TỬ THẦN CHẠY KPI

……

"Vậy thì nghiệp vụ của cậu đúng là rộng thật đấy."

Không còn thời gian để nghĩ nữa, tôi trực tiếp gọi điện cho cảnh sát giao thông.

Vài phút sau, tôi ngồi trên xe máy của cảnh sát giao thông phóng đi, bỏ lại Tiểu Sắc và chiếc xe với vẻ mặt ngơ ngác.

Tôi nhanh chóng thay áo blouse trắng, một lần nữa bước vào phòng mổ.

Tiểu Nguyệt Lượng nằm trên bàn mổ, đôi mắt xinh đẹp nhắm nghiền, sắc mặt tái nhợt, không còn sức sống.

Tôi cầm lấy d.a.o mổ, tập trung phẫu thuật.

Vài phút sau, y tá Lăng mở cửa lấy túi máu.

Đột nhiên, cô ấy hét lên một tiếng, chúng tôi nghe thấy tiếng động liền nhìn sang.

Một Tử Thần với khuôn mặt dữ tợn đứng ở cửa, nở nụ cười quái dị với tôi, khiến người ta sởn gai ốc.

Hắn ta không phải Tử Thần bình thường, mà là Kỳ Cùng.

Toàn thân tôi lạnh toát.

Khi mọi người còn đang bối rối, một nắm đ.ấ.m vung về phía Kỳ Cùng, là Diêm Sắc.

Y tá Lăng thấy vậy liền nhanh chóng lấy túi máu, đóng chặt cửa phòng mổ.

Ca phẫu thuật tiếp tục.

Một giờ sau, m.á.u đã cầm, Tiểu Nguyệt Lượng được đưa về phòng bệnh.

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Đẩy cửa ra, đập vào mắt tôi là Diêm Sắc đang ngồi ở góc, vùi đầu sâu vào cánh tay.

Nghe thấy tiếng động, cậu ấy ngẩng đầu nhìn tôi, đôi mắt vốn ảm đạm bỗng chốc sáng lên.

Khóe miệng cậu ấy còn vương máu, xem ra lần này lại bị đánh thảm rồi.

"Bác sĩ Kỷ, Tiểu Nguyệt Lượng không sao chứ?" An Triệt hai mắt đỏ hoe, vẻ mặt lo lắng nhìn tôi, hai tay nắm chặt lấy tôi.

Tôi an ủi anh ấy vài câu, nói rõ tình trạng của Tiểu Nguyệt Lượng, sau này vẫn phải tiếp tục hóa trị, đợi khối u nhỏ lại rồi mới phẫu thuật tiếp.

Anh ấy nghe xong liền đỏ hoe mắt, đúng là người cha thương con cái nào cũng vậy.

Với tư cách là bạn bè, tôi ôm anh ấy, vỗ nhẹ vào lưng anh ấy, sự an ủi bằng hành động là hữu ích nhất.

Bỗng nhiên cảm thấy bầu không khí xung quanh có gì đó không đúng, Diêm Sắc ở góc phòng mặt đã đen sì.

Tôi vội vàng buông An Triệt ra, lấy cớ rời đi.

Đi qua góc cua, tôi nắm lấy tay Diêm Sắc, vẻ mặt cậu ấy lập tức chuyển từ khó chịu sang vui mừng, đứa trẻ này thật dễ dỗ dành.

Tôi kéo cậu ấy về văn phòng, bôi thuốc cho cậu ấy.

"Diêm Sắc, cậu giúp tôi như vậy, gần đây thành tích có kém không?" Tôi hơi lo lắng cho cậu ấy, không chỉ bị đánh mà có thể còn bị lãnh đạo mắng.

Không ngờ cậu ấy lại thờ ơ nói: "Không sao, mẹ em nói quân tử yêu tiền phải có đạo lý, giao tiếp với người phải có lương tâm. Hơn nữa em cũng thấy hành vi cưỡng ép câu hồn của Kỳ Cùng là không đúng."

Hu hu, người mẹ này có tam quan quá đúng đắn, tôi chân thành cảm thán: "Tiểu Sắc, sao bố mẹ cậu có vẻ đều xuất sắc vậy?"

