"Phụ hoàng quan tâm, cô không thể từ chối, chỉ có một điều, nàng phải biết, trong lòng cô, nàng là khác biệt, chúng ta nhất định sẽ có con." Ta nhận ra hắn có chút do dự thoáng qua, cuối cùng vẫn không nói ra sự thật, nhưng sự an ủi như vậy đối với ta đã là đủ rồi.
Tối đó Thái tử ngủ lại viện của ta, tính cả thời gian trai giới, "mang thai", đến sau này "sảy thai", hắn và ta đã hơn một tháng không ân ái.
Đêm đó, như thể hắn muốn đòi lại tất cả những gì đã thiếu, dưới sự dung túng chiều chuộng có ý của ta, đã náo loạn cả đêm.
Gió thu nổi lên, thời tiết dần lạnh, ta vẽ một đôi gậy đánh bóng, sai Xuân Đào nhờ thợ mộc chế tạo. Lại bảo nàng ấy đan lưới hình vuông một thước, may bóng bằng da bò, nhồi đầy cát, rồi chơi bóng trong sân.
Gậy đánh golf bằng gỗ, lưới bóng đá thu nhỏ, cùng với quả bóng như túi cát, kết hợp thành một môn thể thao không ra thể thống gì, ta gọi nó là cát cầu.
Lần sảy thai này là giả, nhưng sớm muộn gì ta cũng sẽ mang thai sinh con, thời đại này không có phòng bệnh hiện đại, chỉ có thể tăng cường rèn luyện, nâng cao thể chất.
Cầu cát không tốn nhiều sức, động tác vung gậy uyển chuyển, không ảnh hưởng đến hình tượng, phù hợp với ta lúc này.
Thái tử thấy cũng thích, thường ngày hay đến Ký Xuân viện cùng ta chơi bóng cát. Sân Đông cung không lớn, chơi không thỏa thích, hắn còn cho lắp đặt bóng cát ở trường ngựa, ta cũng may mắn được đi cùng vui chơi.
Một lần ta "vô tình" vung gậy đánh bóng trên lưng ngựa, khích lệ Thái tử phát minh ra mã cầu, hạ nhân không dám thả lỏng tranh bóng với hắn, ngược lại ta táo bạo hơn, tuy kỹ thuật cưỡi ngựa không giỏi, nhưng cũng thú vị hơn người khác.
Thời gian Thái tử ở cùng ta nhiều hơn, ban ngày hầu hạ bút mực trong thư phòng, tối đêm nào cũng ngủ ở Ký Xuân viện, dù không ân ái, cũng phải ở cùng một chỗ với ta, gặp ngày nghỉ thì cùng nhau đi đánh cầu ở trường ngựa.
Hai cung nữ Hoàng đế ban cho hoàn toàn bị Thái tử xem như không khí, ban đầu ta chỉ mong được Thái tử sủng ái, giờ thấy đã thành độc sủng.
Nghe Xuân Đào nói, trong cung đồn đại ta "có vẻ giống Quý phi", xuất thân thấp kém, nhưng lại được sủng ái độc nhất, khiến người khác không thở nổi.
Chẳng bao lâu sau, lời đồn thay đổi, nói ta cũng như Quý phi bị Thái hậu hại.
Quý phi là nữ tử Hoàng đế cải trang vi hành mang về từ dân gian, lúc đó, cung phi mấy lần sinh đều là công chúa, Hoàng đế không có nhi tử.
Nàng ấy vào cung được sủng ái vô cùng, chưa đầy nửa năm đã được phong làm phi vị, gần như cùng lúc có thai với Hoàng hậu, lần lượt sinh hai Hoàng tử, Quý phi sớm hơn Hoàng hậu ba ngày, vì thế được phong làm Quý phi.
Đáng tiếc thay, nhi tử của Quý phi c.h.ế.t yểu từ khi còn nằm trong nôi, Hoàng hậu khó sinh bị thương tổn thân thể, chưa đầy một năm đã bệnh mất, đứa trẻ cũng bị Thái hậu đưa vào Từ Ninh cung nuôi dưỡng.
Không lâu sau, Quý phi lại có thai, nhưng khi sinh gặp khó khăn, cuối cùng sinh ra một thai nhi đã chết, suýt mất mạng, sau đó không còn mang thai nữa.
Nhưng Hoàng đế đối với Quý phi vẫn một lòng không đổi, mười mấy năm như một ngày độc sủng Quý phi, hậu cung hình như trống rỗng, phi tần cũng không ai sinh nở.
Lần này, ta sảy thai ở Từ Ninh cung, cũng là do Thái hậu, để trải đường cho chất tôn nữ nhà mẹ đẻ, trước khi Thái tử phi sinh hạ đích tử, không cho phép thiếp thất sinh thứ trưởng tử, đặc biệt là thiếp thất được sủng ái như ta.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất