Câu trả lời của người quản lý không khác gì đổ thêm dầu vào lửa.
Nhưng theo quan điểm của anh ta, đây là sự lựa chọn duy nhất mà anh ta có thể thực hiện.
Danh tiếng hàng trăm năm của Thí Phong Các không thể bị hủy hoại chỉ vì chuyện nhỏ nhặt này.
Nhưng bọn họ không để đắc tội với người của Chu gia được, lại càng không thể hủy bỏ tư cách VIP của hắn.
Vì vậy, cách tốt nhất là gã đàn ông lực lưỡng hạ mình xuống xin lỗi cô gái để bảo toàn danh tiếng cho Thí Phong Các, và sau đó, Thí Phong Các sẽ tự góp tiền góp sức để làm hài lòng gã đàn ông lực lưỡng này.
Đây là cách duy nhất, dù mình có bực bội, nhưng ai bảo đó là người của Chu gia chứ!
Nhưng rõ ràng gã đàn ông đó không đồng ý với cách làm này.
"Mày đang nói cái gì? Đùa cái gì chứ? Bảo ông đây xin lỗi con đàn bà hèn mọn này sao? Mày không đùa đấy chứ?”
"Mày không biết tao là ai sao? Ông đây đến từ Chu gia! Ai có thể chịu được lời xin lỗi của tao? Ngay cả khi tao đến Dubai, kể cả đến khách sạn tám sao làm những chuyện như thế này cũng không có ai dám đứng ra bảo tao xin lỗi!”
"Nếu kỳ tài đó của các người thấy bộ dạng của cậu như thế này còn đến tìm Phong gia tôi gây phiền phức, vậy thì hắn ta cũng không phải hạng gì hay ho cả, Phong gia tôi cứ ở đây đợi hắn đến là được!”