Tiểu Sắc mặt đầy tự hào: "Đó là đương nhiên, họ đều là cán bộ cấp quốc gia."

Ồ, giỏi quá giỏi quá, khen hai câu lại sắp bắt đầu tự mãn rồi.

"Nhưng mà, bố em đôi khi quan điểm hơi lỗi thời."

Sao lại nói vậy?

Cậu ấy xoa cằm, tiếp tục nói: "Bây giờ cách thức quản lý Tử Thần của Địa ngục có vấn đề, coi Tử Thần như nhân viên bán hàng, suốt ngày chỉ biết bắt chúng em chạy theo thành tích. Sinh tử luân hồi là quy luật tự nhiên, chúng em là Tử Thần nên thuận theo tự nhiên, câu hồn bao nhiêu cũng không sao cả. Tử Thần đều thành công chức, ăn lương c.h.ế.t rồi, thì những tên khốn nạn như Kỳ Cùng sẽ không xuất hiện nữa."

Oa, cậu thanh niên này rất minh mẫn nha.

"Nhưng mà..."

Chữ "nhưng mà" này mới là điểm mấu chốt.

"Bây giờ em chưa có năng lực thay đổi luật chơi, chỉ có thể thích nghi trước, tích lũy cho bản thân. Cho đến ngày em đủ mạnh để thay đổi luật lệ, thì đừng quên trái tim ban đầu, phải nhớ con đường mình đã đi."

Cậu ấy không còn vẻ mặt cười cợt thường ngày, đôi mắt sáng ngời như sao trời, ánh lên vẻ kiên định.

"Ngày đó rồi sẽ đến, hy vọng khi đó chị có thể luôn ở bên cạnh em, luôn nhắc nhở em, đừng đánh mất chính mình..."

Ánh mắt cậu ấy nhìn tôi đầy dịu dàng, ánh sáng đèn trắng chiếu lên khuôn mặt cậu ấy, càng làm cậu ấy thêm tái nhợt. Cậu ấy vô thức l.i.ế.m môi, đôi môi vốn hơi khô ráp trở nên hồng hào, tôi không nhịn được nuốt nước bọt.

eyJpdiI6Ikx3WHJkN2dDc21zVXJHXC96bVVhMUpnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjJsemlUM2UxOG5Ubkx6MDQ2c0YxdStcL0FjWThLZHRJUm4rMFpudXBFUTJxT2hOUWVVZ3QyYmtyaUg4c01haXdCQWlmNWJpRWs1dGZYS1l2aGxrM3hnMlVCNXZKeGdLbTlkV3pmcHJYd2l1VGQ4U2lsV1ZETUtKMGVObVVVRysxREVvWTFabHBCWUVEazBtXC9SRHpRM202RlV0Qm4wdFNDXC9Za2ZPNTNMcU05SDNaZW8wTFZPOWhLYVwvOW5NblBxUW45M1JmK0lCdkJTeXhVWVBUbUErS04wNkk3YVp6ZDZxVWFUZzhHS3dncHcrVytjc2Vyckc0MTg5d0l5bmZIYWEwUnI5MldkZURYMnVycTl4MWMyRWQzMExkSnBENXFVZGU4ZXJPQ05ROFBnTW5MSTlzK1RtODRPdTNORHFhXC9tcnUzM251ZEtIMXpEZTRCczVoREZqb3RFZGQ0Y1NMdk5YQTh1bFZyQlFweWc4PSIsIm1hYyI6IjNjN2Q3Mzk5ZjA3ZDg4NDM2MWI0MGMxZWVkZDU5MDgxYTI2OTNlYTIxMWUwYmM2MGVjNzMxYmQyMThmYTIxYjIifQ==
eyJpdiI6IlN0eWl1djF3SlwvRGxPSHAwMWJJSmdnPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImdaSEcwZWFhZDV0czRiQWFIZVRkMHBLMDlOK1RVMVBubEF2ajJFQkJBbVJUSlJPZXBxdXFpeW1tQThsTnFCM0siLCJtYWMiOiI4MjcwODRlZDQ3NWUzODU5ZDdhZTllMTc4YzE1ZDdlNTMyYTA2YThjMTM2YjAwOTg0ZWU4Nzk0NjgxMjk1OGYwIn0=

 

Ads
';
Advertisement