Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

 

"Ta nghe nói, những năm này Vân Dịch tịnh tiến một cách thần tốc, hiện tại đã đạt tới Đạo cảnh trung kỳ! Hơn nữa, hắn nhất định đã nắm giữ đan phương bí mật!"  

 

...  

 

Bên phía Đan Ngọc có không ít người xì xào bàn tán.

Dưới sự chú ý của mọi người, Vân Dịch chậm rãi tiến lên.  

 

Đan Ngọc Thiên Tôn làm vẻ mặt mỉm cười, gật đầu nói: "Dịch nhi, bản Tôn biết những năm này ngươi đã vất vả! Toàn bộ Vân Đan đại đế đô này chỉ có ngươi thích hợp kế thừa y bát của ta nhất! Tương lai, ngươi chính là chủ của Vân Đan đại đế đô!"  

 

Hắn hết sức hài lòng đối với hiền chất này, thiên phú cực cao không nói, còn có thể lấy được tín nhiệm của Diệp Viễn.  

 

Đặc biệt là lúc đầu hắn còn có thể nhẫn nhịn, tính tình kiên trì quyết không rời đi càng khiến cho Đan Ngọc Thiên Tôn phải lau mắt mà nhìn.  

 

Có tâm tính, có thiên phú, đương nhiên là lựa chọn thích hợp nhất để kế thừa vị trí của hắn.  

 

Ánh mắt Vân Dịch phức tạp, im lặng nhìn Đan Ngọc Thiên Tôn nửa ngày.  

 

Đan Ngọc Thiên Tôn thấy Vân Dịch không có phản ứng, không khỏi nhướng mày, nói: "Dịch nhi, còn không mau qua đây!"  

 

Vân Dịch hít một hơi thật sâu, trực tiếp quỳ xuống, cất cao giọng nói: "Lão tổ đại nhân, có thể nể tình Dịch nhi mà buông tha cho Thiên Ưng hoàng thành hay không?"  

 

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người biến sắc.  

 

Tên này, điên rồi sao?  

 

Đây chính là lão tổ phụ của hắn!  

 

Đan Ngọc Thiên Tôn cau mày, trầm giọng nói: "Dịch nhi, ngươi biết ngươi đang nói cái gì không?"  

 

Vân Dịch gật đầu nói: "Đối với ta sư tôn ân trọng như núi, hắn thật tâm dạy ta luyện đan, dẫn dắt ta đi trên con đường đại đạo tươi sáng! Mấy trăm năm nay, Dịch nhi có thể dùng từ thoát thai hoán cốt để hình dung! Trước mặt đại ân như vậy, Dịch nhi không cách nào phản bội lại sư tôn, không thể ngồi yên không để ý đến Thiên Ưng!"  

 

Những lời này của Vân Dịch, từng câu từng chữ đều là phát ra từ đáy lòng.  

 

Thẳng đến khi tiến vào Đan Tháp, hắn mới biết được cái gì gọi là Đan đạo chân chính!  

 

Mấy trăm năm nay, hắn có thể dùng từ thoát thai hoán cốt để hình dung.  

 

Vân Dịch bây giờ đã sớm không phải là Vân Dịch của năm đó.  

 

Hơn nữa, Diệp Viễn cũng không hề có giấu giếm tâm tư gì đối với hắn, thật sự coi hắn là truyền nhân chân chính, dạy hắn luyện đan.  

 

Sư tôn như cha!  

 

Ở trong lòng Vân Dịch đã sớm xem Diệp Viễn như trưởng bối, xem hắn như người dẫn lối trên con đường Đan Đạo, và... đối đãi với tiền bối giống như Thần.  

 

Bảo hắn phản bội Diệp Viễn, hắn làm không được!  

 

"Đồ bất hiếu! Ngươi không nên quên thân phận của ngươi!" Đan Ngọc Thiên Tôn tức giận nói.  

 

Cách làm của Vân Dịch khiến hắn thực sự không thể giữ nổi mặt mũi, đơn giản chính là làm mất mặt một cách trần trụi.  

 

Con cháu của mình, thế mà lại đứng về phía địch nhân.  

