TỬ THẦN CHẠY KPI

4.

"Mấy người đang làm gì đấy?"

Diêm Sắc xuất hiện trong phòng bệnh với vẻ ngoài học sinh, cắt ngang chúng tôi, vẻ mặt khó chịu hiện rõ.

"Anh là ai?" Tiểu Nguyệt Lượng hỏi.

Diêm Sắc liếc nhìn cô bé, tim tôi chợt thót lại, lo rằng Tiểu Nguyệt Lượng nhìn thấy Tử thần sẽ không may mắn.

Tôi vội vàng kéo hắn ra khỏi phòng bệnh, đi về phía văn phòng.

"Kỷ Dật Sinh, chị đang căng thẳng cái gì vậy?" Diêm Sắc để mặc tôi kéo hắn đi, còn nắm ngược lại tay tôi.

Căng thẳng cái gì kệ tôi, đồ câu hồn kia.

Mà này, giờ này hắn ở trong phòng bệnh làm gì, không đi câu hồn à?

"Tôi tìm một cô y tá, muốn se duyên cho cô ấy." Diêm Sắc giải thích.

Tôi kinh ngạc, nghiệp vụ của Tử thần rộng như vậy sao? Còn quản cả chuyện tình duyên nữa?

Hắn nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của tôi, ánh mắt lảng tránh, giải thích: "Tôi làm thêm thôi."

Wow, bây giờ cuộc sống sau khi c.h.ế.t cũng áp lực đến vậy sao? Còn phải làm thêm nữa.

Đang nói chuyện thì một cô y tá bỗng nhiên tiến đến xin Wechat của Diêm Sắc.

Tiểu Sắc khó hiểu: "Wechat? Để làm gì?"

Cô y tá e thẹn cúi đầu: "Người ta muốn... muốn liên lạc với anh."

Tiểu Sắc: "Người ta? Người ta là ai?"

Cô y tá càng thêm ngại ngùng: "Ừm... đừng như vậy, đương nhiên là em rồi."

Tiểu Sắc lục lọi trong túi quần, mò mẫm hồi lâu, lấy ra một chiếc đồng hồ điện thoại trẻ em: "Tôi không có Wechat, tôi toàn dùng cái này để liên lạc với mọi người."

Ha ha ha, tôi cười đau cả bụng, Diêm Sắc sao mà ngốc nghếch thế.

Vì tình đồng nghiệp, tôi vẫn tốt bụng nhắc nhở cô y tá, Diêm Sắc chính là Tử thần ngày nào cũng canh me ở cửa phòng phẫu thuật, chỉ là hôm nay vừa đi se duyên về, chưa kịp thay áo choàng đen thôi.

Cô y tá trợn tròn mắt kinh ngạc, vội vàng bỏ chạy.

Cô ấy đi rồi, Diêm Sắc liền thay áo choàng đen ngay trước mặt tôi, vác liềm lên, bộ trang bị này phối với vẻ ngoài mềm mại của hắn, thật sự không hợp chút nào.

Tôi: "Diêm Sắc, Tử thần trong truyện cổ tích không phải đều rất hung dữ sao?"

Diêm Sắc: "Cổ tích toàn là lừa người thôi."

Tôi cạn lời.

Diêm Sắc hỏi tôi hôm nay nên đến cửa phòng phẫu thuật nào canh me thì tốt hơn.

Tôi chỉ cho hắn một con đường sáng, chàng trai trẻ biết ơn khôn xiết.

Nhân cơ hội này, tôi đe dọa hắn: "Cậu đừng có đánh chủ ý gì đến cô bé trong phòng bệnh, nếu không tôi..."

Chưa nói hết câu, Diêm Sắc bỗng nhiên tiến lại gần: "Nếu không? Nếu không thì sao."

Gương mặt tuấn tú phóng to trước mắt khiến tim tôi đập nhanh hơn, tôi không nói nên lời.

Hắn xoa đầu tôi, thở dài nói: "Cô bé đó không sống được bao lâu nữa."

Hắn có thể nhìn thấy tuổi thọ của người sống sao?

"Cô bé đã bị Kỳ Cùng để ý, hơn nữa không chỉ có cô bé, rất nhiều bệnh nhân trong bệnh viện đều bị hắn để mắt đến." Diêm Sắc kiên nhẫn giải thích.

Dừng một chút, hắn nhìn tôi với ánh mắt nghiêm túc: "Kỳ Cùng đã đến rồi."

Kỳ Cùng, nghe đến cái tên này, tay chân tôi lạnh toát.

Tên Tử thần này trông hung dữ vô cùng, giống như ác quỷ.

Thành tích của hắn tuyệt đối đứng đầu Địa ngục, bởi vì hắn không màng đạo đức, sẽ đi câu hồn những người còn hy vọng sống sót.

Nghe nói chỉ cần nhìn thấy hắn ở cửa phòng phẫu thuật thì bệnh nhân đó chỉ còn thoi thóp.

Tôi sởn cả tóc gáy, vội vàng thông báo trong nhóm, nhắc nhở đồng nghiệp cẩn thận khi làm phẫu thuật.

5.

Hôm nay tôi phải đến phòng phẫu thuật chuẩn bị sớm, có một ca mổ khá nguy hiểm.

Nhưng Diêm Sắc lại không đi canh me ca phẫu thuật tôi đã đề cử cho hắn, mà lại đi theo tôi.

Tôi thầm lo lắng, "Cậu theo tôi làm gì?"

"Ca phẫu thuật của chị hôm nay rất nguy hiểm." Diêm Sắc cất liềm đi, thành thật trả lời.

Tên khốn này, mới mấy ngày đã học được cách ăn cháo đá bát rồi à?

"Tiểu Sắc, cậu ngoan ngoãn nghe lời, ca phẫu thuật hôm nay rất quan trọng, cậu đừng đi theo được không?" Tôi không nắm chắc ca mổ này, sợ hắn đi theo sẽ xui xẻo. Dù tôi biết hắn rất có đạo đức nghề nghiệp, chỉ câu hồn người đã chết.

Tôi kiên nhẫn nói chuyện phải trái với hắn, hắn không nghe.

Tên nhóc thối tha, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt.

Tôi nhíu mày, nghiêm mặt đe dọa hắn: "Diêm Sắc, cậu đừng quên bây giờ cậu đang ăn nhờ ở đậu nhà tôi. Hôm nay cậu mà dám đến ca phẫu thuật của tôi thì sau này đừng hòng về nhà nữa."

eyJpdiI6ImM1UDBFaTZxZTNpYnV5TjZLXC90eDB3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IjlvdlwvREwyK1VuS3lwaHlTQTU1WlB5b2Q2ZkFUcWlNM0tcL0VQWFNNNE9FYjFPTW5jemNmVUFBR1lhdzlOd3BFNCIsIm1hYyI6ImIyOTIyMGU4ZjcwZmNiNWNiZTRmMTVkMzRjOTA3ZDlkMTljNGNjNjBjZDE5NDkzOTI4YzZkNzkyYWUyNmZlMTkifQ==
eyJpdiI6ImhkVHh5aFRCd3dtTVdvUW9JTmZaXC9BPT0iLCJ2YWx1ZSI6IllHODFUQVBEWXJkTWxqZVwvV0ZGSlpJd2p0QnRzRXY5Z29iYm9IbUhzV1VxMGpXYVhNYjBuazRkWGV6QThGRWZmIiwibWFjIjoiYTcwODRkNGIwNTU5ZjU0NzM4Y2Y5ODczNTFkYmQ1MWVkMThkYzg3NjZhNDQzOWFmMTc4ZjM3MjE0MDYwMDUxNSJ9

 

Ads
';
Advertisement