Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cũng không biết trải qua bao lâu, Nguyên Cửu vẫn chưa đi ra.
Lúc này, những Ma thú Thâm Uyên kia mới phát giác ra có điều không thích hợp.
"Đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ... Nguyên Cửu đại nhân vậy mà lại kịch chiến cùng với tên tiểu tử kia?"
"Điều này sao có thể? Chỉ là tiểu thế giới của Thiên Tôn cảnh, căn bản không chịu nổi một phần vạn lực lượng của Nguyên Cửu đại nhân!"
"Thế nhưng, hai người này đang ở trong tiểu thế giới làm cái gì? Chắc sẽ không phải là đang tán gẫu đấy chứ?"
...
Trong lòng tất cả mọi người giống như bị mèo cào, bọn hắn rất muốn nhìn một chút tình huống bên trong thế giới Hỗn Độn.
Thế nhưng, lối vào thế giới Hỗn Độn chỉ có một mình Diệp Viễn mới có thể mở ra.
Hắn không ra, người khác căn bản không vào được!
Bùm!
Một kích đối chiến kinh khủng, cả hai người đều bị đánh bay ra ngoài.
Không gian phá toái, Hỗn Độn quay cuồng!
Tóc tai Nguyên Cửu bù xù, trên người đã dính đầy vết máu, không còn dáng vẻ tiêu sái như lúc trước.
Hắn nhìn Diệp Viễn, trầm giọng nói: "Cái tên điên nhà ngươi! Đánh như vậy thì tiểu thế giới của ngươi sẽ bị phá hủy triệt để!"
Tuy rằng nói như vậy, nhưng nội tâm của Nguyên Cửu lại khiếp sợ không thôi.
Ở trong tiểu thế giới này, thực lực của hắn bị áp chế vô hạn, mà thực lực của Diệp Viễn thì được phóng đại vô hạn.
Trong thế giới Hỗn Độn này, hắn căn bản không có cách điều động bất kỳ thiên địa linh khí gì.
Chỉ có thể cậy vào thực lực của bản thân hắn!
Hắn có cảm giác như mình lạc vào một cái đảo hoang, căn bản không có một chút viện trợ nào.
Mà Diệp Viễn thì lại có toàn thế giới!
Tiểu thế giới của Nhân loại đều là Thiên Đạo của Thông Thiên giới.
Nguyên Cửu ở trong đó cũng sẽ không có cảm giác bị bó tay bó chân.
Nhưng mà, thế giới Hỗn Độn của Diệp Viễn hoàn toàn khác biệt với quy tắc của thế giới thông thường.
Lúc này, thế giới Hỗn Độn đã thủng trăm ngàn lỗ, gần như đã đến sát bờ biên giới, chuẩn bị sụp đổ.
Quần áo toàn thân trên dưới của Diệp Viễn đều tả tơi, vết máu loang lổ, nhìn qua thấy mà giật mình.
Nhưng trên mặt hắn vẫn lạnh lùng như cũ, giống như không hề cảm thấy đau đớn chút nào.
Ở thế giới Hỗn Độn, thật sự là hắn có thể khống chế hết thảy, thậm chí có thể điều khiển cả thời gian lẫn không gian.
Nhưng mà, Nguyên Cửu lại quá cường đại!
Đạo văn trên người hắn có thể phá toái hết thảy lợi khí.
Về điểm này đích thực đúng là trời cao đã chiếu cố cho Thần tộc.
Cho dù chỉ có thể dựa vào thực lực của bản thân thì sự chênh lệch giữa hắn và Diệp Viễn vẫn vô cùng to lớn.
"Thì đã sao? Dưới Thiên Đạo đều là giun dế! Làm càng ở trước mặt ta, ngươi... đáng chết!" Diệp Viễn mắt xám lạnh lùng nói chuyện, không hề mang theo mảy may tình cảm.
Ở trước mặt hắn, nhân vật cường đại như Nguyên Cửu lại trở thành con kiến hôi.
Ánh mắt Nguyên Cửu phát lạnh, âÂm thanh lạnh lùng nói: "Người trẻ tuổi, ngươi thật không coi ai ra gì! Hôm nay ta sẽ để ngươi xem một chút sự cường đại của Thần tộc!"
Bỗng nhiên, khí thế của Nguyên Cửu bộc phát toàn diện, lực lượng kinh khủng làm cho toàn bộ thế giới Hỗn Độn đều run rẩy hẳn lên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất