Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

 “Khương Tiểu Nha, cậu sao vậy?”, Tần Kiệt hỏi một câu.  

 

“Đến rồi sẽ biết! Tắt máy đây! Tôi còn phải gọi cho cả Lâu béo đến nữa!”  

 

Tút tút~  

 

Nói tắt liền tắt máy.  

 

Cậu ta cũng không cho Tần Kiệt cơ hội nói thêm một câu.  

 

Tần Kiệt cảm thấy Khương Tiểu Nha nhất định gặp phải chuyện gì rồi.  

 

Bằng không tuyệt đối sẽ không có giọng điệu như vậy.  

 

Anh lập tức đi đến quán Anh Hùng Tam Quốc.  

 

Hơn mười phút sau, anh đã có mặt ở cửa quán.  

 

Đúng lúc này Vương Tinh và Lâu béo cũng đang đi tới.  

 

Nếu xét theo không gian mà nói ba người họ vừa hay xếp thành một hình tam giác.  

 

“Tinh Tử cậu cũng đến sao!”, Tần Kiệt thấy hơi bất ngờ hỏi.  

 

“Các cậu cũng đến sao?”, Vương Tinh cười cười nói.  

 

“Kì lạ, Khương Tiểu Nha rốt cuộc gặp phải chuyện gì vậy? Đang yên đang lành lại gọi ba người chúng ta tới đây!”, Lâu béo cũng thấy hoang mang.  

 

“Được rồi, đừng đoán mò nữa, đi lên xem không phải sẽ liền biết sao!”, Tần Kiệt giục hai người họ, hỏi người phục vụ rồi đi lên trên tầng tìm được gian phòng Đông Ngô.  

 

Cạch~  

 

Họ mở cửa ra.  

 

Một mùi rượu nồng nặc phả vào mặt.  

 

“Chuyện quái gì vậy?”  

 

Cả ba người đều phải nhăn mặt nhíu mày.  

 

Đưa mắt vào bên trong nhìn một hồi.  

 

Cả ba vô cùng hoảng sợ.  

 

Trên bàn ngổn ngang bày mười mấy lon bia.  

 

Tất cả đều trống không.  

 

Trên mặt đất còn bày bốn két bia. Một trong số đó đã hết nhẵn rồi.  

 

Cả gian phòng rộng như vậy lại chỉ có một mình Khương Tiểu Nha ngồi đó.  

 

Trong tay cầm một lon bia đang uống dở.  

 

Mặt cậu ta vì uống nhiều đã đỏ bừng cả lên rồi.  

 

Thấy ba người Tần Kiệt tiến vào cậu ta liền nở nụ cười.  

 

Cậu ta đứng dậy.  

 

Cơ thể hơi nghiêng ngả, ngoắc ngoắc tay với Tần Kiệt: “Các cậu cuối cùng cũng đến rồi! Nào, đến đây, cùng uống với tôi đi! Đến đây!”  

 

Ba người Tần Kiệt đều đưa mắt nhìn nhau rồi lại nhìn chằm chằm vào Khương Tiểu Nha.  

 

Khương Tiểu Nha phát bệnh rồi sao?  

 

Một mình gọi tận bốn két bia, còn uống hết một két rồi?  

 

Cậu ta liều mạng như vậy làm gì chứ?  

 

Ba người cùng nhau bước vào trong.  

 

“Khương Tiểu Nha, cậu làm cái trò gì vậy?”, Lâu béo là người đầu tiên đặt câu hỏi: “Cậu một mình uống bia sao?”  

 

“Phải đó, một mình cậu uống hết một két sao? Chuyện quái gì vậy?”, Vương Tinh cũng nhíu mày hỏi.  

 

“Khương Tiểu Nha, cậu nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chứ?”, Tần Kiệt lại hỏi lại câu kia.  

eyJpdiI6ImhEZWdXeEZrdDRGWXo3c2tcL0JLUEF3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IjhFcDF2NTR1MndmcUJoTnoyNHFrb1h6XC9hYTRQT1FXaER6a0FETTFxU1R5TnBpc3R4Sk5CZkdRUUtVQVcrQ0cxIiwibWFjIjoiNzFmZTIyMGQwNjhmMTlmMjk0ODIzMzcwZWY3MjdhODFjZjY4YjUzZWNkZWI2MDM2MWJhNjYzYjJiYjE3NDY4NCJ9
eyJpdiI6InpFR2Y3V3pxU3R6alFzZEZzdEpISnc9PSIsInZhbHVlIjoib0NTU1ExdXFTcXdqOHF6dVh0cnNpRlpHNmJqMjBlcmhDOUR1NTEzdmZxSXFwUmo2WmJTM09KdW5qeGpkOXdhWmZ2MXcrU0w4MmJjUnN5Nm53b0hGT1wvRGZaNjZYYjh6Qit5SW5CY0paa05SbGtielZrUnlpWEZpTVwvZWFMc0JHbk82a3YyNTJBRzh0K2JHNkVVaGM4YmJcLzdWUXN6cThFaDJIR1R4Q2tITDFkVm9qeDBOdHVHejFkUUFZclVFaTYxMnpJQlwvSks2NTNDc2xwdmMxR2RXQVR6Z3VGSUYrM2k1WEo4cmtWU1wvV0ZcL05Zelc5Ym1PS0t4N1BnNExhbUlVYnpuc2hvUENEM2Vwcms5MzN4cld4aGVSbHdUWjJjSkhLUktEakw2VUZRZ1ZaMTcrUkRGSEFrU1JSVklENjVRbTBZNnJCWVVCcm5IR21RZllCQnlWMEd5ZGpvS2RGWE5FN1wvVmZXeXMySmlIcTZMaEsrenNRSWtEbGt2Q2pZNnZkeHhSZXc2MzJvWW5GOUMrTW14WElXa0VLYTdWTzV2U2Rpb2NGemZwS2tGVW5abUhQSWFDWWd5eGxlY2pDT2N1ZWciLCJtYWMiOiI5NWEwMDM3NTI0MTlkMGE3OWMxMDUzZGIwMDE5MmRjZWQ4MmM4OTBjMzY2NjI1MTA2N2Y3ODU3MGI2M2NmMjQ3In0=

“Khương Tiểu Nha, nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì?”, Tần Kiệt sau khi ngồi xuống lại lập tức hỏi. 

Ads
';
Advertisement