói chuyện với tôi nữa.

 

Tình trạng này kéo dài mấy ngày liền.

 

Miệng tôi nhịn được, nhưng cơ thể lại không nhịn được.

 

Trước đây đã quá quen với việc tiếp xúc thân mật, bây giờ không chạm vào anh ấy là người cứ ngứa ngáy khó chịu.

 

Rửa mặt, tôi lướt qua lưng anh ấy.

 

Lấy điện thoại, tôi cúi người chạm nhẹ vào tay anh ấy.

 

Chạy bộ, tôi giả vờ bất cẩn ngã vào lòng anh ấy.

 

"Ui da, xin lỗi nhé."

 

Tề Diễn vẫn không động lòng.

 

Anh ấy không chỉ không để ý đến tôi, mà ngay cả với Tiểu Hắc và Đinh Bạch cũng lạnh nhạt hẳn.

 

Dạo này, anh ấy hoàn toàn quay trở lại dáng vẻ ít nói như hồi đầu nhập học.

 

Nhưng hôm nay, khi trở về ký túc xá, tôi lại thấy Tề Diễn khoác vai Tiểu Hắc và Đinh Bạch, vừa nói vừa cười rất vui vẻ.

 

17

Trên bàn có một phần gà rán Family Bucket mà Tề Diễn mang về.

 

Tôi nhìn bọn họ một cách kỳ lạ.

 

Bầu không khí trong phòng hoà hợp đến mức đáng ngờ.

 

Tôi nằm trên giường, lướt điện thoại, lại thấy cậu nam tiểu N kia đăng bài mới trên Bức tường tỏ tình.

 

【Mấy ngày qua tôi đã suy nghĩ rất nhiều, trước đây là do tôi quá nhỏ nhen.】

 

【Chỉ cần hắn vẫn thích tôi, thì thích mấy người cũng không quan trọng đúng không?】

 

【Tôi chỉ cần cố gắng một chút, giúp hắn quản lý hậu cung của hắn, chẳng phải tôi có thể làm hoàng hậu rồi sao?】

 

【Ghen tị với những người khác làm gì? Tất cả bọn họ đều là em trai tốt của tôi, tôi phải biết điều mà chăm sóc họ chứ.】

 

Tôi nheo mắt.

 

Vì tốc độ đọc của tôi quá nhanh.

 

Đến khi ý thức được mình vừa đọc phải cái gì.

 

Mọi thứ đã quá muộn.

 

Thế giới bên ngoài phát triển đến mức này rồi sao?

 

Tôi bình luận.

 

【Ngốc quá đi! Chưa từng thấy ai hèn hạ như cậu đấy!】

 

Một miếng gà rán nóng hổi được đưa đến bên miệng tôi.

 

Tôi theo phản xạ há miệng cắn lấy.

 

Ngẩng đầu.

 

Tề Diễn nở một nụ cười nhẹ.

 

"Chúng ta bốn người cùng ăn cái này, từ nay chính là một gia đình rồi."

 

Tại sao cảm thấy có gì đó... không ổn lắm nhỉ?

 

Nhưng điều không ổn thực sự vẫn còn ở phía sau.

 

18

Chia nhóm làm bài tập nhóm.

 

Tiểu Hắc và Đinh Bạch muốn chung nhóm với tôi để hưởng ké điểm số.

 

Tề Diễn không có chút ý kiến nào.

 

"Ba người các cậu một nhóm đi, đều là người một nhà mà, tôi làm một mình cũng được."

 

Kỳ thi giữa kỳ.

 

Tiểu Hắc và Đinh Bạch muốn ngồi cạnh tôi để chép bài.

 

Tề Diễn chủ động nhường chỗ.

 

"Người nhà với nhau, đừng tranh giành, mỗi người một bên, tôi ngồi phía trước."

 

Trước đây anh ấy đâu có như vậy, toàn tìm cách chen lấn họ.

 

Hơn nữa không biết vì sao, dạo này anh ấy cứ suốt ngày nói "người một nhà".

 

Đến ngày lễ tình nhân, Tề Diễn thậm chí còn mời cả ba chúng tôi đi xem phim.

 

"Chúng ta phải hòa thuận với nhau."

 

Bộ phim anh ấy chọn là phim kinh dị.

 

Anh ấy ngồi cạnh tôi, tôi nhát gan, không nhịn được mà tựa vào vai anh ấy.

 

Tề Diễn thơm quá.

 

Không biết điều gì đã thay đổi anh ấy.

 

Nhưng ít nhất, anh ấy đã chịu để ý đến tôi, còn hòa hợp với mọi người, tôi rất vui.

 

Chỉ là anh ấy vẫn không đồng ý chơi mạt chược với ba chúng tôi.

 

Anh ấy nói, ngoại trừ chuyện đó thì chuyện gì cũng được.

 

Một miếng bắp rang nhỏ được đưa vào môi tôi.

 

Tôi khẽ mím môi, đầu lưỡi chạm nhẹ vào đầu ngón tay của Tề Diễn.

 

Ngẩng đầu lên, tôi thấy yết hầu của anh ấy khẽ động.

 

Nhìn lên nữa, thấy môi anh ấy hơi ướt.

 

Tôi chợt nhớ đến lần anh ấy hôn tôi.

 

Anh ấy rủ tôi đi xem phim kinh dị.

 

Còn đút bắp rang cho tôi ăn.

 

Còn tự tay đút vào miệng tôi.

 

Ai lại đút cho người khác ăn như vậy?

 

Anh ấy đối xử với tôi tốt quá.

 

Trừ phi...

 

Một suy đoán táo bạo lóe lên trong đầu tôi.

 

Lần trước...

 

Lần trước có khi nào không phải là hôn nhầm.

 

Mà là anh ấy muốn hôn tôi ngay từ đầu không?

 

Trong bóng tối, tôi đưa tay chạm vào yết hầu của anh ấy.

eyJpdiI6InQ5NFRKTURsM245Z1hOemZCQTdoOXc9PSIsInZhbHVlIjoiSkJySTlKWm9mRmorcmdRWHpGKzdZNzBsUktIVmN4S0ptSm9pQ3o4Y3ozYVVHUEYwZk4yZkY3bHM1cjQySDcwNXJyZDlaVDF6d3M3M3pDeGE0T0J2WUE9PSIsIm1hYyI6IjhjZTAyYzE3YmVhZGYwZGVhMGViNjE0ZDYwOWFmMmNhNTEzNjFmZDExYzcxNWZlNWUzNDk1ZGY5ZDNmODJiNTMifQ==
eyJpdiI6IkJLdUszeFpmXC95cTRXZm5XV2lZSSt3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkFaYUxYWWE5Ykg3MitKcGhDeUVlMHJ4b2VMN0VmdGpBUTNCaTBGMit5TEhiWlRhbklHN1dLWXZtZGtodUZNR3RoeWdqNTBETmdCcitRMzV4TEVwblQwUDBOT0xHd29QYUc3UjYrd3RrT3cyRzdHQnoydmFkRFZSbk1zWUd3ZElNMGU1R2VpVXhMY2hUbkFwbXl5M0dTdz09IiwibWFjIjoiNzRmODk1ZTMwOGUxNGI1NWU4YTdjZTdjNTdlNjc3NGU3Nzg3MTc0OWNmMjhiY2NjNTY1OTg5NzJlMWJhNWRiOSJ9

 

Ads
';
Advertisement