 

Vân Dịch làm một vẻ mặt kiên định nói: "Lão tổ đại nhân, Vân Dịch nhất thời không dám quên thân phận của mình! Giống như năm đó sư tôn bảo Dịch nhi phản bội lại Vân Đan đại đế đô vậy, hiện tại bảo Dịch nhi phản bội Thiên Ưng, ta cũng không làm được! Xin lão tổ giơ cao đánh khẽ, cứ thế mà rời đi."  

 

Đan Ngọc Thiên Tôn hừ lạnh nói: "Nếu như, ta nói không thì sao?"  

 

Dường như Vân Dịch đã sớm đoán được, trầm giọng nói: "Vậy thì Dịch nhi chỉ có thể tồn vong cùng với Thiên Ưng!"  

 

Nói xong, hắn quay người lại đi về phía đầu tường, đứng sóng vai cùng Bạch Đồng.  

 

"Tốt! Tốt! Tốt! Nghĩ không ra Đan Ngọc ta cả đời khôn khéo, vậy mà lại nuôi nấng một đứa cháu bất hiếu như ngươi! Cũng được, bản Tôn coi như mình không có đứa cháu này!"  

 

Đan Ngọc Thiên Tôn nói liên tiếp ba tiếng "Tốt", có thể thấy được lúc này hắn đang tức giận đến cỡ nào.  

 

Ánh mắt của hắn trầm xuống, cất cao giọng nói: "Người trong thành nghe đây! Hôm nay bản Tôn tới đây là để báo thù tên oắt con Diệp Viễn! Phàm là đồng đảng của Diệp Viễn, hôm nay đều phải một mẻ hốt gọn! Nhưng mà, bản Tôn có lòng nhân từ, không muốn liên lụy đến người vô tội. Hiện tại ai đứng ra đầu hàng, bản Tôn có thể tha cho hắn một mạng, chuyện cũ bỏ qua! Thậm chí, Vân Đan đại đế đô còn có một chỗ cho ngươi cắm dùi!"  

 

Báo thù là một chuyện, nhưng thứ mà Đan Ngọc Thiên Tôn càng xem trọng hơn chính là đan phương!  

 

Đan phương mới là tương lai của liên minh Nam giới.  

eyJpdiI6IjB1QzFTbmx4RTZpWGdFQzZZUm1DQWc9PSIsInZhbHVlIjoiTDhmcDRyT051eURRQnJRc2tmTnpNd1FBU2JlekJ0ZDVCQzB0OStDbVV3aHgrVkFrem82N3RmRU01RUo4MklaYiIsIm1hYyI6IjM1NjQ1Y2YzOTk3YjJkNWY4MWQ5NGY4YjQwZTAwYTBmMGQxMmI4YTk2YTBhN2NmNTA1NjI0MzYzNzU0MDY0YzgifQ==
eyJpdiI6ImlJWmhSWmxGN3lGR0pJSzZkTkpGdUE9PSIsInZhbHVlIjoiWGtWS0U2Y2wrVUtoM1B2T3RKeTdicmRKcVwvMmh6dkxOSWp4VzRqVEF3dUV6eUpyeDI4VU9pS1wvZlMwVk9Ed0hIOWFOa3dEeXpkakM1VEVKUThVcjBXWXVBZ2hJQUx3bGtmYWNPeEF3RkRZaXBzOG5YNWNaNXRFQjlQSVpSb3B6OVFpSnVHYVFUWHY5VDJlODFjcVVHMUNCSVRvWnBpYVpWZko2MmhjMTNZU1RkbFFqSlRaMWNLYnMrZmM1eUgyYlFLVnAzbEMzZmdWQzNGaEloTzljeE1TRTVLUGtCSDJRKzBaazNBeWtVOUpTZEI4akFTZUN2Rk5wekFcLzI2anpnK25tb3RJVEVZRGJQWlp2NHNPa0cxSzZVRHZ4eXlSMnJHXC9cL1VGU09UNitsMVwvb3B5aXlwY2R3WWpzSzcyZGZYcGUiLCJtYWMiOiI1NTllODE2MTU5MDY5MTcyMGI3YjgyNDM3OGVlNzJmY2YzODA2ZWFmMjJlMjhmMWE2NTgwZjhmNTE5ZGMzMjc4In0=

Thế nhưng, nếu có đan phương rồi thì hết thảy lại khác! 

Ads
';
Advertisement