Đột nhiên, tất cả các cửa sổ và cửa ra vào của nhà thờ không biết vì lý do gì được mở hết ra.
Một cơn gió rất lạnh từ bên ngoài thổi vào.
Tần Kiệt bỗng chốc cảm thấy rét lạnh.
Hắt xì~
Một tiếng hắt hơi vang lên.
Tần Kiệt đứng dậy, nhìn mọi thứ trước mắt đã thay đổi, nhà thờ không còn, mà đã biến thành khách sạn rồi.
Mà Tần Tuyết thì đang ngồi xổm trước mặt anh, nhìn anh ở cự ly gần.
“Anh đang nghĩ gì mà đầu đầy mồ hôi thế ?”, Tần Tuyết tò mò hỏi.
“Nếu anh nói anh mơ thấy anh và em kết hôn ở nhà thờ thì em có tin không?”, Tần Kiệt nghiêm túc nói.
“Em tin!”, Tần Tuyết gật đầu: “Chỉ cần là lời anh nói thì em đều tin!”
Tần Kiệt: “…”
Chuyện gì thế này?
Không giống với phong cách của Tần Tuyết.
“Sao thế?”, Tần Tuyết có chút không hiểu, thấy Tần Kiệt cứ nhìn chằm chằm mình, cô còn tưởng trên người mình có gì, vội cúi xuống xem, nhưng chẳng có gì.
“Em đã thay đổi rất nhiều!”
“Vậy sao? Thay đổi chỗ nào?”, Tần Tuyết sờ sờ mặt, nghĩ rằng Tần Kiệt nói khuôn mặt cô đã thay đổi.
“Em trưởng thành hơn rất nhiều!”, Tần Kiệt nói.
“Xì! Em vẫn còn là một cô gái nhỏ đó, không muốn trưởng thành đâu!”, Tần Tuyết trừng mắt.
Chụt~
Tần Kiệt đột nhiên ôm lấy Tần Tuyết và hôn.
Mọi thứ bỗng nhiên ngừng lại.
Tần Tuyết đờ người ra.
“Anh…”
Cô đánh mạnh vào lưng Tần Kiệt nhưng không làm anh nhúc nhích, nên đành từ bỏ.
Một lúc sau, Tần Kiệt buông tay ra.
“Về trường học thôi!”
“Hả? Thế là xong rồi à?”, Tần Tuyết ngẩn ngơ.
“Ừ, xong rồi, em còn muốn làm cái gì?”, Tần Kiệt gật đầu nói.
“…”, Tần Tuyết bỗng nhiên đỏ mặt.
“A, anh biết rồi, em chắc chắn đang nghĩ…”
“Không được nói!”, Tần Tuyết lấy tay bịt miệng Tần Kiệt lại.
“Không nói thì không nói, em bịt miệng anh làm gì?”
“Không được nói!”
“Được rồi, không nói thì không nói!”
“Vậy anh còn nói?”
“…”
Một lúc sau, bọn họ trả phòng và rời khỏi khách sạn Sunny Sky.
Không biết tại sao, cả hai cùng suy nghĩ giống nhau, đều đồng loạt nhìn về biển hiệu của khách sạn.
Tần Tuyết nhìn là vì cô lớn như này rồi mới là lần đầu tiên qua đêm ở khách sạn với một người con trai.
Rất có ý nghĩa kỉ niệm.
Tần Kiệt nhìn là vì anh rõ ràng có cơ hội đạt tới cuộc sống thượng lưu nhưng lại từ bỏ.
Nhưng mà, anh không hối hận vì khách sạn Sunny Sky là khách sạn đầu tiên anh hẹn một cô gái kể từ khi sống lại, có một ý nghĩa vô cùng đặc biệt.
Hai người nắm tay nhau đi về trường học.
Vừa về đến trường, hai người cứ thế đi thẳng đến giảng đường mà không mang theo sách vở.
Để cho mọi người không phát hiện ra điều gì, bọn họ cố tình tách nhau ra ở tầng hai và đi ngược chiều nhau.
Tần Tuyết bước vào giảng đường trước còn Tần Kiệt một lúc sau mới đi vào.
“Kiệt Tử, tôi hỏi cậu một chuyện”, Tần Kiệt vừa ngồi chưa nóng chỗ thì Trương Lâu và Khương Tiểu Nha đã tiến lại gần, trông rất cổ quái.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất